Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 793: Là Ai Đang Nói!

Diệp Huyền yên lặng.

Lúc này, hắn mới cảm nhận được áp lực!

Hắn hiện tại phải chịu trách nhiệm cả một bộ tộc!

Đương nhiên, đây là việc hắn phải phụ trách.

Dù sao, hắn đã lấy được nhiều chỗ tốt từ Thần tộc!

Diệp Huyền nhìn sang Liên Loan Nhi, nói:

- Mười một người, về sau sẽ mang tới kinh hỉ lớn cho các ngươi!

Nói xong, hắn quay đầu nhìn sang Đế Khuyển:

- Ta biết, cho nên mới cho ngươi đi lên!

Lúc này, Ma Sư bay tới trước mặt nàng, nói khẽ:

- Đế Khuyển huynh, trong lòng ta, ngươi là bằng hữu của ta!

Liên Loan Nhi nhìn về chân trời, không biết đang suy nghĩ gì.

- Đi lên!

- Vẫn chưa rõ sao? Thần tộc ta cần một người dẫn đầu! Ban đầu, người dẫn đầu như thế, Giản cung chủ là người thích hợp nhất, thế nhưng ngươi phải biết, nàng tuyệt đối không có khả năng trở về!

- Đi thôi!

- Vì sao hắn thông qua thí luyện. . .

Diệp Huyền ngây người, sau đó cười nói:

Đế Khuyển đi đến trước mặt Diệp Huyền:

Diệp Huyền cười cười, cũng không cự tuyệt, hắn nhảy lên lưng Đế Khuyển, rất nhanh, Đế Khuyển mang theo Diệp Huyền biến mất tại cuối chân trời mờ mịt!

- Mà hắn, hẳn là thích hợp nhất. Mặc dù thực lực của hắn bây giờ còn không phải đặc biệt mạnh, thế nhưng, với thiên phú và tiềm lực của hắn, muốn biến thành một vị đại năng tuyệt thế, hẳn chỉ cần thời gian. Mà khi đó, Thần tộc ta đi theo hắn, tự nhiên sẽ có đường ra.

Đế Khuyển nói:

Ma Sư lắc đầu, nói:

Liên Loan Nhi nói khẽ:

Nói đến đây, nàng nhìn về phía chân trời, nói tiếp:

Mặc dù nữ nhân này năm đó tru diệt gần như toàn bộ hoàng thất và cường giả Thần tộc, thế nhưng, người đời sau không hận nàng nổi!

Nói đến đây, nàng không hề nói thêm!

Nếu như Thần tộc có nàng, nhất định sẽ nâng cao một bước.

Liên Loan Nhi nói:

- Giản công chúa nàng. . . Sợ rằng sẽ không trở về.

- Không ngờ tới, Thần tộc ta đã lưu lạc đến tận đây. . .

Ma Sư gật đầu:

- Bất kể như thế nào, bây giờ hắn chính là Thần Vương tộc ta, Thần tộc chúng ta và hắn, có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục! Ta có trực giác, hắn còn ưu tú hơn cả Giản công chúa năm đó!

Liên Loan Nhi gật đầu, nói:

- Nếu năm đó Giản công chúa còn tại Thần tộc. . .

Nhưng đáng tiếc là, nữ nhân này tự tay mai táng Thần tộc!

Đây là bi kịch của Thần tộc!

Bên cạnh Liên Loan Nhi, Ma Sư cười khổ,:

Giản Tự Tại!

Giản Tự Tại thời kỳ đỉnh phong, có thể nói cử thế vô địch năm đó!

Nếu Thần tộc năm đó không phụ nàng, có nàng, Thần tộc tuyệt đối có thể vượt qua nguy cơ khi đó!

Bởi vì là Thần tộc đã phụ nàng trước!

- Hi vọng như thế!

. . .

Sau khi Diệp Huyền cùng Đế Khuyển rời khỏi Thần tộc, bọn họ đi thẳng đến Cổ Ma tộc!

Nhược điểm lớn nhất của hắn lúc này chính là thân thể!

Trên đường đi, Đế Khuyển đột nhiên hỏi:

- Tiểu tử, có phải ngươi đã gặp được Thần Vương hay không?

Diệp Huyền gật đầu.

Đế Khuyển trầm giọng nói:

- Hắn nói thế nào?

Thực lực người gỗ rất cường đại!

Trừ những thứ này ra, hắn còn có Trấn Hồn kiếm! Cùng với người gỗ!

Thần Vương kiếm, có thể gọi Long Hồn phụ thể, càng có thể chưởng khống Thần Long chi lực, mà Thần Vương tọa, nó có thể phong tỏa thiên địa linh khí biến hoá cho bản thân sử dụng. . .

Trừ việc này ra, hắn bây giờ còn có Thần Vương kiếm cùng Thần Vương tọa.

Càng tu luyện, Diệp Huyền càng phát giác Thần Huyết công không phải mạnh mẽ bình thường!

Mạnh mẽ!

Miệng tiện!

Đế Khuyển thật sự cảm thấy không chịu nổi cái miệng của Diệp Huyền!

Lúc không biết xấu hổ, thật sự thiên hạ vô địch!

Nghe Đế Khuyển nói thế, Diệp Huyền cười ha ha một tiếng, sau đó ngồi xếp bằng trên lưng Đế Khuyển, bắt đầu tu luyện.

Thần Huyết công!

Từ khi tu luyện Thần Huyết công, hắn phát hiện, hắn vô cùng mẫn cảm với máu tươi!

Ví dụ như hiện tại, hắn có thể cảm nhận được máu của Đế Khuyển!

Nếu như hắn nguyện ý, hắn thậm chí có thể điều khiển máu của Đế Khuyển!

Quỷ dị!

Diệp Huyền: “. . .”

- Miệng ta tiện, miệng ta tiện được chưa?

Đế Khuyển đột nhiên nói:

- Ngừng ngừng!

- Hắn nói thấy ta thiên tư thông minh, cốt cách kinh kỳ, là siêu cấp yêu nghiệt vạn năm khó gặp, nếu như ta không đáp ứng kế thừa Thần Vương kiếm của hắn, hắn sẽ không cho ta đi, hắn. . .

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

Hắn hiện tại, ngoại vật rất nhiều, mỗi món đều có uy lực nghịch thiên!

Càng như vậy, hắn càng cảnh giác!

Bởi vì một khi hắn sẽ vô tri vô giác ỷ vào ngoại vật!

Ngoại vật càng nhiều, càng phải chú trọng tu luyện tự thân!

Hắn hiện tại đã đạt tới Thông U cảnh, tiếp theo chính là vạn pháp!

Mục tiêu của hắn hiện tại là Vạn Pháp cảnh!

Vạn pháp, cảm ứng thiên địa!

Diệp Huyền tĩnh khí ngưng thần, lẳng lặng cảm thụ tình hình bốn phía.

Đế Khuyển cũng không có quấy rầy Diệp Huyền, đồng thời còn đi chậm lại

. . .

Tại nơi bí ẩn nào đó, một lão giả ẩn độn trên hư không, hắn nhìn Diệp Huyền cùng Đế Khuyển, ánh mắt lạnh giá.

Đúng lúc này, lão giả đột nhiên quay đầu nhìn về phía bên phải:

- Ai!

- Khặc khặc. . .

Một tiếng ho lạnh lẽo vang lên, rất nhanh, một cái bóng màu đỏ xuất hiện bên phải lão giả.

Lão giả nhíu mày, nói:

- Ngươi là người phương nào!

Cái bóng cười âm hiểm, nói:

- Không nghĩ tới đường đường phó môn chủ Trật Tự Môn lại ẩn nấp theo dõi người khác trong bóng tối.

Lão giả lạnh lùng nhìn cái bóng:

- Đạo chích tới từ đâu!

Vừa dứt lời, hắn vung tay phải lên.

Oanh!

Không gian chung quanh cái bóng vỡ nát ngay lập tức, nhưng mà, cái bóng lại xuất hiện cách sau lưng hắn không xa.

Lão giả nhíu mày, tay phải nắm chặt.

Cái bóng cười ha ha một tiếng, nói:

- Muốn giết ta? Trừ khi vị Tinh chủ kia của các ngươi tự mình giá lâm. Đương nhiên, ta cũng không giết được ngươi!

Lão giả mặt không biểu tình, nói:

- Mục đích của ngươi cũng là Diệp Huyền kia!

Hồng Ảnh nói:

- Nói nhảm! Nếu không phải vì món bảo vật kia, ta theo dõi một tên mao đầu tiểu tử làm gì?

Lão giả lãm đạm nói:

- Hắn đang ở dưới, chỉ là Thông U cảnh không quan trọng, ngươi ra tay, hoàn toàn có khả năng thuấn sát hắn!

Cái bóng cười khẽ, nói:

- Sao ngươi không động thủ đi?

Lão giả lạnh lùng nhìn cái bóng, không nói gì.

Cái bóng cười nói:

- Mặc dù Tinh chủ các ngươi cực lực giấu diếm, thế nhưng, chuyện ở Vị Ương tinh vực đã truyền khắp chư thiên tinh vực. người này có thể làm Tinh chủ các ngươi tổn thất một bộ phân thân, thật không đơn giản!

Lão giả quay đầu nhìn nơi xa, trong tầm mắt hắn, Diệp Huyền cùng Đế Khuyển càng chạy càng xa.

Lúc này, Hồng Ảnh lại nói:

- Theo ta được biết, sau lưng Diệp Huyền có một vị cường giả bí ẩn, mà cường giả thần bí này, dường như là một vị kiếm tu, đúng không?

Lão giả lạnh lùng nói:

- Dám cướp đồ của Trật Tự Môn, nghĩ đến ngươi cũng không phải người bình thường, sao không báo lai lịch bản thân?

Cái bóng cười nói:

- Ngươi đoán!

Lão giả lãm đạm nói:

- Nhát gan như chuột!

Nói xong, hắn quay người đuổi theo Diệp Huyền cùng Đế Khuyển.

Đúng lúc này, cái bóng đột nhiên cười to nói:

- Diệp Huyền, có người đang theo dõi ngươi!

Tiếng nói vang lên như sấm, trong nháy mắt đã truyền tới cuối chân trời.

Nơi xa, lão giả kia đột nhiên dừng lại, hắn tức giận nhìn cái bóng:

- Ngươi đáng chết!

Cái bóng cười ha ha một tiếng, quay người biến mất không thấy gì nữa.

Nơi xa, Diệp Huyền cùng Đế Khuyển dừng lại!

Trên lưng Đế Khuyển, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn khắp bốn phía, nhưng mà, hắn không thấy cái gì.

- Là ai đang nói chuyện?

Đế Khuyển hỏi.

Diệp Huyền lắc đầu, nói:

- Không biết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận