Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 940: Quá Ưu Tú, Không Có Cách Nào!

Lớn đến mức hắn chỉ có thể dùng "Quá lớn" để hình dung, bởi vì đối với vũ trụ này, hắn không có bất kỳ khái niệm gì!

Chúng sinh trong vũ trụ mịt mờ này, thật quá nhỏ bé.

Chúng sinh như sâu kiến!

Câu nói này, đổi một góc độ mà xem, kỳ thật cũng không phải là không có đạo lý!

Nhân loại và những sinh mạng khác, trong vũ trụ mịt mờ này, thật tựa như sâu kiến!

Giờ phút này, lúc nghe được lời Đường Thanh nói, hắn đột nhiên có một loại cảm giác.

Chúng sinh tựa như là quân cờ trên bàn cờ, bước đi thế nào, có kết cục gì, đều đã được quyết định từ rất lâu.

Người bình thường sau khi xuất sinh, chính là học tập, công tác, thành thân, sinh con, già đi, tử vong, mà con của hắn, cũng sẽ tiếp tục như thế, vòng đi vòng lại như thế...

Đường Thanh nhìn về phía Diệp Huyền:

- Mặc kệ vũ trụ mịt mờ này lớn bao nhiêu, cũng mặc kệ có thể sống sót bao lâu, kỳ thật, trọng yếu nhất chính là sinh mệnh có ý nghĩa. Chúng ta sống trên đời, cuối cùng rồi sẽ có một ngày phải biến mất, thế nhưng quá trình này, nhất định phải sống cho thật đặc sắc. Mà nỗ lực phấn đấu, liều mạng tu luyện, là vì hi vọng có một nhân sinh tốt đẹp, ví dụ như, ăn được tất cả những thứ muốn ăn, yêu được những người bản thân muốn yêu, bản thân sống không đau khổ, thân nhân sống không u buồn, như thế là đủ.

Tựa hồ tất cả đều đã được quyết định từ lâu!

Diệp Huyền cười nói:

Đại đạo, trường sinh, đây là hư vô mờ mịt cỡ nào a!

A Việt nhìn Diệp Huyền, nàng không nói gì, chỉ là cứ như vậy nhìn Diệp Huyền, nhìn đến mức Diệp Huyền hết sức mất tự nhiên.

Mà người tu luyện, chính là tu luyện, mạnh lên, đại đạo, trường sinh.

Đường Thanh nhìn Diệp Huyền, có chút mộng bức.

Mà rất nhiều người, cả đời vất vả khổ tu, cuối cùng cũng chỉ là hóa thành hư vô, bụi về với bụi, đất về với đất!

Nhưng có thể chân chính trường sinh, lại có mấy người?

- Cười gì?

- Ta từng đọc được một câu trên một quyển sách của chủ nhân, chủ nhân viết: "Ý nghĩa của sinh mạng nằm ở giá trị của bản thân và nỗ lực sống tốt mỗi ngày".

Lúc này, Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng.

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:

Lúc này, A Việt đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nhìn thấy A Việt, mí mắt Diệp Huyền hơi nhảy, tại sao nữ nhân này lại chạy ra ngoài?

Diệp Huyền vừa muốn nói chuyện, A Việt đột nhiên nói:

Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng đã lập tức bay ra ngoài!

A Việt đột nhiên đấm ra một quyền!

Đường Thanh: "..."

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

Mà lần này, hắn chỉ dẫn theo Mạc Tà đi cùng!

- So với lời ngươi nói, có vẻ như cùng một ý tứ!

Diệp Huyền và Mạc Tà còn có Đường Thanh rời khỏi Thần Võ Thành, đi tới Táng Thần Nguyên.

Ngày thứ hai.

An Lan Tú và Liên Vạn Lý đều lưu lại tọa trấn bên trong Thần Võ Thành, dù sao, bên trong Thần Võ Thành hiện tại không có cường giả siêu cấp gì!

- Anh hùng sở kiến lược đồng a! A Việt cô nương, nếu ngươi không chê, tạm thời ngươi cứ coi ta là chủ nhân đi, ta không ngại, thật!

Thời gian kế tiếp, Diệp Huyền bắt đầu an bài sự tình của Kiếm tông và Võ viện, bởi vì hắn quyết định sẽ đi Táng Thần Nguyên!

Cũng không thể lật lọng không chịu đi!

Nếu hắn lựa chọn không đi, khẳng định là năm người kia sẽ không bỏ qua cho hắn, cũng sẽ không bỏ qua Thần Võ Thành!

Ầm!

Nói xong, nàng quay người biến mất.

- Thật đúng là đặc biệt thích ăn đòn!

A Việt lắc lắc tay:

Khi biết được Diệp Huyền rời đi Thần Võ Thành, đi tới Táng Thần Nguyên, đám người Sở chân nhân đều thở dài một hơi!

Để Diệp Huyền này một mình lưu lại nơi này, bọn hắn thật không yên lòng!

Bởi vì bọn hắn cũng rất sợ, sợ lúc bọn hắn đang đối kháng với Thần Quốc, Diệp Huyền ở sau lưng đâm một đao! Mà một khi năm người bọn hắn đi đến Táng Thần Nguyên, lúc đó, không ai có thể ngăn cản được Diệp Huyền!

Nhưng cũng còn tốt, Diệp Huyền nguyện ý đi tới Táng Thần Nguyên!

...

Dưới sự hiệu triệu của Trật Tự Minh và Đường tộc còn có Yêu Tộc, vô số cường giả đi tới Táng Thần Nguyên.

Bởi vì không ai dám không đi, không đi, sẽ trở thành kẻ địch của tam đại thế lực này!

Hơn nữa, một khi tiến đến Táng Thần Nguyên, có thể kiến công, cũng có ban thưởng vô cùng mê người, phần ban thưởng này là do tam đại thế lực cùng nhau bỏ ra, trong đó có công pháp, võ kỹ, thậm chí là bảo vật Tạo Hóa cảnh!

Có trọng thưởng tất có dũng phu!

Diệp Huyền nói:

- Người đến là ai?

Mà vừa tới Vạn Sơn trường thành, một tên Thần Đạo Binh cưỡi Cự Long đã lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu hai người, tên Thần đạo Binh kia nhìn xuống Diệp Huyền và Mạc Tà ở phía dưới:

Một ngày sau, Diệp Huyền và Mạc Tà đi tới Vạn Sơn trường thành.

Thần Quốc muốn chinh phục ba hoang giới khác, cửa ải thứ nhất chính là phải san bằng Vạn Sơn trường thành này.

Vạn Sơn trường thành này, do vô số tòa núi lớn tạo thành, tường thành xây dựa lưng vào núi, cao hơn trăm trượng, đối lập với với Thần Quốc từ xa!

Trên không, Sở chân nhân nhìn xuống Tần gia, nói khẽ:

- Trước đó, sau lưng bọn hắn, hẳn là Thần Quốc!

Tinh Chủ gật đầu:

- Thực lực của Thần Quốc này đã thẩm thấu đến bên chúng ta, cần phải cẩn thận vạn phần mới được.

Sở chân nhân nhìn về phía chân trời nơi xa, nói khẽ:

- Đi thôi, đi Táng Thần Nguyên!

Rất nhanh, năm người biến mất không thấy gì nữa.

Táng Thần Nguyên.

Cuối phía đông của Táng Thần Nguyên, là Thần Quốc, mà phía tây, chính là Vạn Sơn trường thành.

Mà giờ khắc này, Tần gia đã rỗng tuếch, không có một người!

Một ngày này, năm người Tinh Chủ đi tới vùng trời Tần gia.

Tần gia.

...

Mà tất cả mọi người, đối với Thần Quốc, hoàn toàn không biết gì cả!

Càng ngày càng nhiều cường giả đi tới Táng Thần Nguyên, trong đầu những người này, đều nghĩ đến kiến công lập nghiệp.

- Thành chủ Thần Võ Thành Diệp Huyền!

Thần Võ Thành!

Tên Thần Đạo Binh kia nhíu mày:

- Trẻ tuổi như thế?

Diệp Huyền cười nói:

- Quá ưu tú, không có cách nào!

Mạc Tà lắc đầu cười một tiếng, da mặt của Diệp Huyền này, bảo đảm là hắn tự nhận thứ hai, tuyệt đối không ai dám nhận thứ nhất!

Tên Thần Đạo Binh kia khẽ ngẩn người, rõ ràng không nghĩ tới Diệp Huyền sẽ nói như vậy, hắn liếc mắt đánh giá Diệp Huyền một hồi:

- Hai vị đi theo ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận