Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3520. Giết hắn (2)



Chương 3520. Giết hắn (2)




Nghe vậy, vẻ mặt Hoan Minh cũng thay đổi: “Hình như là vậy!”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, một cường giả của Hoan tộc xuất hiện trước mặt bọn họ. Cường giả Hoan tộc đó khẽ hành lễ, sau đó nói: “Tộc trưởng, Diệp thiếu, tộc trưởng Đại La Cổ Tộc và tông chủ Hoang Cổ Tông đang đuổi tới đây!”
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức sầm lại.
Hoan Minh híp mắt: “Bọn họ đang đuổi tới đây ư?”
Cường giả Hoan tộc gật đầu: “Đúng vậy!”
Hoan Minh quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, mục tiêu của bọn họ có lẽ là ngươi, chúng ta hộ tống ngươi đi, ngươi…”
Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Đi đâu?”
Hoan Minh trầm mặc.
Đi đâu ư?
Bọn họ không còn nơi nào khác!
Hoan Minh trầm giọng nói: “Diệp thiếu, ngươi đi trước đi, chúng ta sẽ ngăn cản bọn họ!”
Diệp Huyền lắc đầu cười: “Hoan tộc các ngươi có thể một đánh hai sao?”
Hoan Minh đang định nói gì đó thì Diệp Huyền mỉm cười: “Mục tiêu của bọn họ là ta, nếu ta đi thì bọn họ sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu.”
Nói đoạn, hắn bèn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời: “Ta đợi bọn họ!”
Hoan Minh nhíu mày: “Đợi bọn họ?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta đợi bọn họ!”
Hoan Minh thấy không hiểu: “Diệp thiếu, ngươi…”
Đúng lúc ấy, không gian phía xa xa bỗng vặn vẹo. Ngay sau đó, những luồng khí tức kinh khủng cuộn trào tới.
Tới rồi!
Đôi mắt Hoan Minh ánh lên vẻ lạnh lùng: “Người đâu!”
Dứt lời, các cường giả Hoan tộc bèn xuất hiện phía sau hắn ta.
Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Hoan Minh tiền bối, bảo người của ngươi chớ động thủ!”
Hoan Minh liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta không lên tiếng.
Nếu như thực sự đánh nhau thì hắn ta chắc chắn không thể ngồi yên!
Dẫu sao thì hắn ta cũng phải dựa dẫm vào Diệp Huyền mà!
Ai cũng đừng hòng ngăn cản!
Đúng lúc ấy, không gian trên đỉnh đầu mọi người nứt vỡ, ngay sau đó có hai người bước ra!
Chính là tông chủ Hoang Cổ Tông – Hoang Cổ Hình và tộc trưởng Đại La Cổ Tộc – Đại La Thiên!
Ánh mắt Đại La Thiên dừng trên người Diệp Huyền đầu tiên: “Chắc các hạ chính là Diệp công tử rồi!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Đúng vậy!”
Đại La Thiên nhìn chằm chằm vào hắn: “Các hạ đang đợi bọn ta à?”
Diệp Huyền gật đầu.
Đại La Thiên nhìn hắn, trong lòng âm thầm phòng bị.
Nhân loại trước mắt này có thể thực sự tới từ văn minh cấp bảy! Hắn ta chưa từng thấy văn minh cấp bảy, song hắn ta biết, người tới từ văn minh cấp bảy tuyệt đối không hề đơn giản.
Lúc này, Hoang Cổ Hình đột nhiên mỉm cười: “Diệp công tử, ngươi cũng biết mục đích của chúng ta, đúng chứ?”
Diệp Huyền gật đầu: “Biết chứ! Các ngươi muốn tìm ba người kia thông qua ta chứ gì?”
Hoang Cổ Hình nhìn hắn: “Diệp công tử sẽ giúp chúng ta chứ?”
Diệp Huyền nhìn Hoang Cổ Hình, hắn mỉm cười: “Nếu như ta không giúp thì các ngươi định làm gì?”
Hoang Cổ Hình mỉm cười: “Diệp công tử thấy chúng ta sẽ làm gì?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Đại La Thiên đột nhiên nói: “Diệp công tử, chúng ta không muốn dùng vũ lực, thế nhưng chúng ta mong Diệp công tử hãy phối hợp với chúng ta. Chỉ cần Diệp công tử chịu phối hợp, chúng ta tuyệt đối sẽ không làm gì Diệp công tử!”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hai vị này, thứ lỗi ta nói thẳng, các ngươi có thể còn chẳng phải đối thủ của ba người đó nữa kìa…”
Nói đến đây, hắn ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Mặc dù ba người bọn họ bị trọng thương, hơn nữa thực lực còn đang bị áp chế, song người bình thường vẫn không thể đối đầu với họ đâu!”
Trọng thương!
Thực lực bị áp chế!
Đại La Thiên và Hoang Cổ Hình nhìn nhau, ánh mắt hai người lóe lên vẻ hưng phấn.
Lúc này, Đại La Thiên lại nói: “Diệp công tử, ngươi nói bọn họ trọng thương, ngươi có thể kể chi tiết không?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Bọn họ cũng như ta, đều là trốn ra. Mà trong quá trình trốn ra, bọn họ đã bị một người có thực lực siêu cấp đả thương, bởi bọn họ đã trộm thần vật của họ!”
Hoang Cổ Hình đột nhiên hỏi: “Thần vật gì?”
Diệp Huyền liếc nhìn hắn ta, sau đó nói: “Cái khác thì ta không biết, ta chỉ biết nam tử mặc thanh sam trường bào có một thần vật siêu cấp, món thần vật đó có thể xóa bỏ đệ bát trùng thời không. Không những thế, món thần vật đó còn có thể thay đổi bản chất của sinh mệnh…”
Đại La Thiên híp mắt lại: “Bản chất của sinh mệnh?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy! Trên thời không chính là sinh mệnh!”
Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn Đại La Thiên, đoạn tiếp tục: “Ta nghĩ chắc các vị cũng đã từng tiếp xúc với sinh mệnh chi đạo, có điều chắc là các vị biết cũng không nhiều!”
Đại La Thiên gật đầu: “Đúng là không nhiều!”
Diệp Huyền nói: “Trong tay thanh sam nam tử ấy còn có một vài món thần vật siêu cấp nữa, ví dụ như hắn ta còn có một Thánh Môn. Nếu như bước vào cánh cửa này thì có thể tạo Thánh Thể, một khi hình thành Thánh Thể thì có thể vượt qua thời không chi đạo, không bị áp lực thời không, vực thẳm thời không hay thời không hắc động ảnh hưởng gì cả.”
Nghe vậy, sắc mặt mấy người Đại La Thiên bèn trở nên nghiêm trọng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền lại nói: “Thanh sam nam tử đó bị thương không nhẹ đâu!”
Đại La Thiên nhìn hắn: “Bị thương nặng như thế nào?”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Thực lực hiện giờ của hắn ta còn chẳng bằng ba phần thời kì đỉnh cao kìa! Hắn ta chẳng thể thôi động mấy món thần vật trong tay!”
Hoang Cổ Hình ở bên cạnh đột nhiên nói: “Sao chúng ta tin được lời ngươi nói?”
Diệp Huyền liếc nhìn Hoang Cổ Hình, hắn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm xuất hiện: “Các hạ nhìn thanh kiếm này đi!”
Đại La Thiên liếc nhìn Thanh Huyền Kiếm, ngay sau đó, vẻ mặt hắn ta lại càng nghiêm trọng hơn: “Cái này…”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Đây là thứ mà thanh sam nam tử làm rơi khi chạy trốn, sau đó ta nhặt được. Thần vật này là thứ cấp thấp nhất trong số các thần vật của hắn ta. Trên người hắn ta ít nhất cũng phải có hàng trăm món thần vật siêu cấp! Lấy bừa một món thôi cũng đủ để thay đổi vận mệnh! Mà hiện giờ hắn ta đang suy yếu cực kì, đây là lúc tốt nhất để giết hắn ta, một khi để thương thế của hắn ta phục hồi thì… Các ngươi đều hiểu đấy!”
Nói đến đây, hắn không nói thêm nữa!
Hết chương 3520.



Bạn cần đăng nhập để bình luận