Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3829. Không ai có thể giết ta!



Chương 3829. Không ai có thể giết ta!




Nghe Diệp Huyền nói vậy, ba người Thần trưởng lão bèn sững sờ!
Cái tên này thượng đạo vậy sao?
Đương nhiên, quan trọng nhất là bọn họ không ngờ thiên đạo khắp chư thiên vạn giới lại hưởng ứng với Diệp Huyền!
Điều này có nghĩa là gì?
Nghĩa là thiên đạo trong chư thiên vạn giới đã công nhận Diệp Huyền!
Chẳng lẽ nịnh nọt thiên đạo cũng có tác dụng?
Ba người liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt bọn họ mang theo vẻ khó tin.
Lúc này, Diệp Huyền phía xa xa không khỏi nhếch miệng!
Những luồng thế xung quanh Thanh Huyền Kiếm và xung quanh hắn có khác biệt rất lớn, bởi lẽ hiện giờ thiên đạo của chư thiên vạn giới coi như đã công nhận Diệp Huyền hắn!
Mới đầu hắn tu luyện Đại Đạo Thần Điển, thực ra không khác gì cưỡng chế giành lấy thế của chư thiên vạn giới.
Có lẽ trong mắt thế tục, thiên đạo rất mạnh, thế nhưng trong mắt những cường giả như bọn họ, thiên đạo bình thường thật ra cũng chẳng là gì. Thế nên nếu hắn muốn mượn thế, thiên đạo của chư thiên vạn giới hoàn toàn không dám không cho mượn.
Thế nhưng giờ thì khác, thiên đạo của chư thiên vạn giới đã công nhận Diệp Huyền, chủ động giúp đỡ hắn. Điều này khác biệt rất lớn về bản chất!
Đương nhiên, Diệp Huyền cũng không biết rằng chuyện gì cũng có nhân quả, mượn thì phải trả…
Lúc này, hắn xòe tay ra, sau đó áp tay xuống. Chỉ trong chốc lát, những luồng thế kia đã biến mất!
Hắn không dùng kiếm để thử, bởi lẽ hắn mà xuất kiếm thì chắc cả Đại Ma Thiên Vực tan thành mất.
Lúc này, Thần trưởng lão ở một bên trầm giọng nói: “Ngươi khiến chúng ta phải bất ngờ đấy!”
Diệp Huyền nhìn Thần trưởng lão, hắn mỉm cười: “Tiền bối, tiếp theo chúng ta tu luyện gì đây?”
Thần trưởng lão liếc nhìn hắn: “Hình như ngươi không sợ tên nghịch hành giả kia một chút nào cả!”
Diệp Huyền hỏi ngược lại: “Tại sao ta phải sợ hắn ta?”
Thần trưởng lão nhìn hắn một hồi rồi khẽ cười: “Đúng thế, nghịch hành giả có gì đâu! Chúng ta tu luyện thực chiến đi!”
Dứt lời, hắn ta bèn nhìn Khâu trưởng lão, Khâu trưởng lão khẽ cười. Hắn ta xòe tay ra, một thủy tinh ma phương nho nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta.
Diệp Huyền tò mò: “Đây là?”
Khâu trưởng lão nói: “Đây là một thế giới hư ảo độc lập, trong này được tạo bởi vô số trận pháp, vừa hay thích hợp dùng để luyện thực chiến.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thật tốt!”
Nói đoạn, bốn người bèn tiến vào ma phương.
Bên trong ma phương thế giới, Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh. Thế giới xung quanh hắn đúng thật rất mờ ảo, như vậy cũng có nghĩa là có thể mặc sức phá hoại nó!
Hắn nhìn ba người Thần trưởng lão: “Ba vị tiền bối, đối thủ của ta là ai?”
Thần trưởng lão nhìn Diệp Huyền: “Chúng ta!”
Diệp Huyền sững sờ sau đó nói: “Ba người các ngươi?”
Thần trưởng lão gật đầu: “Một mình ngươi đấu với ba người chúng ta!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Được!”
Dứt lời, hắn bèn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm trong tay bay đi.
Nói làm là làm!
Khoảnh khắc Thanh Huyền Kiếm bay đi, Thần trưởng lão đi đầu đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, thanh kiếm bị một bàn tay hư ảo cực lớn nắm chặt lấy. Cùng lúc đó, một quyền ấn xuất hiện ngay trước trán Diệp Huyền.
Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, hắn sử dụng tâm niệm, vô số kiếm khí bay ra từ cơ thể hắn!
Uỳnh!
Kiếm quang vỡ tan, Diệp Huyền lùi mạnh về phía sau cả vạn trượng. Mà khi hắn còn chưa dừng lại, một quyền ấn nữa lại đánh đến trước ngực hắn.
Rầm!
Chỉ trong chốc lát, nhục thân của Diệp Huyền vỡ tan, chỉ còn lại linh hồn!
Hắn sững sờ.
Ở phía xa xa, Thần trưởng lão nhìn Diệp Huyền: “Có phải ngươi thấy chúng ta rất yếu hay không?”
Diệp Huyền cười tươi rói: “Nào có! Chỉ là ta không ngờ ba vị tiền bối lại là Niệm Thông cảnh!”
Thần trưởng lão gật đầu: “Lúc chúng ta là Niệm Thông cảnh thì mấy đứa Hư Xung cũng nhỏ như ngươi đấy!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Mộc trưởng lão ở bên cạnh trầm giọng nói: “Chúng ta không biết rốt cuộc thực lực của tên nghịch hành giả kia mạnh đến mức nào, thế nhưng có thể chắc chắn một điều là đối phương che giấu rất kĩ, thậm chí đối phương có thể đã đạt Niệm Thông từ lâu…”
Khâu trưởng lão lại bảo: “Có lẽ còn đạt tới Đạo Minh cảnh!”
Đạo Minh!
Nghe vậy, Mộc trưởng lão và Thần trưởng lão bèn trầm mặc.
Thực ra bọn họ cũng không muốn nghĩ theo chiều hướng này lắm…
Khâu trưởng lão nhìn Diệp Huyền: “Tiểu gia hỏa, lúc đối mặt với hắn ta ngươi cảm thấy thế nào? Nói thật đi, đừng ra vẻ!”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Thâm sâu khó lường!”
Thâm sâu khó lường!
Khâu trưởng lão nói: “Lúc đối mặt với ba người chúng ta thì không có cảm giác đó, đúng chứ?”
Diệp Huyền gật đầu.
Nghe vậy, vẻ mặt ba người bèn trở nên nghiêm trọng.
Một lát sau, Khâu trưởng lão thở dài một hơi: “Tiểu gia hỏa, nếu như ngươi không muốn dính dáng đến vũng nước đục này thì chúng ta cũng sẽ không ngăn cản ngươi, ngươi có thể rời đi! Đây không phải lạt mềm buộc chặt, cũng không phải phép khích tướng!”
Nghe vậy, Thần trưởng lão và Mộc trưởng lão bèn nhìn Khâu trưởng lão. Khâu trưởng lão nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt hắn ta phức tạp: “Hắn là kì tài, nếu giờ đánh với tên nghịch hành giả kia có thể sẽ chết trẻ, Thánh Mạch chúng ta không nên kéo người ta xuống hố như vậy!”
Hết chương 3829.



Bạn cần đăng nhập để bình luận