Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1482: Tất tay

Mẹ nó đứa nào dám động vào muội muội của ta!

Cùng với câu nói ấy, một đường kiếm quang từ phía chân trời xa xa ập đến. Ngay sau đó, kiếm quang tản đi, một nam tử xuất hiện trước mặt Diệp Linh.

Nam tử đó chính là Diệp Huyền.

Lúc này, trông mặt Diệp Huyền dữ tợn vô cùng, xung quanh người hắn là một luồng khí tức thô bạo.

Ở phía không xa, hồng y nữ tử kia quan sát Diệp Huyền, nàng lắc đầu, mỉm cười: “Một sự hi sinh vô nghĩa! Ngu xuẩn!”

Diệp Huyền không thèm để ý đến hồng y nữ tử kia, hắn quay người nhìn Diệp Linh đang bị những đường bạch quang áp chế. Diệp Linh cũng đang nhìn hắn: “Tại sao?”

Diệp Huyền siết chặt Thiên Tru kiếm trong tay mà không đáp lời.

Diệp Linh lắc đầu: “Đi đi, sau này hãy báo thù thay ta!”

Lúc này, hồng y nữ tử phía không xa đột nhiên bật cười: “Vô tri! Ngươi có biết trận pháp này…”

Lần này thì hắn sử dụng hẳn Nhất Kiếm Vô Lượng!

Uỳnh!

Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền lại bổ kiếm lên cột ánh sáng.

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta rất sợ chết, nhưng vì ngươi thì ta không sợ nữa!”

Ở phía xa xa, sau khi dừng lại, hắn lau vệt máu bên khóe miệng, vừa định ra tay một lần nữa nhưng đúng lúc này, Diệp Linh lại lắc đầu: “Đủ rồi!”

Diệp Huyền phì cười: “Ta không muốn quan tâm đến chuyện sau này, ta chỉ lo chuyện ở hiện tại thôi.”

Uỳnh uỳnh!

Dứt lời, hắn bèn rút kiếm xông về phía trước.

Diệp Linh nhìn hắn: “Ngươi sẽ chết đấy!”

Đúng lúc đó, Diệp Huyền lại xông lên. Còn hồng y nữ tử thì không có ý định ngăn cản hắn, nàng chỉ nhếch khóe miệng và đứng xem kịch vui.

Ầm!

Một đường kiếm quang lập tức đâm thẳng vào những cột ánh sáng. Tuy nhiên, đường kiếm quang đó lại vỡ tan, còn Diệp Huyền thì bị bắn ra xa khoảng trăm trượng!

Đường kiếm quang của hắn lại vỡ tan và lại bị bắn về sau cả ngàn trượng. Không chỉ có vậy, cánh tay phải của hắn cũng bị thương.

Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền lại bay ra ngoài.

Diệp Huyền vẫn xông lên.

Ở phía không xa, Vong Giả Đại Đế cũng định ra tay. Mà lúc này, hồng y nữ tử lại ngăn hắn ta lại.

“A!”

Diệp Huyền lại định xông lên, song Diệp Linh bỗng gào lên: “Ca!”

Diệp Huyền nhìn Diệp Linh, Diệp Linh cũng nhìn hắn chằm chằm: “Thực sự đủ rồi.”

Diệp Linh nhìn Diệp Huyền, không biết từ lúc nào mà nàng đã bật khóc, giọng nói của nàng có hơi run rẩy: “Ca, đủ rồi, thực sự đủ rồi, đừng ra tay nữa!”

Diệp Huyền lau vết máu bên khóe miệng, hắn chuẩn bị ra tay một lần nữa thì lúc ấy, Diệp Linh bỗng lớn giọng nói: “Đủ rồi!

Diệp Linh quay đầu nhìn hồng y nữ tử, nàng nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi muốn chết à!”

Đúng lúc ấy, hồng y nữ tử đột nhiên bật cười: “Ta thấy hắn có thể làm được đấy.”

“Tại sao lại không ra tay nữa?”

Mà lúc này, sức sống trên người nàng đang bị đại trận cắn nuốt.

Diệp Huyền dừng lại, hắn nhìn Diệp Linh, ánh mắt dại ra.

Ca!

Đã lâu rồi Diệp Huyền không được nghe Diệp Linh gọi hắn như vậy.

Diệp Huyền ngẩng đầu gào lên một tiếng, sau đó hắn cầm kiếm xông về phía trước.

Cứ thế, Diệp Huyền cứ thử hết lần này đến lần khác, song lần nào cũng thất bại. Lúc này, hắn đã bị thương rất nhiều, bởi lẽ sức mạnh của trận pháp kia thực sự rất ghê gớm!

Vong Giả Đại Đế nhìn Diệp Huyền ở phía không xa. Không nằm ngoài dự đoán, lần này Diệp Huyền lại thất bại! Hắn lại bị bắn về phía sau.

Hắn ta nhìn hồng y nữ tử thì nàng mỉm cười: “Ngươi không thấy cảnh tượng này rất thú vị hay sao?”

Dứt lời, nàng bèn siết chặt hai tay. Tuy nhiên, nàng chẳng còn sức mạnh mà sử dụng, thậm chí muốn thiêu hồn tự bạo cũng không được vì nàng đã bị áp chế.

“Ha ha!”

Hồng y nữ tử đột nhiên bật cười một cách kiêu ngạo: “Tu La Nữ Đế, nếu như ngươi có bản lĩnh thì cứ ra đây mà đánh ta, ngươi ra đây đi!”

Diệp Linh nhìn chằm chằm hồng y nữ tử. Lúc này, gương mặt nàng trở nên vô cùng đáng sợ.

Hồng y nữ tử đang định nói thêm gì đó thì đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở phía không xa bỗng nhiên xông tới chỗ Diệp Linh. Trông thấy cảnh tượng ấy, hồng y nữ tử nở nụ cười trào phúng.

Không phải nàng tự đại mà là nàng có đủ tự tin. Đại trận này là đại trận đẳng cấp của Phệ Linh tộc. Có thể nói, đại trận này là một trong năm đại trận mạnh nhất ở Ngũ Duy vũ trụ. Hơn nữa, để thôi động đại trận này, Phệ Linh tộc phải huy động cả một ngàn hai trăm vị cường giả siêu cấp!

Đương nhiên, phải có cả Vong Giả Đại Đế giúp đỡ nữa thì mới có thể ngăn cản được Diệp Linh, bằng không nếu chỉ dựa vào trận pháp không thôi thì chắc chắn không thể ngăn được một cường giả như nàng. Còn về thực lực của Diệp Huyền thì hắn không thể uy hiếp đến trận pháp này.

Tuy nhiên đúng lúc ấy, Vong Giả Đại Đế ở bên cạnh bỗng hét lên: “Mau ngăn hắn lại!”

Mặt hồng y nữ tử biến sắc, bởi lẽ khoảnh khắc Diệp Huyền xông đến chỗ Diệp Linh, cả người hắn đã biến thành một huyết nhân. Mà điều quan trọng nhất là khí tức của hắn đã mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi!

Huyết mạch chi lực!

Lần này Diệp Huyền đã sử dụng huyết mạch chi lực, bởi lẽ hắn biết nếu không sử dụng huyết mạch chi lực thì không thể cứu được Diệp Linh! Không những phải sử dụng huyết mạch chi lực mà hắn còn phải dùng cả Không Gian Đạo tắc và Thiên Tru kiếm nữa!

Còn về hậu quả thì lúc này hắn không có tâm tư nghĩ đến cái này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận