Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1271: Mạng quan trọng hơn hay là tháp quan trọng hơn?

Diệp Huyền trầm mặc.

Tích Tử Tình nhìn về phía Diệp Huyền: “Theo ta được biết, sau lưng Diệp vương có hai vị siêu cấp cường giả, nếu hai nữ tử đó ra, có lẽ có thể đối kháng Kiếm tông! Về phần bản thân Diệp vương..."

Nói đến đây, nàng dừng một chút, sau đó lại nói: "Tạm thời không thể nào đối kháng bọn họ, đương nhiên, Diệp vương kỳ tài ngút trời, trong tương lai chắc chắn không thua bất kỳ người nào. Chỉ là bây giờ Diệp vương tuổi còn rất trẻ, còn cần thời gian!"

Diệp Huyền cười nói: "Tích cô nương rất biết nói chuyện!"

Tích Tử Tình trầm giọng nói: "Diệp vương muốn biết tin tức của Kiếm tông?"

Diệp Huyền gật đầu: “Phải!"

Tích Tử Tình đang định nói chuyện thì đột nhiên, nàng nhíu mày: “Bọn họ tới!"

Nàng vừa dứt lời, bốn phía đột nhiên xuất hiện từng đạo thần thức, nhưng rất nhanh, những thần thức này đã biến mất không thấy gì nữa.

Diệp Huyền nói: "Ngươi nói là có thể sẽ có người giết ta?"

Tích Tử Tình nhìn Diệp Huyền: “Diệp vương có phương án dự phòng?"

Diệp Huyền gật đầu: “Vậy thì làm sớm đi!"

Diệp Huyền trầm mặc.

Diệp Huyền cười nói: "Hẳn là còn có rất nhiều người?"

Giới Ngục tháp!

Diệp Huyền nhìn lướt qua bốn phía: “Ai?"

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó nói: "Chờ một lát!"

Tích Tử Tình gật đầu: “Rất nhiều! Chúng ta có thể phải đấu giá trước hạn!"

Tích Tử Tình trầm giọng nói: "Tiết gia ba huynh đệ, ba người là tam bào thai, tâm linh tương thông, thực lực mạnh mẽ... ba người liên thủ lại rất cường đại!"

Tích Tử Tình gật đầu: “Phải!"

Tầng thứ tám cười nói: "Không làm! Thật ra thì ta và bọn họ ai cũng muốn ngươi chết, chỉ là ta không thể tự tay giết ngươi! Cũng không đúng, là không dám giết ngươi!"

Tích Tử Tình đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng nhìn thẳng vào hắn, dùng huyền khí truyền âm: “Diệp vương, ngươi hẳn cũng rất hiểu tình cảnh của mình, buổi đấu giá lần này có thể không được thuận lợi. Mà muốn thuận lợi hoàn thành, điều kiện tiên quyết là bản thân Diệp vương có đủ thực lực mạnh mẽ, nếu như không có, đợi chút nữa có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bởi vì có ít người không bàn quy tắc với Diệp vương. Điểm này Diệp vương phải hiểu."

Hắn ta đúng là không dám giết Diệp Huyền!

Nói xong, cả người hắn trực tiếp biến mất.

Diệp Huyền trở lại Giới Ngục tháp, hắn đi thẳng tới tầng thứ tám, trầm giọng nói: "Tiền bối, làm giao dịch chứ?"

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta mà chết, cái này tháp chính là vật vô chủ."

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói: "Tiền bối, ta chết rồi có thể cũng không có chỗ tốt gì cho ngươi!"

Diệp Huyền lắc đầu: “Cũng không phải là nàng ta, hình như tiền bối quên! Ở trong tháp còn có một vị nữa!"

Nhân quả này quá lớn. Cho dù là cường giả như hắn ta cũng không chịu nổi. Cho nên, hắn ta cần mượn tay của người khác giết Diệp Huyền.

Mục đích của tầng thứ tám rất rõ ràng, chính là bọ ngựa bắt ve.

Giết Diệp Huyền, đoạt Ngũ Duy chí bảo.

Cứ như thế, bảo vật tới tay, nhân quả không dính vào người.

Biện pháp tốt nhất chính là để cho người khác giết Diệp Huyền, sau đó hắn ta giết người đó.

Hắn ta không muốn giết Diệp Huyền, hoặc là hắn ta không dám, bởi vì hắn ta vô cùng kiêng kị người sau lưng Diệp Huyền. Nhưng mà hắn ta cũng không muốn từ bỏ cái tháp này!

Hắn ta có thể nhìn thấy nhân quả trên người Diệp Huyền, nhưng những cường giả Tứ Duy này không nhìn thấy...

Tầng thứ chín!

Nói đến đây, Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng: “Tiền bối, ngươi nói xem, tầng thứ chín này có thể cũng có ý nghĩ giống như ngươi hay không? Ta chết, ngươi lấy được thứ này, sau đó hắn ta giết ngươi, cuối cùng, hắn ta chẳng dính nhân quả gì cả… ngươi cảm thấy, có khả năng không?"

Tầng thứ tám trầm mặc.

Tầng thứ tám cười nói: "Vì sao?"

Tầng thứ tám cười nói: "Ngươi nói là vị nữ tử váy trắng phía sau ngươi sao? Ngươi yên tâm, ngươi mà chết, ta lấy được tháp này, sẽ lập tức về Ngũ Duy vũ trụ!"

Diệp Huyền cười nói: "Bọn họ không tranh nổi với tiền bối ngươi, nhưng tiền bối vô địch sao?"

Tầng thứ tám nói: "Là vật vô chủ, mà khi đó, ngươi cảm thấy đám kiến cỏ bên ngoài có thể tranh nổi với ta?"

Nhưng giống như những gì mà Diệp Huyền nói, hắn ta đã không để ý đến một điểm.

Đó chính là bên trong Giới Ngục tháp này còn có một tầng thứ chín.

Tầng thứ chín tỉnh rồi sao?

Đây là một vấn đề đáng để suy nghĩ!

Diệp Huyền mỉm cười: "Tiền bối, ta còn một biện pháp tốt hơn ngươi có muốn nghe thử một chút không?"

Tầng thứ tám nói: "Nói nghe một chút."

Diệp Huyền cười nói: "Còn có một phương pháp, chính là cho người khác tháp này sau đó ngươi đi giết người đó, như vậy ngươi cũng không bị dính nhân quả mà ta cũng không chết, người sau lưng ta cũng không tới tìm ngươi tính sổ!"

Tầng thứ tám nói: "Vấn đề là ngươi cam tâm tình nguyện giao thứ này ra sao?"

Diệp Huyền giang tay ra: "Ta còn có lựa chọn tốt hơn sao?"

Tầng thứ tám trầm mặc.

Nếu như Diệp Huyền giao thứ này ra, hắn sẽ không còn liên quan gì tới tháp này nữa!

Diệp Huyền lại nói: "Tiền bối muốn tháp này chứ không phải muốn ta chết đúng không?"

Tầng thứ tám nói: "Ta không có thù oán gì với ngươi tại sao lại muốn ngươi chết?"

Diệp Huyền gật đầu: "Như vậy, ta và tiền bối cũng không cần phải biến thành kẻ địch của nhau, đúng không?"

Tầng thứ tám nói: "Ngươi chấp nhận từ bỏ tháp này thật sao? Ngươi hẳn phải biết cái tháp này có ý nghĩa như thế nào!"

Diệp Huyền cười nói: "Mạng quan trọng hơn hay là tháp quan trọng hơn?"

Tầng thứ tám cười nói: "Đương nhiên là mạng quan trọng, miễn là người còn sống thì còn có rất nhiều khả năng!"

Diệp Huyền nói: "Đây không đúng sao?"

Tầng thứ tám trầm mặc một lát rồi nói: "Vậy nói thử xem, tại sao ta phải giúp ngươi? Cho dù ta không giúp ngươi thì ngươi cũng phải giao thứ này ra, không phải hay sao?"

Diệp Huyền nói khẽ: "Chỉ xem tiền bối có muốn kết một thiện duyên với ta hay không!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận