Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3604. Nhận đồ đệ! (2)



Chương 3604. Nhận đồ đệ! (2)




Dương Niệm Tuyết nói: “Có phải ngươi sợ nữ nhân ban nãy với Võ Linh Vương lại tới gây chuyện đúng không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta vẫn chưa ra tay, rồi bọn họ sẽ nghi ngờ thôi! Hơn nữa Tuyết tỷ có Thiên Cực tinh khoáng, bọn họ sẽ không từ bỏ đâu!”
Dương Niệm Tuyết gật đầu: “Thế thì đưa theo!”
Nói đoạn, hai tỷ đệ bèn rời đi.
Mộc Sâm và Huyền Cơ lão nhân cùng với Hư Vọng đứng bên ngoài chờ. Trông thấy Diệp Huyền, Huyền Cơ lão nhân vội vàng nói: “Tiền bối ở không thoải mái sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Rất thoải mái!”
Nói đoạn, hắn liếc nhìn ba người, sau đó nói: “Đồ nhi của ta nói nàng ấy phát hiện ra một tòa di tích cổ xưa, Thiên Cực tinh khoáng được nàng ấy lấy từ nơi đó, ba người các ngươi có muốn đi cùng không?”
Nghe vậy, ba người bèn mừng rỡ!
Huyền Cơ lão nhân vội vàng nói: “Đương nhiên là có, chỉ là chuyện này… chúng ta đi theo liệu có tiện không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Có gì mà không tiện?”
Huyền Cơ lão nhân lập tức hành lễ: “Vậy thì đa tạ tiền bối!”
Mộc Sâm cũng hành lễ: “Đa tạ!”
Diệp Huyền nhìn Hư Vọng: “Ngươi cũng đi cùng đi! Tiện thì ta chỉ điểm cho ngươi luôn, để ngươi đạt Nguyên Thần cảnh!”
Nghe vậy, vẻ mặt Hư Vọng bèn kích động, nàng lập tức hành lễ: “Đa tạ tiền bối!”
Diệp Huyền mỉm cười.
Hư Vọng có sức chiến đấu cực mạnh, nếu như đạt đến Nguyên Thần cảnh cộng thêm Thanh Huyền Kiếm thì nàng coi như vô địch!
Một lát sau, mọi người khởi hành.
Trên đường đi, Huyền Cơ lão nhân trầm giọng nói: “Tiền bối, có hai nữ tử đang âm thầm đi theo chúng ta, có cần…”
Diệp Huyền quay đầu nhìn, đương nhiên hắn biết Huyền Cơ lão nhân đang nói ai, chắc chắn là Hung Nghê và Thần Khâm!
Hai nữ tử này cũng kiên nhẫn ghê, đi theo đến tận đây!
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Ta biết hai người này, cứ kệ các nàng đi!”
Nói đến đây, hắn thở dài một hơi: “Chỉ trách năm đó ta đã quá phong lưu!”
Nghe vậy, Huyền Cơ lão nhân bèn sững sờ, sau đó nở nụ cười gượng gạo.

Phía sau Thần Khâm nhìn mấy người Diệp Huyền: “Bọn họ định đi đâu?”
Hung Nghê nói: “Ai mà biết được?”
Thần Khâm nhìn nàng, sau đó nói: “Người của Thiên Đạo Tông tới rồi!”
Hung Nghê lắc đầu: “Có tác dụng gì không? Đừng nói bọn họ, dù tông chủ Thiên Đạo Tông sống lại cũng chẳng có tác dụng gì! Không trông thấy hả? Giờ cái tên kia có vệ sĩ đi theo đấy!”
Bốn vệ sĩ siêu cấp!
Nghe vậy, vẻ mặt Thần Khâm bèn khó coi vô cùng.
Hung Nghê lắc đầu: “Mẹ kiếp, để ta xem xem, cái tên này làm màu được đến khi nào!”
Thần Khâm nhìn về phía xa xa, vẻ mặt lạnh lùng: “Nếu như hắn gặp một vị Mệnh Tri cảnh thật sự…”
Nói đến đây, nàng ta bèn im lặng.
Cường giả Mệnh Tri cảnh thực sự?
Nàng ta còn chưa gặp nữa kìa!
Cường giả như vậy thực sự quá hiếm gặp!

Ở phía xa xa, dưới sự chỉ dẫn của Dương Niệm Tuyết, mọi người tới thẳng di tích kia.
Trên đường đi, Diệp Huyền nhìn Hư Vọng: “Ngươi vào tiểu tháp của ta tu luyện đi!”
Hư Vọng sững sờ, sau đó run rẩy nói: “Có thể sao?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đương nhiên!”
Nói đoạn, hắn lại nhìn Dương Niệm Tuyết: “Thiên cực tinh!”
Dương Niệm Tuyết mỉm cười, nàng búng ngón tay, một cái nạp giới rơi xuống trước mặt Hư Vọng. Hư Vọng liếc nhìn nạp giới, bên trong nạp giới có cả năm vạn viên thiên cực tinh!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Hư Vọng lập tức thay đổi: “Chuyện này…”
Phải biết rằng, lần nào nàng cũng phải đánh đấm mới có được thiên cực tinh. Một năm nay cùng lắm nàng cũng chỉ đạt được một nghìn viên thiên cực tinh, hơn nữa đều được đổi bằng tính mạng!
Mà hiện giờ, đối phương đưa cho nàng cả năm vạn viên thiên cực tinh!
Dương Niệm Tuyết mỉm cười: “Năm vạn viên thiên cực tinh này đủ để ngươi đạt đến Nguyên Thàn cảnh, nếu như không đủ thì ta lại cho ngươi tiếp!”
Hư Vọng khẽ hành lễ: “Đa tạ!”
Nói đoạn, nàng lại nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền mỉm cười: “Hư Vọng cô nương, ta và ngươi cũng coi như có duyên, như này đi, nếu như ngươi muốn thì cứ bái ta làm sư. Ta không những giúp ngươi đạt Nguyên Thần cảnh mà còn dạy ngươi một vài kiếm kĩ tuyệt thế vô song nữa!”
Nghe vậy, Mộc Sâm và Huyền Cơ lão giả bèn thay đổi sắc mặt, hai người nhìn Hư Vọng, ánh mắt lóe lên vẻ ngưỡng mộ!
Bái sư!
Điều này có khác gì tìm được một chỗ dựa siêu cấp đâu!
Hư Vọng không hề do dự, nàng lập tức hành lễ: “Tham kiến sư tôn!”
Diệp Huyền cười ha ha: “Ngươi với ta không cần phải hành lễ nhiều như vậy, ngươi cứ vào tiểu tháp tu luyện đi, nếu có gì không hiểu thì cứ hỏi ta!”
Hư Vọng gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, nàng bèn tiến vào tiểu tháp.
Bên trong tiểu tháp, Hư Vọng liếc nhìn nạp giới trong tay. Nàng hít một hơi thật sâu, chỉ cần có đủ thiên cực tinh là nàng tự tin có thể đạt Nguyên Thần cảnh!
Thế giới này là như vậy, dù ngươi có cố gắng thế nào đi chăng nữa, dù ngươi có thiên phú ra sao nhưng nếu không có tiền thì mọi thứ đều chỉ như phù du!
Nhiều khi nếu như có người đỡ một cái là cuộc đời sẽ hoàn toàn khác!
Một lát sau, Hư Vọng chầm chậm nhắm hai mắt lại, bắt đầu tu luyện…
Hết chương 3604.



Bạn cần đăng nhập để bình luận