Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1114: Thâm tình của Ma Chủ

Diệp Huyền trầm giọng đáp: “Ta nhớ năm đó nữ tử váy trắng cũng ở trong tháp này, tại sao tiền bối không tìm nàng ta nhờ giúp đỡ?”

Ma Chủ lắc đầu cười: “Tiểu tử, ngươi thông minh như thế, tại sao bây giờ lại không thông tỏ được vậy?”

Diệp Huyền nhìn về phía Ma Chủ: “Tiền bối có ý gì?”

Ma Chủ khẽ cười, đáp: “Ngươi cảm thấy nữ tử váy trắng rất dễ nói chuyện sao?”

Diệp Huyền gật đầu: “Rất dễ nói chuyện đấy chứ!”

Ma Chủ lắc đầu: “Chỉ là đối với ngươi thôi! Trong mắt nàng ta, ngoại trừ ngươi ra, những người khác đều là con kiến! Không, trong mắt nàng ta, ngoại trừ ngươi ra thì hoàn toàn không còn bất cứ ai khác nữa!”

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền, nhẹ giọng nói: “Nàng ta rất mạnh, mạnh đến mức cho dù là ta cũng không biết rốt cuộc nàng ta mạnh đến cỡ nào! Ta không biết tại sao nàng ta lại để ý ngươi như vậy, nhưng chắc chắn có nguyên nhân. Ngươi phải sống cho thật tốt, vì muội muội ngươi, vì mấy hồng nhan tri kỷ đó của ngươi, cũng phải vì nàng ta! Bằng không, nếu ngươi chết ở nơi này, với thực lực và tính cách của nữ nhân đó, sợ là nàng ta sẽ hủy diệt sạch Tứ Duy vũ trụ này mất.”

Nữ tử váy trắng!

Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta, Ma Chủ nhẹ giọng nói: “Thọ nguyên của ta đã tận, cho dù là nữ tử váy trắng ở đây cũng không làm nên chuyện gì. Dù sao cho dù là nàng ta cũng không có cách nào làm đến mức thay đổi được sinh tử! Sinh tử không thể nghịch chuyển!”

Ma Chủ nhẹ giọng nói: “Ta đã không có cách nào tiếp tục bảo vệ nàng ấy, càng không có cách nào phục sinh nàng ấy, mà ngươi là người có khả năng đến Ngũ Duy nhất, nàng ấy đi theo ngươi sẽ có khả năng phục sinh nhất.”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Tiền bối, ta chắc chắn sẽ sống thật tốt, chẳng qua bây giờ, trước không nói chuyện của ta nữa, ngươi theo ta ra khỏi tháp này đi! Chúng ta...”

Diệp Huyền trầm giọng đáp: “Tiền bối cứ nói!”

Yếu!

Ma Chủ cười đáp: “Nàng ấy sẽ sống tốt hơn.”

Nói đến đây, trong mắt Ma Chủ cũng trở nên vô cùng nặng nề!

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền: “Dẫn nàng ấy tới Ngũ Duy, nếu Ngũ Duy có thể phục sinh nàng ấy vậy nhất định phải phục sinh nàng áy, đừng nói với nàng ấy chuyện liên quan đến ta.”

Ở trước mặt nữ tử váy trắng, lần đầu tiên hắn ta cảm thấy mình rất yếu!

Năm đó hắn ta cũng là một người đỉnh phong, thuộc loại đỉnh phong nhất đó, nhưng sau khi gặp được nữ tử váy trắng, hắn ta mới phát hiện ra mình yếu thế nào.

Nói đến đây, hắn ta nhìn quan tài băng trước mặt: “Kêu ngươi tới đây là có chuyện cần ngươi giúp!”

Ma Chủ nhẹ giọng nói: “Khi nàng ấy với ta bên nhau luôn phải trải qua những ngày tháng khó khăn, ngày tháng đó thật sự quá khổ! Cả đời nàng ấy đều chưa từng hạnh phúc qua, ta muốn để nàng ấy sống thật tốt một lần, sống hạnh phúc một lần!”

Ma Chủ lắc đầu: “Đã không kịp nữa rồi.”

Diệp Huyền muốn nói lại thôi.

Diệp Huyền có hơi khó hiểu: “Tại sao?”

Diệp Huyền trầm giọng bảo: “Tiền bối, cho dù phục sinh nàng ấy rồi nhưng ngươi đã không còn...”

Ma Chủ cười ha ha: “Vậy là đủ rồi.”

Nói xong, hắn ta hơi dừng lại một lúc, sau đó mới bảo: “Ngươi là người có cơ hội tiến vào Ngũ Duy nhất, nàng ấy theo bên cạnh ngươi, ngày sau hy vọng phục sinh cũng rất lớn. Nếu ngươi có thể phục sinh nàng ấy, đừng nói cho nàng ấy biết chuyện liên quan đến ta, vì ta đã không phải chàng thư sinh năm đó nữa rồi...”

Diệp Huyền gật đầu.

Diệp Huyền khó hiểu: “Tại sao?”

Ma Chủ nhìn hắn: “Đợi sau khi ta đi, hãy lợi dụng bí pháp trong phần mộ để luyện chế thi thể ta thành Ma thi, cơ thể ta đã sớm đột phá thiên địa này rồi, nếu luyện chế thành Ma thi...”

Ma Chủ cười nói: “Ta biết ngươi định nói gì, nếu là chuyển thế, nàng ấy có khả năng cũng sẽ có một cuộc đời không tồi, chẳng qua, nàng ấy đã không có cách nào chuyển thế nữa rồi.”

Nói xong, tay phải của hắn ta đột nhiên ấn lên bả vai của Diệp Huyền: “Ta cũng không phải hoàn toàn vì ngươi, nếu ngày sau ngươi phục sinh nàng ấy, hãy để Ma thi này của ta lén lút theo bên cạnh nàng ấy là được! Khi còn sống, ta có thể bảo vệ nàng ấy, ta hy vọng sau khi ta chết cũng có thể bảo vệ nàng ấy.”

Ma Chủ ngắt lời hắn: “Nghe ta nói xong đã! Nếu luyện chế nhục thân của ta thành Ma thi nhất định sẽ vượt qua đám cường giả được gọi là Đăng Phong cảnh bên ngoài kia, chắc hẳn sẽ ở cấp bậc Vị Tri cảnh, trừ chuyện này ra, chỉ cần ngươi vẫn luôn tu luyện dựa theo bí pháp đó vậy Ma thi này của ta... không đúng, chắc hẳn là Đế thi, đế vương trong thi, trong Ma tộc ta Ma thi cấp bậc cao nhất, chỉ cần ngươi vẫn luôn tu luyện bí pháp này, Đế thi này của ta cũng sẽ luôn tu luyện mãi, cũng sẽ càng ngày càng mạnh!”

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Tiền bối...”

Ma Chủ nhẹ giọng đáp: “Chấp niệm của nàng ấy... quá sâu, quá sâu... Lúc trước chính vì chấp niệm của nàng ấy nên ta mới không tiếc bất cứ giá nào để bảo vệ một hồn một phách của nàng ấy.”

Ma Chủ nhìn hắn: “Bên trong đó có truyền thừa cuối cùng của ta, trừ nó ra còn có một vật để lại cho ngươi!”

Nói đến đây, đột nhiên hắn ta đứng dậy đi đến trước mặt Diệp Huyền: “Cuối cùng giúp ta một chuyện!”

Diệp Huyền hỏi: “Tiền bối nói đi!”

Diệp Huyền im lặng một lúc lâu, sau đó nói: “Nếu có một ngày ta tới Ngũ Duy nhất định sẽ cố hết sức mình hoàn thành tâm nguyện này của tiền bối!”

Ma Chủ nhẹ giọng nói: “Có còn nhớ phần mộ mà trước kia ta kêu ngươi mang ra từ Ma Môn không?”

Diệp Huyền khó hiểu: “Tiền bối, đây là?”

Vừa dứt lời, hắn ta mở lòng bàn tay ra, một chiếc chìa khóa màu đen tuyền xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền đang định nói thì Ma Chủ lắc đầu: “Ta không có thời gian!”

Nói xong, hắn ta liếc mắt nhìn nữ tử trong quan tài, mỉm cười: “Lần từ biệt này chính là vĩnh biệt! Nếu có thể phục sinh nhất định phải sống một lần vì mình cho thật tốt! Nhất định phải!”

Vừa dứt lời, hắn ta quay người nhìn về phía Diệp Huyền: “Một chuyện cuối cùng ta làm vì ngươi!”

Nói xong, đột nhiên linh hồn hắn ta bay ra khỏi nhục thân, ngay sau đó, linh hồn trực tiếp rời khỏi Giới Ngục Tháp, vút thẳng lên tầng mây.

Trước thiên môn của Thần Điện, Thương Khung giới, một bạch y thư sinh thể linh hồn nhìn thiên môn của Thần Điện đó, mỉm cười: “Tại hạ Tiết Hồ Bi xin chiến một trận!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận