Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1178: Ta khá là nhớ ngươi đấy

Đây là một cơ hội tốt sao?

A Tội liếc nhìn Diệp Huyền, hắn ta cũng không từ chối mà cất bình ngọc đi ngay.

A Tội không nói cảm ơn, bởi đại ân đâu cần lời cảm tạ!

Diệp Huyền mỉm cười: “Hai vị tiền bối, ta phải tới một nơi cùng với một vị tiền bối, thế nên xin được cáo từ!”

Quan Quân khẽ gật đầu: “Trong người tiểu hữu còn có chí bảo, không cần biết là ai, tốt nhất ngươi nên cẩn thận một chút!”

Diệp Huyền gật đầu: “Đa tạ lời nhắc nhở của ngươi! Hai vị tiền bối, cáo từ!”

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.

Quan Quân đứng tại chỗ, hắn ta bỗng nhiên nói: “Hắn có thù với Thần Điện sao?”

Tử sam nữ tử bay đi.

Diệp Huyền nói: “Không thể nói à?”



Tử sam nữ tử nói: “Tới nơi là ngươi sẽ biết thôi!”

A Tội nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Được!”

Tử sam nữ tử hỏi: “Ngươi có hận phụ thân của ngươi không?”

A Tội gật đầu.

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Ta hỏi ngươi một câu.”

Rất nhanh sau đó, hai người bèn biến mất.

Quan Quân lại nói: “Dù sao cũng chẳng còn chỗ nào để đi, hay là chúng ta tới dạo Huyền Hoàng Đại Thế Giới đi, ngươi thấy sao?”

Diệp Huyền theo sát bên cạnh nàng: “Tiền bối, chúng ta đi đâu đây?”

Tử sam nữ tử nói: “Sao thế?”

Diệp Huyền tìm được tử sam nữ tử, hắn vẫn không thể nhìn thấy dung mạo của nàng, lại càng không cảm nhận được thực lực của nàng.

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Ta chưa từng nghĩ đến vấn đề này thôi. Nói một cách đơn giản thì là ta chẳng có cảm giác gì cả!”

Diệp Huyền gật đầu: “Tiền bối cứ hỏi.”

Diệp Huyền sững sờ, hắn không ngờ tử sam nữ tử lại hỏi như vậy.

Tử sam nữ tử nói: “Không đặc biệt sao? Ngươi cứ nghĩ mà xem, từ lúc ngươi có được Giới Ngục tháp, ngươi đã gặp những chuyện gì?”

Tử sam nữ tử trầm mặc trong chốc lát rồi thở dài một hơi: “Có một vài chuyện phức tạp hơn rất nhiều so với những gì ngươi nhìn thấy hoặc những gì ngươi tưởng tượng. Ngươi sống tới tận bây giờ chắc cũng hiểu thế giới này rộng lớn đến nhường nào, và có lẽ ngươi cũng hiểu bản thân ngươi rất đặc biệt!”

Tử sam nữ tử bỗng dừng lại, nàng trầm ngâm.

Hắn và Diệp Linh hoàn toàn không có khái niệm về “phụ thân!”

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Chuyện của nàng… ngươi muốn biết điều gì?”

Chẳng có cảm giác gì cả!

Diệp Huyền: “…”

Tử sam nữ tử đáp: “Nàng từng suýt chút nữa đã hủy đi một vũ trụ nào đó!”

Diệp Huyền hỏi: “Tiền bối biết được những gì?”

Hai huynh muội hắn nương tựa vào nhau đã quen rồi!

Diệp Huyền hỏi tiếp: “Ngươi quen sao?”

Tử sam nữ tử đáp: “Có quen.”

Diệp Huyền nói: “Ta muốn biết một vài chuyện liên quan đến nàng!”

Diệp Huyền chau mày: “Ta đặc biệt ư?”

Diệp Huyền lại hỏi: “Tiền bối có quen biết nữ tử váy trắng không?”

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Đúng vậy.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hình như tiền bối biết rất nhiều chuyện mà ta không biết!”

Tử sam nữ tử bỗng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi cứ sống cho tốt! Nữ nhân đó mà phát điên lên thì có thể hủy diệt cả Tứ Duy vũ trụ đấy.”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Mặc dù tính tình nàng ta có hơi nóng nảy nhưng chắc cũng không đến nỗi điên vậy đâu nhỉ?”

Tử sam nữ tử bật cười: “Không điên vậy ư? Nữ nhân đó mà điên lên…”

Nói đến đây, nàng lại lắc đầu: “Không nhắc đến nàng ta nữa!”

Diệp Huyền: “…”

Tử sam nữ tử khẽ mỉm cười: “Trở về chủ đề ban nãy đi, nếu như gặp lại phụ thân của mình thì ngươi sẽ làm gì?”

Diệp Huyền cũng mỉm cười: “Ta chưa từng nghĩ đến chuyện này, cũng không muốn nghĩ về chuyện này.”

Nói tới đây, hắn liếc nhìn tử sam nữ tử: “Rốt cuộc tiền bối là ai?”

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Một người hơi liên quan đến ngươi.”

Diệp Huyền lắc đầu mỉm cười, sau đó hắn cũng rời đi.

Kẹo hồ lô!

Với cả hình như tiểu gia hỏa này còn thích ăn kẹo hồ lô!

Diệp Huyền liếc nhìn tiểu gia hỏa màu trắng kia một cái. Hắn cũng rất quen thuộc với tiểu gia hỏa này, hình như còn thân với Tiểu Linh Nhi nữa…

Nói đoạn, nàng bước về phía tòa cổ điện.

Trông thấy tiểu gia hỏa màu trắng ấy, tử sam nữ tử bỗng mỉm cười: “Ta khá là nhớ tiểu gia hỏa này đấy!”

Tử sam nữ tử gật đầu: “Là Kiếm tông!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, tại sao vũ trụ này lại có nhiều Kiếm tông như vậy? Hơn nữa, tổ sư của Kiếm tông này lại là thanh sam nam tử kia!”

Tử sam nữ tử mỉm cười: “Bởi hắn ta là tông chủ của tông chủ lập nên những Kiếm tông này, thế nên các tông chủ lập tông xong đều chỉ tôn thờ một người làm tổ sư, người đó chính là hắn ta.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Hiện giờ hắn ta đang ở đâu?”

Tử sam nữ tử nhún vai: “Ta cũng không biết!”

Diệp Huyền: “…”

Tử sam nữ tử: “Đi thôi!”

Nói đoạn, hai người tới trước bức tượng thanh sam nam tử.

Tử sam nữ tử liếc nhìn bức tượng, ánh mắt nàng dừng trên tiểu gia hỏa màu trắng trên vai của bức tượng.

Diệp Huyền liếc nhìn tử sam nữ tử: “Kiếm tông?”

Đằng sau thanh xam kiếm tu kia là một toà cổ điện lơ lửng. Bên trên tòa cổ điện ấy thỉnh thoảng lại có phi kiếm bay qua.

Thanh sam kiếm tu ấy!

Bức tượng này không hề xa lạ đối với Diệp Huyền, đó là bức tượng của thanh sam nam tử.

Hắn ngẩng đầu nhìn, ở phía không xa có một bức tượng cực kì lớn. Trên vai bức tượng đó còn có một tiểu gia hỏa đầy lông màu trắng!

Diệp Huyền còn đang định hỏi gì đó thì tử sam nữ tử lại bảo: “Chúng ta tới rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận