Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1146: Ba vị kiếm tu

Trước mặt Diệp Huyền, Viêm Già nhìn Trảm Tiên Kiếm Hồ và Thiên Tru kiếm hợp nhất: “Hai vật này hợp nhất… ngươi và bạch phát nữ tử đó có thể chiến một trận!”

Nghe thế, vẻ mặt của Diệp Huyền hơi dao động: “Khủng bố như vậy?”

Viêm Già nhẹ giọng nói: “Có thể chiến một trận, nhưng ngươi sẽ chết!”

Diệp Huyền khó hiểu: “Tại sao?”

Viêm Già nhẹ giọng đáp: “Vì bây giờ, chỉ sợ ngươi khó mà hứng chịu được sức mạnh của hai vật này, đặc biệt là hồ lô này của ngươi, nếu nó khởi động kiếm trận, Thiên Tru kiếm ra khỏi vỏ, sức mạnh đó đến ngay cả Huyền Hoàng Đại Thế Giới các ngươi cũng khó mà gánh chịu được, huống chi là một cơ thể xác thịt của ngươi?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Viêm Già cô nương, nhục thân của ta cũng đã đạt đến Đăng Phong cảnh rồi.”

Vẻ mặt của Viêm Già vẫn vô tình: “Cho dù ngươi đạt đến đỉnh phong ở thế giới này của các ngươi cũng khó mà gánh chịu được.”

Diệp Huyền nói: “Khủng khiếp như vậy sao?”

Diệp Huyền cười khà khà: “Cho dù là thế nào thì cũng thêm một con át chủ bài giữ mạng rồi!”

Diệp Huyền hỏi: “Sao thế?”

Diệp Huyền im lặng.

Viêm Già im lặng.

Uy lực của Thiên Tru kiếm này cho dù là hắn của hiện tại cũng không có cách nào phát huy triệt để nó.

Viêm Già nhẹ giọng đáp: “Vì hồ lô này của ngươi không thể chịu được uy lực của thanh kiếm này!”

Viêm Già nhẹ giọng bảo: “Trước không nói hồ lô đó của ngươi mà chỉ nói kiếm của ngươi, ngươi có khả năng phát huy uy lực chân chính của thanh kiếm này ra không?”

Viêm Già trầm giọng nói: “Dùng kiếm này, người đầu tiên chết chính là ngươi!”

Viêm Già lại nói: “Nếu kiếm này nằm trong tay chủ nhân ban đầu của nó, ngươi nghĩ thử xem uy lực của nó sẽ đáng sợ cỡ nào?”

Diệp Huyền lắc đầu.

Nói đến đây, hắn dường như nghĩ đến gì đó mà nhìn về phía kiếm của nữ tử váy trắng trước mặt: “Viêm Già cô nương, nếu Trảm Tiên Kiếm Hồ dùng kiếm này có phải uy lực sẽ càng mạnh hơn không?”

Viêm Già nhìn về phía kiếm của nữ tử váy trắng với vẻ mặt khá nặng nề: “Sức mạnh của kiếm này cho dù đặt ở Ngũ Duy vũ trụ cũng ít có địch thủ!”

Viêm Già lại nói: “Kiếm này và hồ lô của ngươi kết hợp, uy lực của nó mạnh đến mức ngươi không có cách nào tưởng tượng ra được…”

Diệp Huyền gật đầu, đến bây giờ hắn cũng không dám tùy tiện sử dụng thanh kiếm này!

Diệp Huyền khó hiểu: “Tại sao?”

Diệp Huyền: “…”

Cho dù là Trảm Tiên Kiếm Hồ này hay là kiếm của nữ tử váy trắng, hoặc là Lục Đạo Chân Ngôn kia… bây giờ hắn đều không dám tùy tiện sử dụng.

Một khi sử dụng tuyệt đối chính là hủy thiên diệt địa!

Dường như nghĩ đến gì đó, hắn đột nhiên hỏi: “Viêm Già cô nương, Liên Thiển tiền bối không sao chứ?”

Bây giờ dùng thanh kiếm này có khả năng thương địch tám trăm, mà mình cũng tổn thất một nghìn!

Đột phá cảnh giới!

Vì thanh kiếm này vẫn không phải vật mà bây giờ hắn có thể khống chế được!

Liên Thiển lắc đầu, trầm giọng bảo: “Trước đó ta và Giản Tự Tại kia đều cảm giác được một luồng sức mạnh thần bí!”

Viêm Già đi đến bên cạnh nàng, nhẹ giọng hỏi: “Thế nào rồi?”

Nhìn thấy hắn bắt đầu tu luyện, Viêm Già lui ra ngoài, nàng đi tới tầng sáu, trước quan tài băng ở tầng sáu, Liên Thiển lặng lẽ đứng đó.

Đột nhiên Diệp Huyền giơ tay cầm kiếm của nữ tử váy trắng, ngược lại thanh kiếm cũng không phản kháng gì, thế nhưng hắn cầm thanh kiếm này lại không dám sử dụng.

Trước đó Liên Thiển chém chết một cường giả Vị Tri cảnh, sau đó về tháp ngay, bây giờ cũng không có một tí động tĩnh gì cả.

Viêm Già lắc đầu: “Nàng ta không sao, ngươi đừng quá lo lắng!”

Diệp Huyền gật đầu, sau đó hắn cầm kiếm bắt đầu cắn nuốt.

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền không khỏi cười khổ, đột nhiên hắn phát hiện ra những con át chủ bài hiện tại của hắn dường như đều tương đương với đồng quy vu tận cùng người!

Về phương diện cảnh giới, khoảng cách giữa hắn với cường giả đỉnh cấp ở thế giới này càng ngày càng nhỏ!

Diệp Huyền gật đầu, hiện giờ hắn đã đến Chưởng Đạo cảnh, trên đó chính là Thiên Đạo cảnh, sau đó là Phong Đế!

Viêm Già chợt bảo: “Nâng cao cảnh giới, bây giờ ngươi cần nâng cao cảnh giới lên, chỉ có như vậy ngươi mới có thể sử dụng mấy ngoại vật này của ngươi một cách tốt hơn thôi.”

Viêm Già hơi nhíu mày: “Thần?”

Liên Thiển gật đầu: “Chắc hẳn chính là thần trong miệng Thần Điện này!”

Viêm Già thấp giọng hỏi: “Thực lực của đối phương thế nào?”

Liên Thiển lắc đầu: “Không biết, nhưng mang tới cho ta cảm giác rất nguy hiểm.”

Nói đến đây, nàng nhìn xuống bên dưới, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng: “Thế giới này không đơn giản như chúng ta tưởng tượng!”

Viêm Già gật đầu.

Tứ Duy vũ trụ!

Văn minh võ đạo và hệ thống võ đạo ở Tứ Duy vũ trụ kém Ngũ Duy quá nhiều, nhưng vũ trụ này cũng không đơn giản, đặc biệt là ba Kiếm tu mà bọn họ đã gặp được khi vừa tới vũ trụ này!

Khi ấy Giới Ngục tháp ngông cuồng tự đại cỡ nào?

Nhưng đầu vẫn bị đập nát!

Nếu Ngũ Duy coi thường Tứ Duy chắc chắn sẽ phải trả cái giá bi thảm!

Đặc biệt là ba vị Kiếm tu kia, ba người này…

Nghĩ đến ba người này, sắc mặt của Liên Thiển trở nên càng ngày càng nặng nề.

Viêm Già chợt bảo: “Có thông tin của đại tỷ không?”

Đại tỷ!

Đạo tắc tầng chín của Giới Ngục tháp!

Cũng chính là sự tồn tại duy nhất khiến khi ấy Giới Ngục tháp khá là kiêng dè!
Bạn cần đăng nhập để bình luận