Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1372: Tại hạ là Huyền Diệp

Trường Phong cười: “A Đại, ngươi vẫn giữ cái tính cách như vậy. Ngươi cứ thử nghĩ mà xem, nếu ở dưới đó thực sự dễ bắt nạt như vậy thì sao phủ chủ của Vạn Duy học phủ lại đưa ra mệnh lệnh như vậy? Người giết được Diệp Huyền không chỉ được hưởng thụ Giới Ngục tháp cùng Vạn Duy học phủ mà còn có thể tới tu luyện ở thánh địa của Vạn Duy học phủ. Ngoài ra, người đó còn nhận được một cuốn võ học do tiên tri sáng lập! Nếu người ở dưới đó thực sự dễ bắt nạt thì bọn họ sẽ không đưa ra những điều kiện hấp dẫn như vậy đâu!”

Nói đến đây, hắn ta quay đầu nhìn: “Vạn Duy học phủ đang muốn mượn dao giết người! Có điều như vậy cũng tốt, hiện giờ cấm chế được giải trừ thì đối với chúng ta mà nói, Tứ Duy vũ trụ chẳng khác gì một miếng thịt béo bở!”

Nữ tử đứng bên cạnh hắn ta đột nhiên lên tiếng: “Miếng thịt béo bở?”

Trường Phong nhếch khóe miệng: “Các ngươi cứ nghĩ mà xem, với thực lực của ba người chúng ta, liệu chúng ta có tìm được một nơi ở Tứ Duy vũ trụ này để thành lập một thế lực cực lớn không?”

Nữ tử hỏi: “Sau đó thì sao?”

Trường Phong mỉm cười: “Ngươi nói xem?”

Nữ tử liếc nhìn Trường Phong rồi đáp: “Tranh đoạt!”

Trường Phong gật đầu: “Thực ra từ rất lâu về trước đã có nhiều người đánh chủ ý lên Tứ Duy vũ trụ. Song tiếc là cấm chế của tiên tri quá mạnh, mọi người hoàn toàn không thể xuống đó! Thế nhưng hiện giờ, Vạn Duy học phủ đã giải trừ cấm chế ấy, hơn nữa bọn họ còn cho phép người khác xuống Tứ Duy vũ trụ. Đối với chúng ta mà nói, đây chính là một cơ hội, chúng ta bắt buộc phải nắm chắc cơ hội lần này. Còn về có thể thu lại được bao nhiêu lợi ích thì phải xem vận may của chúng ta rồi.”

Nam tử mỉm cười: “Tại hạ là Huyền Diệp đến từ Vạn Duy thư viện! Ban nãy nghe nói các vị huynh đài muốn tới Tứ Duy vũ trụ để phát tài. Trùng hợp quá, tại hạ cũng có ý định này, hay là chúng ta đi cùng nhau nhé?”

Trường Phong quan sát nam tử trước mặt, hắn ta hỏi: “Ngươi ở Võ viện hay là Văn viện?”

Nam tử đi tới trước mặt ba người, hắn mỉm cười: “Ba vị muốn tới Tứ Duy vũ trụ hả?”

“Vạn Duy thư viện?”

“Phát tài phát tài!” Tiếng cười của A Đại lại càng lớn hơn nữa!

Trường Phong liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta không lên tiếng.

A Đại bật cười ha ha: “Trường Phong, ý tưởng này của ngươi rất được đấy. Nghe nói dưới đó có một nơi gọi là Huyền Hoàng Đại Thế Giới. Đó là sào huyệt của Diệp Huyền, chúng ta chọn chỗ đó đi! Ha ha!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Võ viện!”

Ba người đang định xuống dưới thì đúng lúc ấy, Trường Phong bỗng nhiên ngoảnh đầu. Ở phía không xa, một nam tử chầm chậm bước đến. Nam tử đó đeo mặt nạ nên không nhìn rõ dung mạo của hắn.

Trường Phong khẽ mỉm cười: “Đi thôi! Đi phát tài thôi!”

Người xuất hiện trước mặt bọn họ đương nhiên là Diệp Huyền!

Trường Phong gật đầu: “Đúng vậy!”

Trường Phong liếc nhìn nam tử, hắn ta hỏi: “Các hạ là?”

Diệp Huyền lại mỉm cười: “Trước kia ta cũng từng tới Tứ Duy vũ trụ một lần thế nên khá quen thuộc với nơi này. Nếu ba vị đồng ý thì chúng ta có thể kết bạn và đi cùng nhau.”

Võ viện!

Diệp Huyền khẽ cười: “Chắc đây là lần đầu tiên chư vị tới Tứ Duy vũ trụ, đúng không?”

Nói đoạn, hắn bèn đi về phía xa.

Trường Phong trầm mặc trong giây lát rồi nhìn Diệp Huyền, nói: “Đương nhiên là được! Thế thì mời Huyền huynh dẫn đường nhé!”

Rất nhanh sau đó, bốn người đã tới được Tứ Duy vũ trụ.

Lúc này, nữ tử bên cạnh hắn ta bỗng truyền âm: “Người này rất kì lạ.”

Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi trả lời: “Ở Tứ Duy vũ trụ, thực lực của hắn cũng không tồi. Thế nhưng đối với ba vị thì một đòn thôi hắn cũng chẳng chịu nổi đâu!”

Trường Phong nhìn Diệp Huyền, hắn ta vẫn chưa lên tiếng.

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Huynh đài, ngươi cũng biết rồi đấy, văn minh ở Tứ Duy vũ trụ kém hơn rất nhiều so với Ngũ Duy vũ trụ chúng ta, như thế thì kiếm tu tới từ thế giới đó có thể mạnh đến mức nào chứ? Theo ta, nếu ba vị muốn giết hắn khéo chỉ cần búng ngón tay thôi cũng có thể giết chết hắn!”

Trường Phong mỉm cười: “Vậy sao?”

“Ồ?”

A Đại cũng nói: “Ngươi cẩn thận!”

Trong tinh không, Trường Phong nhìn Diệp Huyền và nói: “Huyền huynh, ngươi có biết một người tên là Diệp Huyền không?”

Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn mỉm cười: “Có biết một chút!”

Trường Phong hỏi: “Thực lực của người này thế nào?”

Diệp Huyền bật cười ha ha: “Mời ba vị đi theo ta!”

A Đại do dự trong chốc lát rồi gật đầu: “Cũng phải!”

Trường Phong khẽ mỉm cười: “Có thể lợi dụng!”

A Đại liếc nhìn Diệp Huyền rồi truyền âm cho Trường Phong: “E là người này không hề đơn giản đâu!”

Trường Phong liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta nói: “Tên Diệp Huyền đó thực sự yếu như lời ngươi nói sao?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Chứ chư vị tưởng hắn rất mạnh hả?”

Trường Phong lắc đầu: “Nếu như hắn thực sự yếu như vậy thì sao Vạn Duy học phủ của các ngươi còn hạ lệnh như vậy?”

Diệp Huyền khẽ cười: “Bởi vì hình như phía sau Diệp Huyền còn có một vài cường giả của Tứ Duy vũ trụ!”

Trường Phong nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Những cường giả đó mạnh đến mức Vạn Duy học viện của ngươi cũng bó tay sao?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Cái này thì ta không biết. Ta chỉ là một học viên nho nhỏ ở Võ viện mà thôi!”

Trường Phong vẫn đang nhìn Diệp Huyền chằm chằm, hắn ta không đáp lời.

Lúc này, A Đại ở bên cạnh bỗng lên tiếng: “Chẳng phải chúng ta đang định tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới sao? Tới khi ấy là biết thực lực chân chính của cái tên Diệp Huyền kia rồi còn gì?”

Diệp Huyền gật đầu: “Đúng thế đúng thế, tới Huyền Hoàng Đại Thế Giới là chúng ta có thể đánh một trận với cái tên Diệp Huyền kia!”

Trường Phong liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta hỏi: “Huyền huynh tới đó để làm gì thế?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Để gặt hái chút lợi lộc ấy mà.”

Nói đến đây, hắn bỗng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Xem ra các hạ đang rất nghi ngờ ta. Nếu đã như vậy thì ta không đi cùng ba vị nữa! Cáo từ!”

Nói đoạn, Diệp Huyền bèn quay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận