Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3648. Thanh Nhi hộ thể! (2)



Chương 3648. Thanh Nhi hộ thể! (2)




Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền lập tức trở nên nghiêm trọng. Cổ Sầu có thể chống đỡ thời không đại trận mà mười hai Mệnh Tri Thánh Giả bố trí!
Đúng lúc ấy, Cổ Sầu đột nhiên bật cười: “Phá!”
Dứt lời, sợi chỉ bạc trong tay hắn ta đột nhiên bay lên, sau đó phóng thẳng vào bên trong tòa tháp!
Uỳnh!
Tòa tháp rung chuyển rồi sụp đổ từng chút một. Có điều, tầng cuối cùng lại chẳng bị làm sao, một lát sau trừ tầng cuối cùng ra thì những tầng khác đều sụp đổ!
Trên bầu trời có chín người xuất hiện, tám nam một nữ, đi đầu là một nam tử trung niên. Trong tay trái của nam tử trung niên có một hòn đá to bằng bàn tay.
Tuyết Linh Lung ở bên cạnh Diệp Huyền nhìn nam tử trung niên, nàng khẽ nói: “Võ Linh Mục…”
Trên bầu trời, Võ Linh Mục cúi xuống nhìn Cổ Sầu, vẻ mặt hắn ta bình tĩnh.
Phía sau hắn ta, Mục Ma nhìn chằm chằm Diệp Huyền. Ánh mắt hắn ta sắc như kiếm, như thể muốn đâm nát Diệp Huyền vậy.
Diệp Huyền nhìn Mục Ma, hắn không khiêu khích.
Hiện giờ tu vi của hắn đang bị phong ấn nên cũng không muốn dính vào phiền phức!
Lúc này, Cổ Sầu ở phía dưới đột nhiên chầm chậm nhắm mắt lại: “Bao vạn năm ẩn mình không thấy mặt trời… đã kết thúc rồi!”
Dứt lời, hắn ta bèn vỗ tay phải.
Uỳnh!
Mặt đất phía sau hắn ta đột nhiên nứt ra, ngay sau đó vô số người của Ác tộc xuất hiện!
Những người này xuất hiện xong, ánh mắt bọn họ ban đầu hơi hoang mang, cuối cùng thì trở nên hưng phấn, sau đó là phẫn nộ!
Tộc nhân Ác tộc gào hét!
Với rất nhiều người trong Ác tộc, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy thế giới bên ngoài!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn thở dài một hơi. Nếu như hắn bị phong ấn nhiều năm như thế thì chắc chắn hắn sẽ phát điên.
Hắn biết, tiếp theo đây Ác tộc sẽ báo thù!
E là có chết cũng phải báo thù!
Bị trấn áp biết bao đời thế này, mối thù này không đội trời chung!
Lúc này, người Ác tộc ngẩng đầu nhìn mấy người Võ Linh Mục trên trời, ánh mắt tất cả mọi người đều chứa vẻ độc đoán.
Trên bầu trời, vẻ mặt mấy người Võ Linh Mục bình tĩnh, không hề dao động gì cả!
Võ Linh Mục đột nhiên xuất hiện trước mặt Cổ Sầu. Mà lúc này, phía sau Cổ Sầu đột nhiên có sáu hắc bào lão giả xuất hiện. Sáu người này cứ như quỷ vậy, không một chút khí tức.
Võ Linh Mục nhìn Cổ Sầu, hắn ta cười: “Tỉ thí không?”
Cổ Sầu gật đầu: “Được!”
Dứt lời, thời không xung quanh hai người bèn trở nên hư ảo. Ngay sau đó, hai người đã xuất hiện trong một thời không thần bí.
Người ngoài vẫn có thể nhìn thấy hai người, thế nhưng hai người lại không ở trong thời không này!
Võ Linh Mục quan sát Cổ Sầu, hắn ta cười: “Nào!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên bước lên phía trước một bước, sau đó đánh một quyền!
Một quyền đơn giản!
Không có chút sức mạnh nào, như thể một người bình thường xuất quyền vậy!
Một quyền này thực sự đơn giản vô cùng!
Tuy nhiên, thời không trước mặt Cổ Sầu đang bị phân giải từng chút một!
Phân giải thời không!
Một quyền này không phải không có sức mạnh mà là sức mạnh quá lớn, lớn đến mức có thể phân giải thời không.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn trở nên nghiêm trọng. Hắn phát hiện, cường giả Mệnh Tri cảnh của thời đại này mà so sánh với cường giả Mệnh Tri cảnh ngày xưa đúng là một trời một vực!
Đối mặt với một quyền kia, sao Cổ Sầu có thể đối kháng?
Ở phía xa xa, Cổ Sầu khẽ mỉm cười, hắn ta không dùng sợi chỉ bạc nữa mà đánh một quyền!
Cũng là một quyền!
Một quyền này vừa ra thì một cảnh tượng kì lạ cũng xuất hiện! Chỉ thấy thời không đang phân giải xung quanh hắn ta lập tức ngưng tụ lại, sau đó hồi phục!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt của tám Thánh Giả trên bầu trời cuối cùng cũng thay đổi!
Trong mắt tám người kia đều nghiêm trọng!
Võ Linh Mục khẽ cười: “Không hổ là thiên tài yêu nghiệt nhất từ trước đến nay của Ác tộc, e lf năm xưa tiên tổ của Ác tộc cũng không bằng ngươi!”
Cổ Sầu mỉm cười: “Trong đường quyền này ẩn chứa thời không chân lí, có thể kết hợp quyền đạo và thời không chi đạo đến trình độ này đã rất lợi hại rồi!”
Võ Linh Mục cười ha ha: “Lại lần nữa!”
Dứt lời, hắn ta đột nhiên bước lên trước một bước, sau đó đánh một quyền!
Một quyền này khiến sắc mặt mọi người lập tức thay đổi!
Khi Võ Linh Mục xuất quyền, một luồng khí tức kinh khủng đột nhiên lan tràn. Khí tức lớn mạnh phá vỡ vô số thời không, cả đất trời bắt đầu bị hủy diệt!
Tất cả mọi người đều lùi lại.
Tuyết Linh Lung đưa Diệp Huyền lùi về phía sau chục vạn trượng…
Khi hai người dừng lại, vẻ mặt Diệp Huyền nghiêm trọng vô cùng. Lúc này hắn vừa kinh ngạc vừa thấy rối rắm!
Phải biết rằng Võ Linh Mục và Cổ Sầu đều cách bọn họ rất rất xa, hoàn toàn không phải cùng một thời không, mà sau khi Võ Linh Mục xuất quyền, chỉ khí tức thôi cũng hủy diệt thời không hiện thực này của bọn họ!
Chỉ mỗi khí tức thôi đấy!
Hơn nữa còn là khí tức từ thời không xa như vậy!
Có thể nói, e là luồng khí tức kia còn không bằng một phần một trăm uy lực trong đường quyền vừa rồi của Võ Linh Mục!
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, hắn siết chặt Thanh Huyền Kiếm, thầm nhủ: “Thanh Nhi hộ thể, lão tử vô địch!”
Các ngươi cứ liều mạng, lão tử “liều” muội muội, đều là liều hết mà!
Hết chương 3648.



Bạn cần đăng nhập để bình luận