Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3471. Phồn diễn chi đạo!



Chương 3471. Phồn diễn chi đạo!




Tiểu tháp không phục!
Ngạn Tri bật cười ha ha: “Ngươi không phục là bởi tầm nhìn của ngươi hạn hẹp, ta không trách ngươi!”
Tiểu tháp: “…”
Ngạn Tri liếc nhìn Diệp Huyền: “Đi thôi!”
Diệp Huyền giơ Thanh Huyền Kiếm lên: “Ngạn Tri cô nương, ngươi có thể tạo ra thanh kiếm như thế này không?”
Ngạn Tri liếc nhìn hắn: “Không thể!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nhưng Thanh Nhi thì có thể!”
Nói đoạn, hắn bèn đi ra ngoài đại điện.
Bên trong đại điện, Ngạn Tri trầm mặc.
Đương nhiên nàng ta hiểu ý của Diệp Huyền!
Một lát sau, nàng ta quay người rời đi.
Dưới sự chỉ dẫn của Ngạn Tri, Diệp Huyền tới một tòa học cung. Lúc này có rất nhiều học sĩ của Thần học viện tề tựu tại đây!
Giao lưu học thuật!
Ở Thần Nhân tộc, mỗi năm đều sẽ tổ chức giao lưu học thuật, nói cho hay là để cùng nhau tiến bộ chứ thực chất chỉ để làm màu!
Khi Ngạn Tri đưa Diệp Huyền đến, ánh mắt chúng thần nhân bèn dừng trên người Diệp Huyền và Ngạn Tri, nói chính xác hơn thì là dừng trên người Diệp Huyền!
Nhân loại!
Khi trông thấy Diệp Huyền, rất nhiều học sĩ đã tỏ vẻ tò mò!
Nhân loại!
Đây là một sự hiếm có!
Rất nhanh sau đó, chúng thần nhân vây lại.
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, một thần nhân nam tử đột nhiên bật cười: “Ngạn Tri đạo sư, đây chính là nhân loại mà ngươi đưa về từ thế giới nhân loại sao?”
Ngạn Tri mỉm cười: “Sao nào, không khơi dậy được hứng thú của Cung Trang đạo sư hả?”
Nam tử tên Cung Trang mỉm cười: “Đương nhiên là hứng thú rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quan sát Diệp Huyền, sau đó cười nói: “Không ngờ nhân loại phát triển đến ngày hôm nay lại hình thành văn minh của riêng mình! Sinh mệnh chi đạo đúng là huyền bí vô cùng!”
Lúc này, một thần nhân nữ tử ở bên cạnh cũng cười nói: “Đúng thật! Nghe nói nhân loại đã vượt ra khỏi quy tắc của Thần Nhân tộc chúng ta, không thể không nói nhân loại cũng lợi hại đấy chứ!”
Diệp Huyền liếc nhìn thần nhân nữ tử vừa nói chuyện.
Hắn thấy hơi bất ngờ!
Ban đầu hắn còn tưởng mình tới đây sẽ bị đám thần nhân trào phúng, hoặc là xem thường. Dẫu sao thì nhân loại cũng do bọn họ tạo ra, những thần nhân này chắc chắn sẽ kiêu ngạo vô cùng.
Thế nhưng bọn họ không hề như vậy!
Những thần nhân này đều không tỏ ra kiêu ngạo.
Điều này khiến Diệp Huyền bất ngờ!
Lúc này, Ngạn Tri liếc nhìn thần nhân nữ tử, nàng ta mỉm cười: “Nguyên Thanh đạo sư, ta nhe nói ngươi rất hứng thú với nhân loại, đồng thời còn đang nghiên cứu về nhân loại nữa?”
Nữ tử tên Nguyên Thanh gật đầu: “Có nghiên cứu một chút!”
Nói đoạn, nàng lại liếc nhìn Diệp Huyền: “Thực ra nhân loại rất ưu tú, bởi vì năng lực học tập của bọn họ vô cùng lợi hại. Hơn nữa giống với Thần Nhân tộc chúng ta, bọn họ cũng thích tìm tòi những lĩnh vực chưa biết! Nếu không phải do chúng ta đặt cấm chế thì sự phát triển của nhân loại không chỉ dừng lại như hiện giờ thôi đâu. Dù vậy, có vẻ bọn họ cũng đã có người đột phá được cấm chế mà chúng ta đặt ra…”
Nói đến đây, đôi mắt nàng lóe lên vẻ lo lắng.
Nam tử tên Cung Trang ở bên cạnh cười nói: “Nguyên Thanh đang lo lắng sau này nhân loại sẽ trở thành kẻ địch lớn của chúng ta hay sao?”
Nguyên Thanh cười nói: “Đã là kẻ địch rồi đó!”
Cung Trang lắc đầu: “Nếu như nhân loại tiếp tục phát triển thì chắc chắn sẽ trở thành kẻ địch của chúng ta, thế nhưng với tình hình hiện tại mà nói thì bọn họ vẫn chưa thể uy hiếp đến chúng ta! Kể cả khi có một, hai nhân loại đặc biệt, nhưng cũng chỉ là một, hai người, không thể uy hiếp thực sự đến chúng ta được. Thần Nhân tộc chúng ta có đến tám mươi tỉ năm lịch sử, đây là điều mà nhân loại không thể lật đổ được!”
Nguyên Thanh mỉm cười: “Nói thì nói là vậy, nhưng chúng ta cũng không nên coi thường bất cứ nền văn minh nào, nhất là năng lực học tập của nhân loại.”
Cung Trang gật đầu: “Đúng là khong thể coi thường! Thực ra chúng ta nên nhanh chóng giải quyết nhân loại, đề phòng sau này có chuyện!”
Nói đoạn, hắn ta đột nhiên nhìn Ngạn Tri: “Ngạn Tri đạo sư, nghe nói ngươi đã đề nghị với tộc trưởng, tạm thời bỏ qua cho nhân loại?”
Ngạn Tri gật đầu: “Hiện giờ nhân loại vẫn còn tác dụng!”
Nói đến đây, nàng ta liếc nhìn Diệp Huyền, cười nói: “Ban nãy Nguyên Thanh nói cũng đúng, nhân loại thực ra rất ưu tú! Diệp công tử, ngươi có thể cho mọi người xem thanh kiếm của ngươi không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Được chứ!”
Nói đoạn, hắn bèn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bay lên!
Khi trông thấy Thanh Huyền Kiếm, các học sĩ của Thần Nhân tộc đều biến sắc. Dần dần, vẻ mặt chúng thần nhân trở nên nghiêm nghị.
Nguyên Thanh đi đến trước Thanh Huyền Kiếm, nàng khẽ vuốt ve thanh kiếm, sau đó nói: “Thanh kiếm này do thần nhân nào tạo ra vậy?”
Ngạn Tri mỉm cười: “Không phải do thần nhân mà là do nhân loại tạo ra!”
Nguyên Thanh quay đầu nhìn Ngạn Tri, nàng nhíu mày: “Nhân loại?”
Chúng thần nhân kinh ngạc.
Ngạn Tri gật đầu: “Là nhân loại!”
Nguyên Thanh nhìn Diệp Huyền: “Hắn tạo ra à?”
Diệp Huyền đang định gật đầu thì Ngạn Tri đột nhiên nói: “Muội muội hắn!”
Muội muội!
Nguyên Thanh trầm giọng nói: “Hiện giờ muội muội hắn đang ở đâu?”
Ngạn Tri chớp mắt: “Ngươi muốn làm gì?”
Nguyên Thanh lắc đầu, tỏ vẻ khó hiểu: “Ngạn Tri, bên trong thanh kiếm này có ẩn chứa thời không chi đạo cực kì kì diệu!”
Ngạn Tri gật đầu: “Ta biết! Thế nên mới đưa hắn đến cho mọi người xem!”
Nguyên Thanh khẽ nói: “Một nhân loại mà có thể hiểu thời không chi đạo đến mức độ này, không thể không nói người đó thực sự đáng sợ!”
Nói đến đây, nàng lại nhìn Ngạn Tri: “Thần Nhân tộc chúng ta truy nã nữ tử váy trắng kia, nàng ta chính là người tạo ra thanh kiếm này à?”
Ngạn Tri gật đầu.
Nguyên Thanh trầm giọng nói: “Bảo tộc trưởng phải bắt sống, nữ tử này có giá trị nghiên cứu rất cao!”
Hết chương 3471.



Bạn cần đăng nhập để bình luận