Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1501: Là ai đánh tiểu tháp này bị thương nặng như vậy

Ca!

Huyền Thiên Sách nghe vậy thì nheo mắt lại, lúc trước hắn ta đã suy đoán Tu La Nữ Đế này chính là muội muội của Diệp Huyền, quả nhiên đúng như những gì hắn ta suy đoán, Tu La Nữ Đế này đúng là muội muội của đối phương thật!

Không nghĩ nhiều nữa, Huyền Thiên Sách nói: "Trên dưới Thiên Sách tông ta nguyện làm trâu làm ngựa cho Diệp Thần Sư!"

Diệp Huyền gật đầu: "Kể từ bây giờ, các ngươi hãy giúp ta thu thập những tin tức có ích cho ta, còn một chuyện nữa, giám thị chặt chẽ động tĩnh của Phệ Linh tộc."

Huyền Thiên Sách trầm giọng nói: "Cần tiền!"

Rất ngay thẳng!

Diệp Huyền gật đầu: "Đi tìm Phù Văn tông lấy!"

Huyền Thiên Sách nhìn thoáng qua hắn: "Đã hiểu!"

Diệp Huyền sau khi chia tay Huyền Thiên Sách lập tức đi thẳng tới Vạn Duy thư viện!

Lâm Tiếu Thư!

Nói đúng hơn thì là Diệp Linh, hắn ta coi trọng Diệp Linh hơn, dù sao thì nàng cũng là một trong số lục đại cường giả đương thời, có Diệp Linh bảo bọc, sau này chắc chắn Thiên Sách tông có thể tái hiện lại sự huy hoàng của năm đó!

Vừa tới Vạn Duy thư viện, hắn lại gặp một người quen cũ.

Từ khi Thiên Sách tông bị hủy diệt đến nay, hắn ta không có một giây phút nào mà không muốn xây dựng lại tông môn, mà hắn ta biết, Diệp Huyền là một cơ hội của hắn ta, cho nên hắn ta vẫn luôn tìm kiếm những tin tức có lợi cho Diệp Huyền.

Lâm Tiếu Thư nhìn thoáng qua Diệp Huyền, không nói gì mà quay người rời đi.

Phù Văn tông là đại tông đương thời, cũng là một trong số mấy đại tông giàu có nhất!

Một trong số lục đại giáo tôn của Vạn Duy thư viện!

Mục đích của hắn ta rất đơn giản, đó chính là tìm một chỗ dựa, mà chỗ dựa này chính là Diệp Huyền!

Huyền Thiên Sách hơi thi lễ với Diệp Huyền, sau đó xoay người thối lui.

Chữa trị cho Giới Ngục tháp, đây là chuyện hắn đang muốn làm!

Bây giờ thư viện là do Trương Văn Tú làm chủ, nói thật, so với phu tử, hắn ta sợ Trương Văn Tú hơn, một khi nữ nhân này hung ác lên thì không thèm quan tâm đến gì hết!

Về phần báo thù, hắn ta chưa từng nghĩ tới chuyện này, bởi vì thực lực của hắn ta không cho phép hắn ta suy nghĩ tới chuyện ấy!

Hơn nữa thế cục bây giờ hắn ta cũng đã nhìn thấu cả rồi, đó chính là Vạn Duy thư viện phải liên thủ với Diệp Huyền!

Diệp Huyền cười to nói: "Hóa ra là Lâm giáo tôn, đã lâu không gặp, Lâm giáo tôn trông có tinh thần hơn rồi đấy!"

Hắn ta không tiếp tục gây chuyện với Diệp Huyền bởi vì không còn ý nghĩa gì nữa.

Hắc bào lão giả đang định nói chuyện thì cánh cửa phía sau lưng hắn ta đột nhiên mở ra, Trương Văn Tú đi ra, hôm nay nàng mặc một bộ váy dài đơn giản màu đen bó sát người, tóc buộc đuôi ngựa sau đầu, nhìn khí khái hào hùng hơn trước đó rất nhiều.

Hắc bào lão giả nhìn thoáng qua hắn, không nói gì.

Trương Văn Tú quay đầu nhìn về phía hắc bào lão giả: "Có tin tức của bọn họ không?"

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Được!"

Trương Văn Tú gật đầu: "Nhất định phải tìm được hắn ta, hãy nói nếu như hắn ta không trở lại thì ta sẽ khai trừ học tịch của hắn ta, đồng thời trục xuất hắn ta khỏi sư môn, ta nói được là làm được!"

Diệp Huyền đi vào viện tử của Trương Văn Tú, lúc này, Trương Văn Tú đang ở trong phòng, hắn vừa định vào thì một hắc bào lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn: "Diệp Thần Sư chờ một lát!"

Hắc bào lão giả gật đầu: "Vâng!"

Trương Văn Tú nói: "Làm theo!"

Hắc bào lão giả nhìn thoáng qua Trương Văn Tú, có chút do dự: "Chuyện này. . ."

Nói xong, hắn lui qua một bên.

Hắc bào lão giả gật đầu: "Đã tra được! Trương giáo tôn và Tô giáo tôn nói làm xong chuyện sẽ trở về."

Trương Văn Tú nói: "Trần Nhất Mộng đâu?"

Hắc bào lão giả nói: "Vẫn đang tìm!"

Diệp Huyền nhìn lướt qua bốn phía, sau đó nói: "Tiền bối, theo ta được biết, thư viện có lục đại giáo tôn mà bây giờ hình như chỉ mới xuất hiện bốn ngươi. Còn hai người còn lại đâu?"

Diệp Huyền cười nói: "Bây giờ không phải là thời điểm nhạy cảm sao? Ta cảm thấy ngươi nên gọi bọn họ trở về!"

Trương Văn Tú đi đến trước mặt Diệp Huyền, lạnh nhạt hỏi: "Ngươi hỏi bọn họ làm gì?"

Nhìn thấy Trương Văn Tú đi ra, hắc bào lão giả lui xuống.

Trương Văn Tú lại nói: "Nữ nhân đó đâu!"

Phu tử!

Hắc bào lão giả lắc đầu: "Không có một chút tin tức nào của nàng!"

Sắc mặt Trương Văn Tú lạnh xuống: "Nữ nhân này còn muốn bay nhảy tới khi nào nữa?"

Diệp Huyền: "..."

Hắc bào lão giả nói: "Có thể là do phu tử đang có chuyện gấp gì đó!"

Trương Văn Tú cười lạnh một tiếng: "Chuyện gấp? Nàng ta thì có chuyện khẩn cấp gì! Nữ nhân này rất lười!"

Hắc bào lão giả không nói gì nữa, đây không phải chuyện mà hắn ta có thể xen vào.

Lúc này, Trương Văn Tú nhìn về phía Diệp Huyền: "Ngươi tới đây làm gì?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Văn Tú cô nương, ta hi vọng ngươi có thể trợ giúp ta hoàn toàn khôi phục Giới Ngục tháp!"

Trương Văn Tú xòe lòng bàn tay ra, Diệp Huyền nhấn ngón tay một cái, Giới Ngục tháp rơi vào trong tay nàng.

Quan sát Giới Ngục tháp một chút, Trương Văn Tú cay mày lại: "Là ai đánh tiểu tháp này bị thương nặng như vậy!"

Giới Ngục tháp có chút rung động, giống như đang nói cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận