Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 570: Dị Linh!

Trong một gian đại điện, Lưu Ôn nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Diệp công tử, học viện không phái những người khác tới sao?

Diệp Huyền cười nói:

- Chỉ một mình ta không đủ sao?

Lưu Ôn lắc đầu:

- Tự nhiên không phải.

Diệp Huyền nói:

- Nói một chút tình huống cụ thể đi!

- Vì sao?

- Nếu là thế lực bên ngoài gây ra, vì sao cách một thời gian lại giết một người? Hơn nữa, chỉ lấy đi một chút Tử Nguyên tinh?

Lưu Ôn lắc đầu:

Lưu Ôn trầm giọng nói:

Diệp Huyền hỏi:

Lưu Ôn cười khổ:

Lưu Ôn trầm giọng nói:

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, gật đầu:

- Có phải là thế lực bên ngoài gây ra?

- Gần đây vách núi này liên tục có người mất tích, không chỉ là nhân viên mất tích, mà Tử Nguyên tinh trong lòng đất cũng đang không ngừng giảm đi. Ta đã tra xét rất lâu, thế nhưng một chút đầu mối cũng không có.

Diệp Huyền hỏi.

Diệp Huyền: "..."

- Ta cảm thấy không phải!

Một lát sau, Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Cũng phải! Nhưng nếu không phải người ngoài, vậy là người mình?

- Hiện tại, người một nhà nơi này chỉ còn lại ta! Những người còn lại, hoặc chết, hoặc đi...

Diệp Huyền đi theo Lưu Ôn tới trong lòng sườn núi, trong lòng đất trên vách núi đá, Diệp Huyền thấy được Tử Nguyên tinh, vụn vặt lẻ tẻ.

Diệp Huyền nói:

- Tòa sườn núi này là nguồn thu nhập lớn nhất của Đạo Nhất học viện ta sao?

Lưu Ôn trầm giọng nói:

Hiểu rõ vì sao Đạo Nhất học viện lại phái hắn tới địa phương này, bởi vì nơi này căn bản cũng không phải chỗ trọng yếu gì.

- Những người đã chết kia là chết ở nơi nào?

Lưu Ôn đột nhiên nói:

Bây giờ hắn có hơn 80 vạn Tử Nguyên tinh, đã xem như là rất nhiều. Nhưng so với những thế lực đỉnh tiêm này... Không đúng, căn bản không có khả năng so sánh.

Đồng thời, hắn cũng phát hiện, của cải của những thế lực lớn này thật sự khủng bố a!

- Dưới lòng đất.

Lưu Ôn lắc đầu:

- Cũng không hẳn, nguồn thu nhập lớn nhất của Đạo Nhất học viện ta là Đạo Nhất thành, trong thành có rất nhiều thế lực tụ tập, mà hằng năm bọn hắn đều phải nộp lên Đạo Nhất học viện ta một khoản tiền thuê. Như một khu vực trước cửa thành, tiền thuê một tháng cao hơn thu nhập một năm ở sườn núi chúng ta không biết mấy lần!

Nghe vậy, Diệp Huyền hiểu rõ.

- Dẫn ta đi xem một chút!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Số Tử Nguyên tinh này còn kém, bên trong còn chưa chứa đủ Tử Nguyên khí, bởi vậy, vẫn chưa tới thời điểm khai thác.

Lưu Ôn nói:

- Còn muốn xuống xem sao?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, đang muốn nói chuyện, lúc này, thanh âm của Đại thần lầu hai đột nhiên vang lên trong đầu hắn:

- Phía dưới có Dị Linh, cẩn thận chút!

Dị Linh?

Diệp Huyền hơi sửng sốt, sau đó hỏi:

- Dị Linh là gì?

Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

- Giữa thiên địa sẽ sinh ra một số linh vật, như Tiểu Linh Nhi này, nàng thuộc về loại tốt, thế nhưng, cũng có một số tà ác, thường thấy nhất có Âm Linh, Ác Linh, Tà Linh... Loại này, xưng là Dị Linh.

Diệp Huyền hỏi:

Nói xong, hắn quay người rời đi.

- Diệp công tử cẩn thận!

Lưu Ôn do dự một chút, sau đó gật đầu:

- Ngươi về trước đi, tự ta đi xuống kiểm tra!

Tại chỗ, Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu, dường như nghĩ đến chuyện gì, hắn nhìn về phía Lưu Ôn:

- Có khả năng!

Lúc này, Đại thần lầu hai đột nhiên nói:

- Đi xuống xem một chút.

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Có nguy hiểm sao?

Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

- Có, nhưng cũng là một kỳ ngộ, nếu kiếm của ngươi có một Dị Linh làm kiếm linh, uy lực sẽ tăng gấp bội!

Dị Linh làm kiếm linh!

Diệp Huyền kinh ngạc nói:

- Có khả năng?

Diệp Huyền có chút lưỡng lự, đối với những sinh linh giữa thiên địa này, vẫn là phải đối đãi thận trọng, bởi vì một chút sơ sẩy, có thể đối phương sẽ khiến hắn kinh hỉ.

Mà Dị Linh phía dưới...

Diệp Huyền cười khổ, Tiểu Linh Nhi quả thật lợi hại, mà rốt cục nàng lợi hại bao nhiêu, trong lòng hắn cũng không có đáy.

- Ngươi cảm thấy Tiểu Linh Nhi lợi hại sao?

Đại thần lầu hai nói:

- Lợi hại sao?

Sau khi Lưu Ôn đi, Diệp Huyền tiếp tục đi xuống dưới, càng đi xuống, chung quanh càng nhiều Tử Nguyên tinh, có điều, đều là chưa thành thục, hiện tại lấy đi, giá trị của số Tử Nguyên tinh này sẽ giảm nhiều, hơn nữa, số Tử Nguyên tinh này cũng không nhiều, bởi vậy, Diệp Huyền cũng không động tâm.

Ước chừng sau nửa canh giờ, Diệp Huyền đi tới đáy, mà hắn cũng không nhìn thấy Dị Linh gì kia.

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Đại thần lầu hai, có thể phát hiện nó tồn tại sao?

Đại thần lầu hai nói:

- Nó vẫn một mực đi theo ngươi!

Diệp Huyền: "..."

Vẻ mặt Diệp Huyền đen lại:

- Ngươi chắc chắn chứ?

Đại thần lầu hai lãnh đạm nói:

- Ngươi quay người nhìn một chút!

Diệp Huyền quay người, sau lưng cũng không có gì, lúc này, thanh âm của Đại thần lầu hai vang lên lần nữa:

- Lại quay người!

Diệp Huyền lập tức quay người, vẫn không có.

Diệp Huyền đen mặt lại:

- Ngươi đang đùa ta sao?

Thanh âm của hắn vừa dứt, dường như cảm nhận được gì, hắn mạnh mẽ xoay người, chỉ thấy một móng vuốt nhỏ màu huyết hồng vồ tới phía hắn!

Diệp Huyền kinh hãi trong lòng, vội vàng lui về sau, đồng thời, một thanh kiếm đột nhiên bay ra từ trong hộp kiếm sau lưng hắn, trảm lên móng vuốt nhỏ kia.

Bành!

Móng vuốt nhỏ kia run lên kịch liệt, rụt trở về!

Trước mặt Diệp Huyền, một tiểu tử đứng đấy, hình thể không phải rất lớn, như một hài nhi, đầu tóc ghim một bím tóc sừng dê, toàn thân huyết hồng, hình dạng có chút khó coi, xem ra cũng không phải người lương thiện.

Dị Linh!

Tiểu tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong mắt không hề che giấu vẻ tham lam.

Diệp Huyền nhăn mày lại, trong lòng hỏi:

- Đây là Dị Linh gì?

Trầm mặc một lát, Đại thần lầu hai nói:

- Hẳn là Huyết Linh trong truyền thuyết, do máu tươi ngưng tụ thành, rất khát máu... Nhưng mà, theo đạo lý mà nói, loại linh này chỉ sinh ra ở chỗ có chiến tranh, làm sao có thể ở trong này?

Huyết Linh!

Diệp Huyền nhìn về phía tiểu tử trước mặt, đúng lúc này, tiểu tử kia đột nhiên biến mất, một bàn tay của nó đột nhiên vỗ tới Diệp Huyền, tốc độ cực nhanh.

Diệp Huyền giật mình trong lòng, không dám khinh thường, thân hình lóe lên, một đạo kiếm quang chém thẳng xuống.

Oanh!

Chém xuống một kiếm, một bóng người liên tục lùi lại, bóng người này chính là Diệp Huyền, Diệp Huyền thối lui đến trước vách núi đá mới dừng lại, mà vách núi phía sau hắn đã trực tiếp nứt toác ra.

Sau khi dừng lại, vẻ mặt Diệp Huyền vô cùng ngưng trọng, lực lượng của tên này thật cường đại!

Đúng lúc này, vẻ mặt Dị Linh kia đột nhiên dữ tợn, sau một khắc, nó đột nhiên vỗ ra phía trước, trong nháy mắt, bốn phía xuất hiện một màn sương máu, màn sương máu này trực tiếp bao phủ Diệp Huyền, mà lúc này, đầu Diệp Huyền một trận choáng váng, dường như muốn nghẹt thở.

- Cút!

Đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên vang lên từ lầu hai, sau một khắc, cỗ sương máu chung quanh Diệp Huyền trực tiếp bị chấn tan, đồng thời, Dị Linh kia đã lui ra ngoài mấy trượng, mà giờ khắc này, nó một mặt ngưng trọng quét mắt nhìn bốn phía, trong mắt có thêm một tia kiêng kị.

Diệp Huyền tầng tầng thở dốc, trong nháy mắt vừa rồi, kém chút hắn đã trực tiếp chết đi!

Thật mạnh!

Vẻ mặt Diệp Huyền vô cùng ngưng trọng.

Thanh âm của Đại thần lầu hai đột nhiên vang lên:

- Ngươi bây giờ, ở tinh vực này, cũng chỉ có thể coi là bình thường, ngươi có lực lượng gì mà khinh thị một Dị Linh?

Diệp Huyền yên lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận