Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3933. Thiên Mệnh! (01)



Chương 3933. Thiên Mệnh! (01)




Cảm ứng một chút!
Biểu hiện Diệp Huyền trở nên cổ quái. Vốn hắn cho rằng Lương Nhân cùng nữ tử váy đen này sẽ đánh một trận!
Nữ tử váy đen này là ai?
Diệp Huyền đánh giá nữ tử váy đen một chút. Nữ tử váy đen dáng người cao gầy, mặc một bộ váy đen như mực, dung nhan không thua gì Lương Nhân. Nhưng khóe miệng nàng lúc nào cũng nhếch lên một góc, khiến nàng nhìn có chút ngạo mạn.
Bên hông nữ tử có một thanh đao có vỏ, vỏ đao toàn thân ngăm đen, phía trên có khắc vô số văn tự thần bí.
Nữ nhân này là ai?
Trong lòng Diệp Huyền có chút tò mò.
Trước mặt Lương Nhân, nữ tử váy đen nhìn thoáng qua Thanh Huyền Kiếm. Sau một khắc, hai mắt nàng nheo lại, trường đao đeo bên hông nàng khẽ rung động. Không chỉ như thế, một luồng đao ý lăng lệ ác liệt trực tiếp đánh về phía Thanh Huyền Kiếm.
Đối mặt với sự khiêu khích này, Thanh Huyền Kiếm sao có thể nhẫn?
Ông!
Một tiếng kiếm minh vang vọng, một đạo kiếm ý trực tiếp đánh tới thanh trường đao đeo vỏ kia!
Ầm!
Trong nháy mắt, toàn bộ lầu các rung động kịch liệt!
Nhưng, tòa lầu các này cũng không bị phá hư!
Điều này khiến cho Diệp Huyền không khỏi có chút khiếp sợ, lầu các này không phải kiên cố bình thường!
Lúc này, đao trong tay nữ tử váy đen muốn ra khỏi vỏ, Thanh Huyền Kiếm cũng muốn tránh thoát tay của Lương Nhân, một đao một kiếm muốn đánh nhau!
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên: "Hai vị, nơi này không thể đánh nhau!"
Dứt lời, Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào đã có một lão giả cầm tẩu thuốc đứng ở cửa.
Nhìn thấy lão giả, Lương Nhân cùng nữ tử váy đen đều hơi cau mày lại.
Lão giả tẩu thuốc nhìn thoáng qua Thanh Huyền Kiếm trong tay, sau đó phun ra một ngụm khói đặc: "Kiếm tốt! Có một không hai!"
Nghe xong, nữ tử váy đen hơi cau mày: "Lão quỷ, ngươi đánh giá như vậy, thanh Khai Phong trong tay ta không phục!"
Lão giả nhếch miệng cười: "Tức Lệ cô nương, ngươi đừng không phục. Thực lực của chủ nhân kiếm này vượt xa người rèn kiếm Khai Phong."
Nữ tử tên là Tức Lệ lạnh nhạt nói: "Thật sao?"
Lão giả cười ha hả, sau đó nhìn về phía Diệp Huyền, ông ta đánh giá Diệp Huyền một chút, sau đó nói: "Vị tiểu huynh đệ này, lai lịch của ngươi thật không đơn giản! Không biết sư thừa là người phương nào?"
Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Thiên Mệnh!"
Thiên Mệnh!
Lão giả khẽ cau mày: "Thiên Mệnh. . ."
Nói xong, trong đôi mắt ông ta hiện lên một tia chiến ý.
Trong nháy mắt khi chiến ý xuất hiện, tròng mắt ông ta bỗng nhiên co rụt lại. Sau một khắc, toàn thân ông ta xuất hiện vô số kiếm khí thật nhỏ. Khi những sợi kiếm khí thật nhỏ này xuất hiện, cơ thể ông ta bắt đầu biến mất từng tấc một!
Nhìn thấy cảnh tượng này, hai nữ tử khác ở giữa sân đều biến sắc!
Diệp Huyền cũng sửng sốt.
Chuyện gì xảy ra?
Thanh Nhi ra tay?
Không nên nha!
Chắc chắn Thanh Nhi sẽ không vô duyên vô cớ ra tay!
Một bên, lão giả đột nhiên chắp hai tay trước ngực: "Chư thiên trấn ta!"
Ầm!
Trong nháy mắt, vô số sức mạnh hội tụ về phía ông ta, nhưng, những sức mạnh kia hoàn toàn không trấn áp được những sợi kiếm khí thật nhỏ trên người ông ta!
Lão giả vội vàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Tiểu hữu, kính xin nói tốt vài câu!"
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Thanh Nhi, quên đi!"
Lúc này, những sợi kiếm khí thật nhỏ trên người lão giả đột nhiên khẽ run lên, sau đó đều biến mất, giống như chưa bao giờ xuất hiện qua!
Lão giả mồ hôi đầm đìa, toàn bộ khuôn mặt trắng bệch như tờ giấy!
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Tiền bối?"
Lão giả cười khổ: "Mệnh Huyền, không ngờ sư tôn của tiểu hữu lại là cường giả Mệnh Huyền!"
Mệnh Huyền!
Nghe được lời lão giả nói, sắc mặt hai nữ tử trong sân đều thay đổi. Hai nàng nhìn về phía Diệp Huyền, ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Diệp Huyền cau mày: "Mệnh Huyền?"
Lão giả có chút kinh ngạc: "Tiểu hữu không biết sao?"
Diệp Huyền gật đầu: "Không biết!"
Lão giả trầm giọng nói: "Mệnh Huyền… Một loại cảnh giới thuộc về truyền thuyết, nghe đồn hễ là người đạt tới cảnh giới này có thể cảm ứng được bất cứ sinh linh nào niệm tên của hắn! Không đúng, là bất cứ sinh linh nào cũng không thể gọi thẳng tên của hắn…."
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Không đúng, trước đó cũng có người khác niệm tên Thanh Nhi, nhưng nàng không có xuất thủ…"
Lão giả cười khổ: "Vừa rồi khi ta niệm tên của người đó, trong lòng còn có ý khiêu chiến."
Diệp Huyền im lặng.
Nhưng hắn vẫn hơi kinh ngạc, Mệnh Huyền này là cảnh giới gì? Sao lại mơ hồ như vậy!
Không thể gọi thẳng tên?
Lúc này, lão giả trầm giọng nói: "Không ngờ trên thế gian này lại thật sự có cường giả Mệnh Huyền Cảnh."
Diệp Huyền đột nhiên hỏi trong lòng: "Tiểu Tháp, ngươi cảm thấy Thanh Nhi là Mệnh Huyền Cảnh sao?"
Tiểu Tháp im lặng một lát, nói: "Vĩnh viễn không nên dùng cảnh giới để cân nhắc Thiên Mệnh tỷ tỷ, tựa như một số người ngươi gặp phải lúc trước, bọn họ nói bọn họ có thể tiếp một kiếm của Thiên Mệnh tỷ tỷ...Vì sao bọn họ lại nói như vậy? Là bởi vì bọn họ đánh giá thấp Thiên Mệnh tỷ tỷ. Đương nhiên, trong lòng những người đó, bọn họ cho rằng bọn họ đã đánh giá cao Thiên Mệnh tỷ tỷ, kì thực là cái gì? Tựa như ếch ngồi đáy giếng ngẩng đầu nhìn lên trời. Theo chúng thấy, trời chỉ lớn bằng miệng giếng, nhưng thực tế thì sao?"
Nói đến đây, nó thấp giọng thở dài: "Lão nhân trước mắt này, tiểu chủ ngươi bây giờ cho rằng lão ta rất mạnh, nhưng dựa theo kinh nghiệm của ta mà xem, không được bao lâu, lão nhân này sợ là cũng thuộc về sâu kiến!"
Diệp Huyền không hiểu: "Vì sao?"
Tiểu Tháp có chút bất đắc dĩ: "Tại sao? Tiểu chủ, chẳng lẽ ngươi không phát hiện sao? Hệ thống cảnh giới của chúng ta đã sụp đổ! Từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, ngươi còn nhớ rõ ngươi tổng cộng tu bao nhiêu cảnh giới không?"
Diệp Huyền im lặng một lát, sau đó nói: "Không nhớ được!"
Tiểu Tháp nói: "Không phải chứ?"
Hết chương 3933.



Bạn cần đăng nhập để bình luận