Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1787: Đưa ta theo với

Sau khi Diệp Huyền dừng lại, sắc mặt hắn trở nên cực kỳ nghiêm trọng.

Tu Di Thuẫn bị vỡ trong nháy mắt!

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía nam tử trung niên cách đó không xa, nam tử trung niên mặc một bộ hắc bào, trên hắc bào có hoa văn hai con hắc long, mà đỉnh đầu hắn ta có một cái sừng màu đen.

Nam tử trung niên không quan tâm tới hắn, mà là nhìn về phía A Mục cách đó không xa, trong mắt hắn ta có một tia kiêng kỵ.

A Mục lui đến bên cạnh Diệp Huyền, dùng cánh tay huých nhẹ vào bả vai Diệp Huyền: "Không sao chứ?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Mạnh quá!"

A Mục gật đầu: "Hắn ta là Thiên Long của Thiên tộc."

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía A Mục: "Thiên Long? Yêu thú?"

Diệp Huyền ngẩn người, sau đó nói: "Ngươi chắc chắn chứ?"

Nữ tử này có thể thực sự không biết đánh nhau!

A Mục quay đầu nhìn hắn: "Ta không biết đánh nhau!"

Diệp Huyền nhìn nàng, hắn đã xác định được một cách nhanh chóng!

Diệp Huyền trầm mặc, chẳng trách đối phương lại có sức mạnh to lớn như vậy!

Đúng lúc này, nam tử trung niên cách đó không xa đột nhiên nói: "Đại tế ti ở Vu tộc có thân phận tôn quý, mặc dù không biết đánh nhau, nhưng một câu nói của các nàng có thể khiến cho toàn bộ cường giả của Vu tộc vì các nàng mà nhảy vào nước sôi lửa bỏng."

A Mục gật đầu: "Đúng vậy!"

Đại tế ti không biết đánh nhau sao?

Hắn trầm giọng nói: "Ngươi đã từng đánh với hắn ta chưa?"

Long!

A Mục chớp mắt: "Đại tế ti không biết đánh nhau!"

A Mục lập tức trốn sau lưng Diệp Huyền, khóe miệng Diệp Huyền khẽ giật: "A Mục cô nương, ngươi không gọi vài người ra giúp đỡ sao?"

Không biết đánh nhau!

A Mục lắc đầu: "Đều đang ngủ say, ta gọi không dậy."

Vậy làm thế nào để sống sót?

Diệp Huyền nhìn về phía nam tử trung niên, nam tử trung niên chầm chậm đi về phía hắn và A Mục.

A Mục nhìn về phía nam tử trung niên: "Người bên cạnh ta cũng không đơn giản, nếu ngươi làm hắn bị thương, Thiên tộc ngươi sẽ phải chịu tai họa ngập đầu!"

Vấn đề là hắn không hề biết nàng ở đâu!

Một đạo quyền ấn này tựa như sóng thần quét qua sân, uy áp cường đại kia trực tiếp làm cho không gian bốn phía trở nên sôi trào, mà thân là đối tượng bị đạo quyền ấn này nhắm vào, Diệp Huyền ngay lập tức có một cảm giác hít thở không thông.

A Mục do dự một chút, sau đó nói: "Ngươi gọi nữ nhân vừa rồi đến, nàng ta đánh lại được!"

Một luồng khí tức cường đại đột nhiên cuốn ra từ trong cơ thể hắn, mà lúc này đạo quyền ấn kia ngay lập tức đi tới trước mặt Diệp Huyền, hắn không né tránh, để mặc cho một quyền kia đánh vào người.

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Có thể ta sẽ không đánh lại được!"

Bất tử chi thân!

Diệp Huyền liên tiếp lui lại hơn mười trượng, mà sau khi hắn dừng lại, trên người lại không hề bị sao cả!

Ầm ầm!

Diệp Huyền không nói gì, chính hắn cũng muốn gọi là nữ tử váy trắng lắm đây!

Sức mạnh của nhục thân thật mạnh mẽ!

Diệp Huyền lập tức thu Tu Di Thuẫn và Chúc Long giáp lại, rất nhanh sau đó xung quanh hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều tử khí.

Ầm ầm!

Đúng lúc này, nam tử trung niên kia đột nhiên cười nói: "Thì ra là đại tế ti tỉnh lại trước!"

Ầm ầm!

Nói xong, hắn ta đánh ra một quyền!

Nam tử trung niên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền, hắn ta đánh giá đối phương một lượt rồi cười nhạo: "Buồn cười!"

Nhìn thấy cảnh này, nam tử trung niên ở xa xa kia nhíu mày: "Nhục thân của ngươi..."

Hắn ta vừa nói đến đây, Diệp Huyền ở đằng xa đột nhiên tung người nhảy lên, hai tay hắn cầm Thiên Tru Kiếm chém mạnh xuống phía dưới.

Nam tử trung niên cũng không né tránh, đánh ra một quyền!

Ầm ầm!

Đạo kiếm quang kia bị buộc phải dừng lại trong nháy mắt, mà lúc này, một thanh kiếm trực tiếp chém lên đỉnh đầu của nam tử trung niên.

Ầm ầm!

Thiên Tru Kiếm run lên kịch liệt, Diệp Huyền lui về vị trí cũ.

Hắn nhìn Thiên Tru Kiếm trong tay, kiếm và cả cánh tay phải của hắn đều rung động.

Nhục thân của đối phương còn mạnh hơn cả bất hủ chi thân của hắn!

Chẳng lẽ là bất diệt kim thân?

Dường như biết được suy nghĩ của Diệp Huyền, tầng thứ chín đột nhiên nói: "Không phải bất diệt kim thân, hắn ta cùng lắm cũng là bất hủ. Nhưng hắn ta là Thiên Long tộc, mặc dù thân thể cũng là bất hủ, nhưng hàm lượng bất hủ mạnh hơn gấp mấy lần so với bất hủ của nhân loại. Dù sao, người ta cũng là Long tộc, ở phương diện nhục thân chắc chắn có ưu thế lớn.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Làm sao để đánh chết hắn ta?"

Diệp Huyền ngừng lại, tiếng rồng ngâm kia bị một kiếm này của hắn chém nát, nhưng nam tử trung niên kia lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, sau đó đánh một quyền vào cổ họng hắn.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa đột nhiên vang vọng từ giữa sân!

Ầm ầm!

Diệp Huyền không suy nghĩ nhiều mà chuẩn bị chuồn đi, mà lúc này, A Mục đột nhiên bắt lấy cánh tay phải của hắn: "Có phải ngươi muốn trốn không? Đưa ta theo với!"

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, nam tử trung niên ở xa đột nhiên cười nói: "Chạy? Nhân loại, ở trước mặt Thiên Long tộc ta mà ngươi còn muốn chạy? Có phải ngươi suy nghĩ nhiều rồi không?"

Nói xong, hắn ta đột nhiên gầm lên giận dữ.

Ầm ầm!

Một tiếng rồng ngâm to lớn tựa như cuồng phong cuốn tới từ trong sân, tiếng rồng ngâm này đi qua chỗ nào là không gian ở chỗ đó lại nổ tung ngay lập tức!

Nhìn thấy cảnh này, mí mắt Diệp Huyền hơi giật, hắn không né tránh, mà tung người nhảy lên, hóa thành một đạo kiếm quang bắn ra.

Vù!

Kiếm quang xé rách qua từ giữa sân, rất nhanh sau đó Diệp Huyền đã chém một kiếm vào giữa tiếng rồng ngâm.

Tầng thứ chín nói: "Thử xem!"

Diệp Huyền sa sầm mặt mày: "Trốn? Ta có trốn thoát không?"

Tầng thứ chín nói: "Lời khuyên của ta là trốn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận