Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3066: Không thể bỏ qua

Nhị Nha ngồi xuống, sau đó nói: "Có thịt người không?"

Tiểu nhị tái mặt.

Lúc này, Tiểu Bạch vỗ vai Nhị Nha, chủ nhân không cho ngươi ăn thịt người đâu đó!

Nhị Nha chép miệng, lại nhìn tiểu nhị: "Cho chúng ta món ngon nhất ở đây, hết luôn!"

Tiểu nhị nhìn nàng: "Tiểu cô nương, ngươi có tinh thạch không?"

Nhị Nha liếc nhìn tiểu nhị: "Có phải ngươi cho rằng ta sẽ ăn quỵt không?"

Tiểu nhị mỉm cười: "Đâu có đâu có! Chỉ là ở chỗ chúng ta phải trả tiền trước..."

Nhị Nha nghe vậy bèn gân cổ lên: "Làm gì có chuyện ăn phải trả tiền trước? Nếu không ngon thì ta cũng phải trả tiền sao?"

Tiểu nhị kia run rẩy nói: "Cái này... đủ rồi!"

Trong điện, tất cả mọi người đều đang nhìn Nhị Nha, ánh mắt thâm sâu.

Ánh mắt tất cả mọi người đều sáng lên!

Nói đoạn, hắn ta bèn chạy đi.

Nhị Nha đột nhiên lấy một viên tinh thạch ra, đặt đến trước mặt tiểu nhị: "Đủ chưa?"

Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó huơ huơ móng vuốt.

Nghe vậy, mọi người bèn nhìn Nhị Nha...

Nhị Nha cầm đũa lên. Lúc này, Tiểu Bạch chỉ vào mấy người bên cạnh.

Khi tinh thạch xuất hiện, trong điện lập tức ngập tràn linh khí!

Tiểu nhị nhìn Nhị Nha: "Tiểu cô nương, có phải ngươi đến gây chuyện không vậy?"

Nói đoạn, hắn ta bèn nhận lấy tinh thạch: "Quý khách đợi chút ạ, tiểu nhân lập tức đi sắp xếp!"

Tiểu Bạch vội vàng gật đầu, nàng không cảm nhận được bảo bối gì cả.

Đây là tinh thạch cực phẩm gì vậy?

Mặc dù những người này đều có ý nghĩ sai lệch, song không một ai dám động thủ. Dẫu sao thì cũng không ai biết thân phận của nha đầu này.

Nhị Nha nói: "Bọn họ muốn cướp của chúng ta!"

Nhị Nha lắc đầu: "Bọn họ quá nghèo, cướp của bọn họ không được lợi gì đâu."

Phía sau nữ tử còn có hai lão giả!

Linh Tổ!

Nghe vậy, nữ tử bèn nhếch khóe miệng: "Ta muốn tiểu gia hỏa này! Ngươi có ý kiến gì không?"

Quá nguy hiểm!

Khoảnh khắc ấy, ý đồ của nữ tử đã quá rõ ràng!

Nhỡ đâu lại lịch nàng không đơn giản thì sao?

Nhị Nha cũng không sợ, cũng không tức giận. Nàng lấy một cây kẹo hồ lô ra liếm: "Dương ca nói ăn cướp là không đúng đâu!"

Nàng chẳng sợ gì cả!

Tiểu Bạch chớp mắt, nàng tiếp tục ăn kẹo hồ lô.

Đúng lúc ấy, một tiếng thét bỗng vang lên bên ngoài: "Ôi! Hóa ra là Linh Tổ!"

Nhị Nha nhìn nàng ta: "Ta có thì sao?"

Nữ tử lại càng cười lớn hơn: "Vậy thì ta đánh chết ngươi! Người chết thì sẽ không có ý kiến gì nữa!"

Cướp!

Nhị Nha quay đầu nhìn. Ngoài cửa có một nữ tử. Nữ tử này mặc trường bào bó sát, tết tóc, trông khoảng mười bảy, mười tám tuổi.

Nhị Nha lắc đầu.

Nói đoạn, nàng nhìn Nhị Nha: "Ngươi là người Khai Thiên tộc à?"

Khi trông thấy Tiểu Bạch, đôi mắt nữ tử kia sáng chói. Nàng ta bước lên phía trước một bước, đến thẳng trước mặt Nhị Nha và Tiểu Bạch. Nữ tử nhìn Tiểu Bạch, trong mắt không giấu nổi vẻ tham lam và cuồng nhiệt: "Đúng là Linh Tổ này!"

Dương ca đã dặn rồi, nếu có người gây phiền phức thì đầu tiên phải cảm hóa đối phương!

Nếu không cảm hóa được thì hỏa hóa!

Nữ tử mỉm cười: "Thế Dương ca của ngươi có nói với ngươi rằng đúng với sai có thể dùng nắm đấm quyết định không?"

Nhị Nha nhìn nữ tử: "Ngươi đang phạm pháp đấy!"

Nữ tử bật cười ha ha: "Phạm pháp?"

Nói đoạn, nàng ta lắc đầu: "Đúng là một tiểu cô nương dễ thương!"

Nhị Nha nhìn Tiểu Bạch. Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó chỉ vào nạp giới trên ngón tay của nữ tử.

Ý đồ của nàng rất rõ ràng!

Có bảo bối!

Cánh tay phải của nữ tử đã bị nàng kéo rách!

Uỳnh!

Lúc này, Nhị Nha bỗng kéo mạnh.

Dứt lời, nàng bỗng túm lấy tay phải nữ tử. Sắc mặt nữ tử tái mét, nàng ta siết tay phải, một luồng sức mạnh cực lớn bùng lên từ tay phải nàng ta. Tuy nhiên, luồng sức mạnh đó đánh vào Nhị Nha mà Nhị Nha chẳng bị làm sao cả!

Nhị Nha chớp mắt: "Ngươi ra tay trước đấy nhé!"

Bởi lẽ tiểu nữ hài trước mặt nàng ta không bị làm sao cả!

Nữ tử mỉm cười: "Có thể ta sẽ đánh chết ngươi đấy!"

Nhị Nha trừng mắt nhìn nàng ta: "Nữ nhân kia, đúng là tức chết ta mà! Có kẻ nào đi ăn cướp mà dài dòng như ngươi không? Ngươi không dứt khoát lên chút được à?"

Nữ tử nhìn Nhị Nha, nụ cười của nàng ta bỗng trở nên lạnh lùng.

Lúc này, lão giả phía sau nữ tử đột nhiên nói: "Tiểu thư, nha đầu này có thể không hề đơn giản đâu!"

Nữ tử mỉm cười: "Chỉ cần không phải người của Khai Thiên tộc là được! Một Linh Tổ ở đây... không thể bỏ qua!"

Nói đoạn, nàng ta bèn nhìn Nhị Nha, cũng không phí lời nữa mà lập tức chỉ tay về phía Nhị Nha!

Nhị Nha không tránh, để mặc nữ tử kia đánh vào trán mình.

Uỳnh!

Cả tửu lâu hóa thành tro bụi, tuy nhiên sắc mặt nữ tử lại thay đổi!

Nhị Nha nghiêm túc nói: "Không tại sao hết, ngươi đánh đi!"

Nữ tử tò mò: "Tại sao?"

Nhị Nha gật đầu: "Thế ngươi đánh ta một quyền trước được không?"

Nữ tử chớp mắt, nàng ta cười: "Ta cướp thật đấy!"

Nghĩ đến đây, nàng bèn nhìn nữ tử: "Ngươi muốn cướp thật à?"

Nhị nha liếm kẹo hồ lô, thầm nói: "Nếu cứ thế động thủ thì... chắc chắn Dương ca sẽ cho rằng mình bắt nạt nữ nhân này trước... Phải để nữ nhân này ra tay trước rồi mình phản kích. Khi ấy mình sẽ được coi là phòng vệ chính đáng!"

Mà lúc này, lão giả phía sau nữ tử bỗng phẫn nộ nói: "Hỗn xược!"

Dứt lời, hắn ta đánh một chưởng về phía Nhị Nha.

Nhị Nha giơ tay xuất quyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận