Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1344: Không thể ở mãi đó được

Xông vào!

Trần các lão kinh ngạc nhìn Diệp Huyền: "Tiểu hữu, ngươi muốn xông vào Ngũ Duy?"

Diệp Huyền gật đầu: " Trần các lão, ngươi truyền một lời xuống, khi Diệp Huyền ta đến muốn tới Ngũ Duy, có thể dùng vật này mở ra Ngũ Duy thông đạo cho các ngươi, để các ngươi đi vào, nhưng mà không phải là bây giờ, bây giờ thực lực của ta vẫn chưa đủ, không thể nào khống chế được tháp này."

Nghe vậy, Trần các lão lập tức có chút kích động, run giọng nói: "Thật chứ?"

Diệp Huyền gật đầu: "Thật, nhưng mà trong lúc này ta cần các ngươi trợ giúp cho ta, thời gian sẽ không quá lâu, tối đa ba năm."

Trần các lão hít sâu một hơi, hắn ta cung kính thi lễ: "Trong ba năm, tiểu hữu có bất kỳ yêu cầu gì cứ việc phân phó!"

Diệp Huyền gật đầu: "Được! Bây giờ ta cần một ít kiếm, cấp bậc càng cao càng tốt, càng nhiều càng tốt."

Trần các lão trầm giọng nói: "Tiểu hữu yên tâm, đợi chút nữa ta sẽ đi thông báo!"

Dù sao ở Tứ Duy này cũng chỉ là sống tạm, hơn nữa, hắn ta cũng không còn bao nhiêu thời gian để sống tạm nữa.

...

Hắn ta biết, với thực lực của hắn ta thì cho dù đến Ngũ Duy cũng chỉ có thể là bia đỡ đạn, nhưng mà hắn ta vẫn muốn nhanh chóng tới đó!

Đối với hắn ta thì chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi!

Tại chỗ, Trần các lão ngẩng đầu nhìn về phía bức tường Ngũ Duy đó.

Giờ phút này trong đầu hắn tràn đầy hình ảnh lúc mà Diệp Linh rời đi.

Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua bức tường Ngũ Duy, lần này, hắn muốn dựa vào thực lực của mình tới Ngũ Duy mà không dựa vào bất kỳ đường tắt nào!

Diệp Huyền đi tới một đỉnh núi, hắn đứng bên cạnh vách núi chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Ba năm!

Một lát sau, hắn hóa thành một đạo kiếm quang biến mất ở cuối chân trời.

Ba năm!

Trước đây hắn cũng không muốn tới Ngũ Duy, nhưng mà bây giờ hắn phải đi!

Hơn nữa nói không chừng tới Ngũ Duy sẽ có một khởi đầu mới thì sao?

Hắn cũng không cần quan tâm Tu La Nữ Đế gì đó, hắn chỉ biết là đó là muội muội của hắn: Diệp Linh!

Diệp Linh!

Ngũ Duy!

Liên Thiển khẽ gật đầu: "Có khả năng nàng cũng có chút hứng thú với ngươi."

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Nàng cũng muốn gặp ngươi một chút!"

Liên Thiển gật đầu: "Có, rất nhiều. Nhưng mà kiếm tu ở Ngũ Duy không giống như kiếm tu ở Tứ Duy."

Diệp Huyền nhìn về phía Liên Thiển: "Đại tỷ?"

Liên Thiển nói: "Ngươi có biết kiếm kỹ này tại sao có thể bỏ qua cảnh giới, coi thường bất luận đạo tắc và pháp tắc nào không?"

Lúc này, Liên Thiển đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, nàng trầm giọng nói: "A Việt đã tìm được đại tỷ."

Diệp Huyền ngây cả người, sau đó nói: "Như vậy chỉ cần ta đi vào Không Minh cảnh, chẳng phải sẽ là vô địch hay sao?"

Liên Thiển đáp: "Ta cũng không thể giải thích rõ ràng với ngươi được mà chỉ có thể nói một cách đơn giản là Nhất Kiếm Vô Lượng ẩn chứa rất rất nhiều tri thức, tri thức mà Tứ Duy vũ trụ các ngươi chưa từng tiếp xúc. Ví dụ như là Không Minh cảnh, ngươi thi triển Nhất Kiếm Vô Lượng, sau đó sẽ lập tức trốn vào Không Minh cảnh, mà Không Minh cảnh này thật ra chính là một loại không gian đặc thù. Mà loại không gian này lại là một loại không gian độc lập, nó không tồn tại trong chiều không gian, nói một cách đơn giản thì dù cho Tứ Duy vũ trụ bị chôn vùi, chỉ cần ngươi đi vào Không Minh cảnh thì cũng có thể tạm bảo đảm!"

Diệp Huyền lắc đầu.

Liên Thiển gật đầu: "Đại tỷ của chúng ta, nhưng mà nàng nói có việc bận cho nên tạm thời không thể nào tới đây tìm ngươi."

Diệp Huyền có chút hiếu kỳ: "Không giống ở chỗ nào?"

Liên Thiển trầm giọng nói: "Kiếm tu ở Ngũ Duy, bọn họ tu kiếm, nhưng mà bọn họ chú trọng vào kiếm kỹ hơn, mà kiếm kỹ của bọn họ cũng không giống như Tứ Duy, ví dụ như Nhất Kiếm Vô Lượng của ngươi, thật ra thì ngươi vẫn chưa hiểu rõ về môn kiếm kỹ này!"

Diệp Huyền nói: "Xin lắng tai nghe."

Diệp Huyền hỏi: "Gặp ta?"

Diệp Huyền hỏi: "Ở Ngũ Duy cũng có kiếm tu sao?"

Liên Thiển nói: "Tới bàn về kiếm kỹ và Kiếm Vực của ngươi, còn có kiếm ý của ngươi. Bây giờ Kiếm Vực của ngươi là dùng kiếm ý của ngươi làm cơ sở, dĩ kiếm thành vực, cho nên trung tâm Kiếm Vực của ngươi là kiếm ý."

Diệp Huyền nói: "Được!"

Liên Thiển lạnh nhạt nói: "Ngươi có thể ở mãi bên trong không gian đó được sao?"

Diệp Huyền lắc đầu.

Bây giờ nếu như hắn đi vào bên trong Không Minh cảnh, tối đa chỉ có thể duy trì nửa canh giờ!

Liên Thiển nói: "Trước đó ngươi dùng Kiếm Vực, huyết mạch chi lực, Nhất Kiếm Vô Lượng, cũng không dùng đến Không Gian Đạo tắc và Đại Địa Đạo tắc, bây giờ ngươi thêm hai cái này vào thử một chút, đương nhiên, đừng có dùng huyết mạch chi lực!"

Bây giờ nàng đã hiểu.

Huyết mạch chi lực này của Diệp Huyền có thể nói là một cái máy gian lận, đương nhiên, huyết mạch này mặc dù có uy lực mạnh mẽ nhưng cũng sẽ phản phệ. Phải biết, trước đó nếu không phải Tu La Đại Đế cưỡng chế trấn áp cho hắn thì hắn tuyệt đối không thể nào tỉnh táo lại được.

Nghe được Liên Thiển nói như vậy, Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, rất nhanh, Không Gian Đạo tắc và Đại Địa Đạo tắc xuất hiện giữa lông mày hắn.

Ầm!

Trong chớp mắt, địa mạch chi lực vô cùng vô tận ở xung quanh hội tụ tới chỗ hắn, mà không chỉ có như thế, không gian xung quanh cũng bắt đầu dần dần rung động.

Yên lặng thoáng qua, Diệp Huyền đột nhiên mở hai mắt ra, nơi xa chân trời, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện, mà trong nháy mắt khi thanh kiếm này xuất hiện, trên đỉnh kiếm có một chữ 'tù” đỏ như máu, cùng lúc đó, xung quanh còn có một luồng sức mạnh thần bí bao phủ.

Kiếm Vực, Nhất Kiếm Vô Lượng, Lục Đạo Chân Ngôn, Đại Địa Đạo tắc, Không Gian Đạo tắc...

Có thể nói, bây giờ uy lực trong một kiếm này của hắn đã không thấp hơn khi có huyết mạch chi lực lúc trước, mà nếu như hắn lại sử dụng huyết mạch chi lực thì uy lực sẽ càng khủng bố hơn nữa!

Rất mạnh!

Nhưng mà Diệp Huyền biết rất rõ, mặc dù một kiếm này rất mạnh nhưng đó không hoàn toàn là thực lực chân chính của hắn!

Đây là một kiếm dùng các loại ngoại vật hội tụ lại mà thành!

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Liên Thiển, đang định nói chuyện thì đúng lúc này, không trung đột nhiên vỡ ra, một tia chớp giáng xuống, đạo lôi điện này đánh thẳng tới Diệp Huyền và Liên Thiển!

Diệp Huyền và Liên Thiển ngẩng đầu nhìn lại, trong lôi điện đó có một nam tử trung niên đang đứng.

Nam tử trung niên nhìn xuống Diệp Huyền phía dưới: "Ta tới nói cho ngươi biết, chúng ta đã hết kiên nhẫn. Ngươi và nữ nhân phía sau ngươi đều phải chết!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận