Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 985: Phản Công

Bên trong tòa thành nào đó, trước cửa tiệm rèn, một tên nam tử râu ria xồm xoàm nằm trên ghế, bên hông đeo một thanh kiếm tồi tàn. Y nằm trên ghế, say khướt.

Đúng lúc này, không gian trước mặt y đột nhiên chấn động, một giọng nói truyền ra...

Một lát sau, y đột nhiên mở mắt, trong hai mắt kiếm quang lấp lánh:

- Thật can đảm!

Rồi hắn đứng dậy ngự kiếm lên trời.

Lúc này, một nữ tử chạy tới:

- Ngươi muốn đi nơi nào?

Chân trời một thanh âm truyền đến:

Trước một vách núi, một người đàn ông tuổi trung niên xếp bằng ngồi dưới đất, quanh thân đã đầy cỏ dại.

Một lát sau, y đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt lóe lên một vệt hàn quang:

- Không liên quan tới Kiếm tông... Chờ lão tử trở về...

Đột nhiên, không gian trước mặt y khẽ run lên. . .

- Kiếm Nam Sơn, không phải ngươi đã nói không quan tâm Kiếm tông nữa ư?

...

- Trở về!

- Có người còn bành trướng hơn cả Chu Á Phu ta sao?

Chân trời, âm thanh kia nói:

Nữ tử cả giận nói:

Ai cũng không biết y đã ngồi tại đây bao lâu!

Lúc này, không gian trước mặt y cũng chợt run lên.

... .

Nam tử dừng lại.

Dứt lời, hắn đứng dậy rời đi.

Một chỗ trong tinh hà, một tên nam tử đạp không mà đi, y tóc dài xõa vai, bên hông treo một thanh đao cùng một thanh kiếm!

Ở trước mặt nàng là một thanh kiếm.

. . .

- Được rồi.

- Đồ Thiên Đạo, thú vị đấy. . .

Lúc này đây, Diệp Huyền mới thật sự hiểu được tầm quan trọng của một chữ 'Ngộ' này, đặc biệt là với một kiếm tu!

Sau một hồi, y nói khẽ:

Đặc biệt là ở phương diện lực lượng và tốc độ, hiện tại hắn không dùng Long Hồn cùng Long Lực, tốc độ và lực lượng đã so với trước kia mạnh hơn gấp mấy lần!

Nửa tháng sau, hắn có những tiến triển rất lớn ở hầu hết các phương diện.

Cứ như vậy, hắn ở trên diễn võ trường tu luyện tròn nửa tháng.

Rồi hắn quay người rời đi.

Trên Diễn Võ trường.

Diệp Huyền vẫn đang cùng ba cự nhân kia đối luyện! Không thể không nói, đối luyện cùng ba cự nhân này khiến hắn thu hoạch được rất nhiều! Mà sau mỗi một lần đối luyện, hắn đều sẽ ngồi xuống tĩnh tâm cảm ngộ.

Ngộ!

Trật Tự thành, trong phòng, Tiểu Thất ngồi yên lặng.

Tiểu Thất khẽ gật đầu:

- Bệ hạ, đã tra ra nơi hạ lạc chính xác của Thiên Đạo. Nhưng hình như nó đang gọi người.

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ ngoài cửa:

Nhất là kể từ khi hắn 'Lấy tâm làm kiếm'.

Lấy tâm làm kiếm!

Mà Tiểu Thất kia cứ cách một đoạn thời gian sẽ tới đây, mỗi một lần nàng tới, cự nhân sẽ mạnh lên rất nhiều.

Một ngày, Diệp Huyền đang tu luyện thì đột nhiên dừng lại, hắn quay người nhìn thoáng qua, sau đó rời đi.

...

Bên ngoài Trật Tự thành.

Diệp Huyền đi vào một nơi trong rừng rậm, trong rừng rậm, hắn gặp được một người quen.

Đường Thanh!

Nhìn thấy Đường Thanh, Diệp Huyền có chút ngoài ý muốn:

- Năng lực ta có hạn, không làm nổi đấng cứu thế, chỉ cần ta, bằng hữu ta và Thần Võ thành bình an vô sự, vậy là đủ rồi.

Nói xong, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về nơi xa, nói khẽ:

- Đối kháng Thần Tộc? Kỳ thật, mấy người các ngươi chưa từng thay thiên hạ này nghĩ cho thương sinh, các ngươi chỉ chăm chăm vào ích lợi của bản thân mình.

Diệp Huyền lại nói:

Đường Thanh yên lặng.

- Ta ban đầu là cùng phe với các ngươi để đối kháng Thần Quốc. Đáng tiếc, chúng ta chưa bao giờ thật sự đoàn kết. Đặc biệt là vị Tinh Chủ kia, nhiều lần muốn ta phải chết, ngoại trừ Nam Phái Võ Sư ra, thì không một ai đứng về phía ta cả! Ta nghĩ, Yêu Vương kia muốn ta chết, Sở chân nhân cũng muốn ta chết, ngay cả tộc trưởng của Đường Tộc các ngươi là Đường Diêm đoán chừng cũng mong muốn như vậy. Đúng không?

Diệp Huyền cười đáp:

- Không có.

Đường Thanh xoay người quan sát Diệp Huyền, Diệp Huyền khẽ cười:

- Đường Thanh cô nương tới tìm ta, hẳn là có chuyện gì sao?

Đường Thanh yên lặng.

Diệp Huyền nói nhỏ:

- Đường Thanh cô nương, ta phát hiện ra một chuyện, ngươi biết là chuyện gì không?

Đường Thanh lắc đầu.

Diệp Huyền nói:

- Ngươi đầu nhập Thần Quốc rồi?

Trên đường, Đường Thanh đột nhiên hỏi:

Nói xong, nàng mang theo Diệp Huyền rời đi. Chỉ chốc lát, Diệp Huyền và Đường Thanh đã đi sâu vào trong rừng.

- Chuyển sang nơi khác nói chuyện đi!

Đường Thanh gật đầu:

- Đường cô nương?

Đường Thanh nhìn Diệp Huyền, không nói gì.

Diệp Huyền cười, nói tiếp:

- Sau khi Thần Quốc tiếp quản địa bàn thế lực của mấy người các ngươi, cũng chưa hề ra tay giết chóc. Nhưng ta dám cam đoan, nếu là mấy người các ngươi tiến vào Thần Quốc, Thần Quốc tuyệt đối sẽ sinh linh đồ thán, ngươi tin hay không?

Nghe vậy, Đường Thanh thấp giọng thở dài. Bởi vì nàng biết những gì Diệp Huyền nói đều là sự thật!

Nếu như tất cả bọn hắn tiến vào Thần Quốc, Thần Quốc tất nhiên sẽ sinh linh đồ thán! Mà kể từ khi Thần Quốc tiến vào ba hoang giới, cũng không hề cướp bóc, đây là điều mà nàng không ngờ được.

Không chỉ như thế, Thần Quốc ở một vài nơi thi hành chính sách rất không tệ, không những thế, hiện tại có Thần Quốc trấn áp, rất nhiều nơi giao tranh ít hẳn đi.

Đương nhiên, Trật Tự Minh, Đường tộc còn có cả Yêu tộc hiển nhiên bị tổn thất nặng nề.

Những gì từng sở hữu đều mất sạch!

Diệp Huyền đột nhiên nói:

- Đường cô nương, ngươi tìm đến ta làm cái gì?

Đường Thanh nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Không có chuyện thì không thể tới tìm ngươi sao?

Diệp Huyền cười nói:

- Dĩ nhiên không phải, nhìn thấy Đường Thanh cô nương, ta cũng vô cùng vui vẻ!

Đường Thanh nhìn Diệp Huyền:

- Vui vẻ cái gì chứ?

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

- Cùng mỹ nữ ở chung một chỗ, nhất định rất vui vẻ rồi!

Đường Thanh lắc đầu:

- Diệp Huyền, nếu ngươi không có ý định gì đối với một nữ tử, tốt nhất đừng nên quyến rũ người ta

Diệp Huyền:

“…”

Lúc này, Đường Thanh đột nhiên nghiêm mặt nói:

- Ta là nhận được tin tức ngươi đang ở cùng một chỗ với tiểu cô nương kia, nên mới tới đây tìm ngươi, ngươi nói cho ta biết, ngươi đi theo nàng làm cái gì?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Ta đáp ứng làm giúp nàng một chuyện.

Đường Thanh hỏi:

- Đây chính là nguyên do mà nàng vì sao lại không đến gây phiền phức cho Thần Võ thành?

Diệp Huyền gật đầu.

Đường Thanh yên lặng.

Diệp Huyền nhìn về phía Đường Thanh:

- Làm sao vậy?

Đường Thanh lắc đầu:

- Ngươi nhất định phải rời khỏi nàng!

Diệp Huyền có chút không hiểu:

- Vì cái gì?

Đường Thanh trầm giọng đáp:

- Thần Quốc sắp tới đây có thể sẽ xảy ra đại sự.

Diệp Huyền hỏi:

- Chuyện đại sự gì?

Đường Thanh yên lặng.

Diệp Huyền cười nói:

- Đường Thanh cô nương nếu đã không muốn nói, ta cũng không bắt buộc.

Đường Thanh nhìn thoáng qua Diệp Huyền:

- Cụ thể ta cũng không biết, chỉ biết là Trật Tự Minh cùng Đường tộc của ta, còn có cả Yêu tộc nữa, đang chuẩn bị tùy thời phản công!

Diệp Huyền nhíu mày:

- Phản công?

Đường Thanh gật đầu.

Diệp Huyền hỏi:

- Lấy cái gì phản công?
Bạn cần đăng nhập để bình luận