Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1286: Giá hoạ

Bên ngoài Lưỡng Giới Thiên, cường giả của Lưỡng Giới Thiên vẫn đang giao đấu với Kiếm tông.

Lúc này, bên Lưỡng Giới Thiên đã có người ngã xuống.

Mà bên Kiếm tông thì vẫn bảo toàn được lực lượng!

Lưỡng Giới Thiên hoàn toàn rơi vào thế hạ phong!

Trong trường hợp cùng cảnh giới, sức chiến đấu của kiếm tu thực sự không phải thứ mà một cường giả thông thường có thể so bì được.

Dẫu có là Trần Thời Nhất – một cường giả siêu cấp vô cùng tài giỏi cũng phải chật vật trước Độ Kiếm của Kiếm tông.

Vụt!

Đúng lúc ấy, lại một đầu người nhuốm đầy máu nữa bay ra!

Máu tươi tuôn ra như suối!

Bởi lẽ sau khi vị kiếm tu kia bị giết, mọi người không nhìn thấy người đã ra tay.

Lúc bấy giờ, phía xa bỗng vang lên một tiếng kiếm minh. Trần Thời Nhất lập tức quay đầu. Ở phía không xa, đầu một của kiếm tu bên Kiếm tông đã rớt xuống.

Là ai ra tay?

Trên không trung, sắc mặt Trần Thời Nhất dần trở nên u ám.

Khương Khởi đứng bên cạnh Độ Kiếm cũng trầm giọng nói: “Có thể là Diệp Huyền, người này biết một loại kiếm kĩ rất đặc biệt. Sau khi thi triển loại kiếm kĩ này, hắn sẽ ẩn thân, không thể tra ra được gì cả!”

Đó là cường giả của Lưỡng Giới Thiên!

Các cường giả Kiếm tông đồng loạt dừng lại, trên mặt bọn họ là vẻ phòng bị.

Bởi lẽ hiện giờ tình cảnh bên hắn ta đang rất khó khăn!

Lúc này, bên Lưỡng Giới Thiên đã có ba người chết!

Tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.

Độ Kiếm lại liếc mắt nhìn xung quanh. Rất nhanh sau đó, kiếm ý của hắn ta lan ra như một tấm lưới, tuy nhiên hắn ta vẫn không hề phát hiện ra Diệp Huyền.

Vụt!

Cứ như kiểu Diệp Huyền hoàn toàn không tồn tại vậy!

Độ Kiếm liếc mắt nhìn xung quanh, trong mắt hắn ta là vẻ lạnh lùng: “Là ai!”

Diệp Huyền!

Ấy thế mà lại bị Diệp Huyền giết chết trong chớp mắt!

Lúc ấy hắn ta cũng thấy hơi bất ngờ khi Diệp Huyền có thể hạ gục một người trong tích tắc như thế. Mặc dù ban nãy Diệp Huyền đánh lén tạo bất ngờ, nhưng đòn tấn công của hắn thực sự quá đáng sợ!

Là giọng nói của Diệp Huyền!

Hắn là kiếm tu sao? Là sát thủ thì có!

Ở phía xa, Độ Kiếm híp hai mắt lại: “Cẩn thận tên Diệp Huyền đang ở trong tối kia!”

Sắc mặt Độ Kiếm lại càng u ám hơn!

Tiếng kiếm minh vang dội đất trời. Tiếp đó, một đường kiếm quang rạch ngang bầu trời và trực tiếp nhắm về phía Trần Thời Nhất!

Vù!

Nói đoạn, hắn ta bỗng rút thanh kiếm bên hông ra.

Ở phía xa xa, Trần Thời Nhất không khỏi thở phào một hơi. Hắn ta biết, Diệp Huyền đã ra tay rồi!

Diệp Huyền vừa dứt lời thì Trần Nhất Thời đã xông về phía Độ Kiếm.

Hắn ta biết, giờ Diệp Huyền đang âm thầm giúp đỡ hắn ta. Đây chính là một cơ hội dành cho Lưỡng Giới Thiên!

Thấy Trần Thời Nhất ra tay, hai cường giả Lưỡng Giới Thiên sau lưng hắn ta cũng đồng loạt hành động.

Phải biết rằng bảy người phía sau Độ Kiếm ít nhất cũng đã là cường giả Mệnh cảnh đỉnh phong. Không những thế, mấy người này còn có thể giao thủ với cả cường giả Phá Mệnh cảnh.

Lúc này, một giọng nói bỗng vang lên trong đầu Trần Thời Nhất: “Ra tay đi!”

Có điều cũng may, Diệp Huyền là người của Lưỡng Giới Thiên!

Thực lực của hắn đúng là không phải đáng sợ bình thường thôi đâu!

Hai bên lại tiếp tục đấu nhau!

Lần này, các cường giả bên Kiếm tông không thể áp đảo Trần Thời Nhất và các cường giả Lưỡng Giới Thiên nữa.

Bởi lẽ bọn họ phải vừa giao đấu vừa đối phó với Diệp Huyền!

Tên Diệp Huyền này đang âm thầm quan sát!

Khoảng một canh giờ sau, bỗng có tiếng kiếm minh xuất hiện khiến một vị kiếm tu của Kiếm tông phải tái mặt. Hắn ta quay phắt người lại, quét ngang thanh trường kiếm trong tay. Lúc bấy giờ, có một thanh kiếm chém vào kiếm của hắn ta.

Keng!

Kiếm trong tay hắn ta nhanh chóng bị kiếm của Diệp Huyền chém gãy. Ngay sau đó, Thiên Tru kiếm của Diệp Huyền trực tiếp đâm thẳng xuống đầu của vị kiếm tu kia.

Phập!

Hắn ta đã bị phanh thây…

Vừa dứt lời, hắn ta bèn xông về phía trước.

Đúng lúc ấy, Trần Thời Nhất ở phía xa bỗng gào lên: “Ngăn bọn họ lại!”

Hắn ta không nghĩ nhiều, lập tức túm lấy Giới Ngục tháp: “Rút lui!”

Sao đột nhiên Ngũ Duy chí bảo lại xuất hiện ở đây?

Ở phía xa, Độ Kiếm trông thấy Giới Ngục tháp đột ngột xuất hiện cũng sững sờ.

Diệp Huyền mở mắt: “Có, nó nằm trong tay hắn ta, giết chết hắn ta thôi!”

Quá kinh khủng!

Lúc này, Độ Kiếm quả quyết nói: “Rút lui!”

Hắn vừa dứt lời, các cường giả của Kiếm tông bèn vội vã rút lui. Trần Thời Nhất do dự trong chốc lát, cuối cùng hắn ta chọn không đuổi theo bọn họ.

Bởi lẽ mọi người bên Lưỡng Giới Thiên đã bị tổn thất nghiêm trọng, nếu còn đuổi đánh nữa thì thể nào cũng “ngọc nát đá tan.”

Không đáng!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền xuất hiện ngay bên cạnh Trần Thời Nhất.

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Để ta xem Ngũ Duy chí bảo có nằm trong tay bọn họ không!”

Trần Thời Nhất hơi sững sờ, sau đó hắn ta vội vàng nói: “Được!”

Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại, hắn bỗng duỗi tay phải ra rồi nắm chặt. Trong chớp mắt, không gian trước mặt Độ Kiếm bỗng rung lên. Ngay sau đó, một tiểu tháp mờ ảo xuất hiện ngay trước mắt hắn ta!

Lại một người nữa bị giết trong chớp mắt!

Thấy vị kiếm tu kia biến mất, các cường giả khác của Kiếm tông bỗng tái mặt.

Mà trong khi linh hồn của vị kiếm tu kia bị hút, Diệp Huyền cũng biến mất tăm, như thể hắn chưa từng xuất hiện vậy!

Thiên Tru kiếm nhắm vào nhục thân, còn Trấn Hồn kiếm sẽ nhắm vào linh hồn!

Trấn Hồn kiếm!

Linh hồn của vị kiếm tu kia còn đang định chạy trốn, song rất nhanh sau đó, một luồng sức mạnh thần bí đã hút lấy hồn phách của hắn ta!

Ban đầu hắn ta cũng không định đuổi đánh mấy người Độ Kiếm, bởi không đáng để đuổi cùng giết tận như vậy. Thế nhưng lúc này thì đáng rồi.

Bởi lẽ Ngũ Duy chí bảo đang nằm trong tay Độ Kiếm!

Giờ khắc này, Trần Thời Nhất và các cường giả của Lưỡng Giới Thiên cứ như phát điên lên, bọn họ điên cuồng đuổi theo mấy người Độ Kiếm.

Còn Diệp Huyền thì lại biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận