Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3693. Tỷ tỷ ruột!



Chương 3693. Tỷ tỷ ruột!




Mệnh của ta do ta định chứ không phải do ông trời!
Nghe thấy câu nói này, mọi người đều sững sờ!
Diệp Huyền cũng kinh ngạc, cái tên này cũng ghê quá nhỉ!
Trung Sơn Vương thì lắc đầu: “Trâu bò đấy!”
Niệm Chấp thở dài một hơi, vẻ mặt hắn ta có vẻ phức tạp. Gặp phải kiểu con cháu thế này, hắn ta nhất thời không biết phải nói sao mới được!
Đúng lúc ấy, Tiêu Hiếu đột nhiên lạnh lùng nói: “Cung tiễn tiên tổ!”
Nói đoạn, hắn ta xòe tay ra, một lệnh bài màu đen xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta. Ngay sau đó, thần hồn của Niệm Chấp dần trở nên mờ ảo!
Hắn ta đã thu hồn phách của Niệm Chấp lại!
Niệm Chấp nhìn các cường giả Chấp Pháp Tông: “Lựa chọn của các ngươi thì sao?”
Cường giả Chấp Pháp Tông trầm mặc.
Vẻ mặt Tiêu Hiếu lạnh tanh: “Sư tổ, chúng ta muốn liều một phen!”
Niệm Chấp khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”
Nói đoạn, cơ thể hắn ta dần trở nên mờ ảo!
Lúc này, Trung Sơn Vương đột nhiên nói: “Tiền bối, ngươi có thể giết chết Tiêu Hiếu, như thế thì ngươi sẽ cứu được Chấp Pháp Tông!”
Tiêu Hiếu nhìn Trung Sơn Vương bằng ánh mắt lạnh lùng, ánh mắt hắn ta như giết được người!
Niệm Chấp lắc đầu cười: “Ta đã chết rồi, Chấp Pháp Tông có tồn tại hay không cũng không còn ý nghĩa gì với ta nữa.”
Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Ngươi cứ để mặc bọn họ đâm đầu vào chỗ chết như vậy sao?”
Niệm Chấp cười nói: “Đó là lựa chọn của bọn họ!”
Nói đoạn, linh hồn của hắn ta bèn tiêu tan.
Hoàn toàn biến mất.
Hắn ta không tiếp tục quay về lệnh bài để bảo vệ Chấp Pháp Tông!
Bởi vì hắn ta đã biết được kết cục rồi!
Mà hắn ta cũng không thể thay đổi được điều gì. Mặc dù hắn ta là tiên tổ của Chấp Pháp Tông thế nhưng đây không còn là thời đại của hắn ta nữa!
Hắn ta lựa chọn rời đi trong im lặng!
Sau khi Niệm Chấp rời đi, Trung Sơn Vương ở bên cạnh Diệp Huyền đột nhiên nói: “Diệp tiểu hữu, rút không?”
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Có phần thắng không?”
Trung Sơn Vương dùng huyền khí truyền âm: “Đường kiếm quang trong tay tỷ tỷ ngươi chỉ có một đường thôi đúng không?”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Sao tiền bối biết?”
Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Nếu như nàng ta có nhiều hơn thì còn đứng đó cho cái tên Tiêu Hiếu kia ra vẻ sao?”
Diệp Huyền: “…”
Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Chúng ta rút về Đạo Lâm Quốc thôi!”
Diệp Huyền gật đầu: “Nghe tiền bối tất!”
Khóe miệng Trung Sơn Vương giật giật, hắn ta phất tay phải: “Rút!”
Rút!
Nói đoạn, đoàn người bèn quay người rời đi!
Lúc này, ánh mắt Tiêu Hiếu hiện vẻ oán độc: “Muốn rút à?”
Nói đoạn, hắn ta phất tay: “Giết!”
Dứt lời, cường giả Chấp Pháp Tông phía sau hắn ta và cường giả Vân Giới đồng loạt xông lên.
Mà lúc này, xung quanh đột nhiên xuất hiện rất nhiều sát thủ!
Là của Ẩn Sát Các!
Tiêu Hiếu xòe tay ra, chín tấm mộc bài chầm chậm bay lên. Ngay sau đó, chín tấm mộc bài này đột nhiên bùng nổ, chín người thần bí đeo khăn đen xuất hiện. Cùng lúc đó, sắc mặt Trung Sơn Vương trong thời không phía xa bèn thay đổi: “Thi tướng! Chấp Pháp Tông còn luyện chế thi tướng!”
Diệp Huyền tò mò: “Tiền bối, thi tướng là gì?”
Trung Sơn Vương trầm giọng nói: “Năm xưa Đạo Lâm Giới có một thế lực siêu cấp tên là Thi Thần Tông. Tông môn này cực kì giỏi luyện thi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người nhìn: “Những thi tướng này ít nhất cũng phải là cường giả Vô Đạo cảnh, mà sau khi thông qua mật pháp luyện chế đặc biệt, những thi tướng này lại càng kinh khủng hơn! Năm xưa, Thi Thần Tông đã luyện chế ra rất nhiều thi tướng, vào thời kì đỉnh cao bọn họ có đến hơn nghìn thi tướng! Về sau, sau khi tiên tổ Đạo Lâm Quốc bế quan xuất hiện đã hủy diệt bọn họ, bởi vì cách thực luyện chế thi tướng tàn độc vô cùng, ví dụ như mấy cỗ thi tướng hiện giờ ngươi thấy đấy, thần hồn của bọn họ đều còn nhưng đã bị cầm tù trong thi thể kia, hơn nữa còn bị người luyện thi thao túng.”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, sáu thi tướng xuất hiện trước mặt ba người. Mà Diệp Huyền phát hiện, ba thi tướng này đã ngăn chặn tất cả sát thủ của Ẩn Sát Các!
Bao gồm cả các chủ của Ẩn Sát Các!
Diệp Huyền nhìn Trung Sơn Vương: “Tiền bối, ngươi đánh được mấy tên?”
Trung Sơn Vương giơ một ngón tay lên.
Diệp Huyền vội nói: “Tất cả? Được đó được đó!”
Trung Sơn Vương há hốc mồm: “Ngươi không biết đếm hả? Ta nói một!”
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi: “Tiền bối, cảnh giới của ngươi cao hơn cả ta, đánh được có một ngươi không thấy ngại hả?”
Trung Sơn Vương gật đầu: “Ta ngại chứ!”
Vẻ mặt Diệp Huyền sựng lại.
Đúng lúc ấy, Tiêu Hiếu và Tông Thủ xuất hiện trước mặt ba người Diệp Huyền. Tiêu Hiếu liếc nhìn Dương Niệm Tuyết đang trốn sau lưng Diệp Huyền, hắn ta vẫn chưa quên trong tay Dương Niệm Tuyết có đường kiếm quang kia!
Tiêu Hiếu trầm giọng nói: “Cô nương, nếu như ngươi đồng ý rời đi, chúng ta sẽ không ngăn cản!”
Hai mắt Dương Niệm Tuyết sáng lên: “Thật hả?”
Nghe vậy, Trung Sơn Vương và Diệp Huyền bèn quay đầu nhìn Dương Niệm Tuyết, mặt hai người đen như đít nồi!
Dương Niệm Tuyết nghiêm túc nói: “Ta chỉ hỏi thôi, không có ý gì khác!”
Diệp Huyền và Trung Sơn Vương nhìn nhau, hai người đều thấy hoang mang.
Trung Sơn Vương thầm nói: “Ngươi có chắc đó là tỷ tỷ ruột của ngươi không?”
Diệp Huyền trầm mặc một lát rồi nói: “Nhiều khi ta cũng không chắc lắm!”
Trung Sơn Vương: “…”
Hết chương 3693.



Bạn cần đăng nhập để bình luận