Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3382. Khôi phục ký ức



Chương 3382. Khôi phục ký ức




Diệp Huyền cười khổ: “Thanh Nhi, ngươi không cần phải như vậy! Quãng đường tiếp theo ngươi cứ để ta tự đi! Ta thực sự không đánh lại được thì ngươi hẵng giúp ta, ngươi thấy sao?”
Thanh Nhi trầm mặc một hồi rồi gật đầu: “Được!”
Diệp Huyền khẽ nói: “Mục tiêu của ta là vượt qua ngươi, đại ca và cha ta. Thế nên con đường tương lai ngươi cứ để ta tự đi!”
Thanh Nhi nói: “Vượt qua ta thôi là được rồi!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao?”
Thanh Nhi nói: “Vượt qua ta là vượt qua bọn họ!”
Diệp Huyền: “…”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Thanh Nhi, ngươi nói thật với ta đi, ngươi, cha ta và đại ca ai lợi hại hơn?”
Thực ra hắn rất tò mò về thực lực của Thanh Nhi, cha hắn và đại ca.
Ba người này ai lợi hại hơn ai đây?
Vẻ mặt Thanh Nhi bình tĩnh: “Sau này ngươi đi hỏi bọn họ!”
Diệp Huyền cười khổ.
Thanh Nhi đột nhiên dừng bước, nàng ngẩng đầu nhìn phía chân trời, khẽ nói: “Bản thể của ta đã rời khỏi vũ trụ này rồi!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi hỏi: “Rất xa sao?”
Thanh Nhi gật đầu: “Hiện giờ ngươi không thể thoát khỏi vũ trụ này!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Tại sao?”
Thanh Nhi buột miệng nói: “Bởi vì yếu…”
Nói đoạn, nàng do dự một lát rồi nói: “Vũ trụ này yếu!”
Diệp Huyền: “…”
Thanh Nhi quay đầu nhìn hắn: “Cũng bởi vì muốn rời đi nên ta hơi lo lắng về ngươi, thế nên ta mới để lại phân thân này.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Hiện giờ ta cũng rất mạnh rồi!”
Thanh Nhi gật đầu: “Mạnh hơn trước kia rất nhiều!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thanh Nhi, ngươi cứ yên tâm đi! Sau này ta sẽ chăm sóc bản thân thật tốt!”
Thanh Nhi khẽ mỉm cười: “Được!”
Nói đoạn, nàng bèn liếc nhìn cơ thể của hấn, sau đó nói: “Hình như trong tiểu tháp có hai người xa lạ!”
Diệp Huyền đang định nói thì tiểu tháp đột nhiên bảo: “Thiên Mệnh tỷ tỷ, trong tháp có một ngọn lửa hống hách lắm! Trước đó ta bảo ngươi vô địch mà nó cứ cười nhạo ta, nói Thiên Mệnh tỷ tỷ không thể vô địch được!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Tiểu An và Hỏa Đức Tinh Quân xuất hiện.
Tiểu An liếc nhìn Thanh Nhi, nàng do dự một lát rồi khẽ hành lễ, nói: “Tỷ tỷ!”
Hỏa Đức Tinh Quân đột nhiên nói: “Thánh tôn, nàng ta có tài đức gì mà khiến ngươi hành lễ như vậy?”
Lúc này, tiểu tháp trộm cười, cái thứ ngu ngốc này sẽ bị xử lí ngay thôi!
Thanh Nhi liếc nhìn Hỏa Đức: “Ta có tài đức gì?”
Hỏa Đức nhìn Thanh Nhi: “Nàng ta là thánh tôn đấy, vượt qua phàm nhân rồi, còn ngươi thì sao?”
Thanh Nhi phất tay áo.
Uỳnh!
Một đường kiếm quang xuyên qua Hỏa Đức, chỉ trong chốc lát Hỏa Đức dần biến mất với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được!
Khoảnh khắc ấy, Hỏa Đức kinh hãi, ánh mắt hắn ta tràn ngập vẻ sợ hãi: “Ngươi…”
Tiểu An ở bên cạnh vội vàng hành lễ: “Tỷ tỷ, mong hãy tha cho hắn ta một mạng!”
Thanh Nhi nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Thanh Nhi, được rồi! Hôm nay huynh muội chúng ta gặp nhau, không nên tạo nhiều sát nghiệt!”
Thanh Nhi gật đầu, nàng xòe tay ra, đường kiếm quang đột nhiên bay ra khỏi cơ thể Hỏa Đức, sau đó rơi xuống lòng bàn tay nàng.
Thanh Nhi liếc nhìn Hỏa Đức còn đang kinh hồn bạt vía: “Thế gian này thần cũng chỉ là tự phong mà thôi! Vừa ấu trĩ vừa nực cười!”
Hỏa Đức trầm giọng nói: “Thực lực của các hạ phi phàm, ta không phải là đối thủ của ngươi, thế nhưng các hạ khinh miệt thần như vậy làm ta không phục.”
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Hỏa Đức, Thanh Nhi không cần ngươi phải phục!”
Hỏa Đức trầm giọng nói: “Các ngươi khinh miệt thần như vậy là bởi các ngươi chưa thấy thần chân chính bao giờ. Thần chân chính thoát li hoàn toàn khỏi phàm thể, đó chính là thần thể, thần cách, thần hồn! Các ngươi không tưởng tượng được đâu!”
Diệp Huyền nhìn Thanh Nhi: “Thần thể mà hắn ta nói là gì vậy?”
Thanh Nhi trầm mặc một hồi rồi lắc đầu: “Quá thấp kém! Không biết!”
Diệp Huyền: “…”
Hỏa Đức phẫn nộ: “Ngông cuồng! Các hạ, ngươi ngông cuồng quá đấy! Đến thần thể mà ngươi cũng không biết, ngươi còn dám khinh thường thần như vậy, ngươi…”
Thanh Nhi đột nhiên nhìn Tiểu An: “Nàng ta là một vị thần như ngươi nói sao?”
Hỏa Đức đáp: “Đúng vậy!”
Thanh Nhi liếc nhìn Tiểu An, Tiểu An thấy hơi lo: “Tỷ tỷ…”
Thanh Nhi đi đến trước mặt Tiểu An, nàng đặt tay phải lên vai Tiểu An.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, khí tức to lớn cuộn trào từ trong cơ thể Tiểu An!
Tiểu An trợn tròn mắt. Chỉ trong chốc lát, vô số thông tin xuất hiện trong đầu nàng. Dần dần, những mảnh vụn kí ức bắt đầu chắp ghép lại!
Một lát sau, nữ tử váy trắng thu tay lại. Mà lúc này, Tiểu An đã có sự thay đổi long trời lở đất!
Tiểu An chầm chậm nhắm mắt lại, một nửa tóc nàng đã biến thành màu tuyết trắng!
Hỏa Đức ở bên cạnh run rẩy nói: “Thánh tôn… ngươi đã khôi phục kí ức rồi sao?”
Một lát sau Tiểu An mới mở mắt ra, ánh mắt nàng dừng trên nữ tử váy trắng!
Nữ tử váy trắng nói: “Ra tay!”
Ra tay!
Tiểu An trầm mặc.
Hỏa Đức ở bên cạnh đột nhiên nói: “Thánh tôn, ngươi thực sự khôi phục kí ức rồi sao! Ha ha…”
Cười xong, hắn ta đột nhiên nhìn nữ tử váy trắng: “Thánh tôn, cho nàng ta biết thế nào là thần đi! Nàng ta…”
Tiểu An đột nhiên quay người tát một cái.
Hết chương 3382.



Bạn cần đăng nhập để bình luận