Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 806: Ta Không Làm Loạn, Thật!

Lão giả thấp giọng thở dài:

- Tiểu tử, cũng không phải lão phu lải nhải, chủ yếu là rất nhiều thời điểm, một tông môn thường thường bởi vì nội loạn mà diệt vong. Tiểu tử ngươi thiên phú dị bẩm, nếu ngày sau làm loạn Kiếm tông. . .

Diệp Huyền cười nói:

- Tiền bối, ta không làm loạn, thật!

Lão đầu lắc đầu:

- Ngươi càng nói như vậy, nội tâm ta càng hoảng!

Diệp Huyền: . . .

Lão đầu nói:

- Đế Khuyển huynh, ngươi có ý gì!

Diệp Huyền: . . .

- Tiểu tử, ngươi nhất định sẽ làm loạn!

- Tiểu tử, ngươi tự suy nghĩ một chút, ngươi một đường đi tới bây giờ, có phải ngươi đi tới bất cứ nơi nào, nơi đó sẽ loạn hay không?

Diệp Huyền vội vàng đi theo.

Nhìn thấy lão đầu đến, hán tử thô cuồng cười lạnh, nói:

- Đi thôi! Dẫn ngươi đi xem cao thủ siêu hình thức lưu chân chính!

Chỉ chốc lát, lão đầu đeo Diệp Huyền đi vào một lò rèn bên trong Thần Võ thành.

Trên đường, Đế Khuyển trong Giới Ngục tháp đột nhiên nói:

Nói xong, hắn quay người biến mất cách đó không xa.

Đế Khuyển nói:

Lão đầu đi đến trước tiệm rèn, sau đó hắn nhìn Diệp Huyền, nói:

Diệp Huyền mặt đen lại, nói:

- Bái sư!

Trước lò rèn, một tên hán tử thô cuồng đang cầm chùy sắt nện điên cuồng vào khối sắt.

- U a, ngọn gió nào thổi lão bất tử đến nơi này!

Diệp Huyền: . . .

Lúc này, lão đầu nói:

- Lão Trần, ta biết ngươi không bao lâu sẽ rời đi, ngươi không nghĩ lưu sở học cả đời mình lại nơi này hay sao?

- Đồ đệ Diệp Huyền, bái kiến sư phó!

Lão đầu lạnh lùng nói:

Diệp Huyền ngây người, sau đó vội vàng thi lễ với hán tử thô cuồng, nói:

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó đuổi theo.

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

- Chúng ta đi!

Hán tử thô cuồng trợn mắt. . .

Trần Thiết Tượng lắc đầu, nói:

- Không nghĩ.

Nói xong, hắn tiếp tục rèn sắt.

- Trần Thiết Tượng, đừng nói lão gia hỏa ta không có suy nghĩ, lần này ta gặp được một mầm mống tốt, cho nên đặc biệt dẫn đến cho ngươi xem, thật không tệ, tuyệt đối là vạn năm khó gặp!

Lão đầu trầm giọng nói:

- Lão phong tử, da mặt ngươi dày như thế từ lúc nào?

Trần Thiết Tượng nhìn thoáng qua lão đầu, hỏi:

Đúng lúc này, lão đầu dừng lại, hắn quay người nhìn về phía Trần Thiết Tượng:

- Đánh hắn!

Diệp Huyền sửng sốt.

Lão đầu nhìn Diệp Huyền:

- Đánh hắn! Đánh cho đến chết!

Diệp Huyền không có lưỡng lự, hắn quay đầu nhìn Trần Thiết Tượng, ngay sau đó, hai thanh phi kiếm đột nhiên xuất hiện trước mặt Trần Thiết Tượng, nhưng mà, hai thanh phi kiếm vừa tới trước mặt thợ rèn đã biến mất trong vô hình.

Cùng lúc đó, sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, hắn rút kiếm chém mạnh.

Xùy!

Chém xuống một kiếm, chém vào không khí!

Dù cho đối phương mạnh hơn, hắn cũng không cầu xin đối phương!

Diệp Huyền muốn mạnh lên, nhưng như hắn nói, hắn sẽ không cầu xin đối phương.

Cầu người!

- Cho ta thời gian một năm, ta tuyệt đối sẽ không thua bất kỳ người nào!

Nói xong, hắn nhìn sang thợ rèn:

- Ta khát vọng mạnh lên, thế nhưng, ta tuyệt đối sẽ không đi cầu xin người khác.

Bởi vì ngón tay thợ rèn đã kẹp lấy kiếm của Diệp Huyền!

Lúc này, thợ rèn nghiêm túc đánh giá Diệp Huyền, nói:

- Huyễn cảnh kết hợp cùng Kiếm đạo. . .

Nói đến đây, hắn lắc đầu:

- Ta sẽ không thu ngươi, bởi vì ta đã gặp được người tốt hơn!

Nói xong, hắn quay người tiếp tục rèn sắt.

Lão đầu đánh mắt với Diệp Huyền, Diệp Huyền lại lắc đầu cười một tiếng, nói:

- Tiền bối, chúng ta đi thôi!

Lão đầu nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền cười nói:

Kiếm không thể tiến thêm chút nào!

Lúc này, một thanh kiếm chỉ còn cách trán thợ rèn vài tấc.

Đúng lúc này, sắc mặt thợ rèn thay đổi, cũng không thấy hắn ra tay, không gian bốn phía đột nhiên nổ tung, ngay sau đó đã khôi phục bình thường.

Diệp Huyền yên lặng.

Thợ rèn đánh giá Diệp Huyền, ngón tay buông ra, nhúm tóc rơi xuống.

Nơi xa, trong tay thợ rèn xuất hiện một nhúm tóc!

So với mạnh lên, hắn cảm thấy tôn nghiêm còn quan trọng hơn!

Nếu người ta để ý tới hắn, như vậy rất tốt, hắn sẽ tôn kính đối phương, nhưng người khác chướng mắt hắn, hăn cũng không quan tâm.

Người, cuối cùng vẫn phải dựa vào chính mình!

Nghe được Diệp Huyền nói thế, ánh mắt lão đầu sinh ra một ít tán thưởng, nói:

- Chúng ta đi!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Diệp Huyền bắt kịp.

Hai người đi rất tiêu sái.

Cách đó không xa, thợ rèn nhìn thoáng qua Diệp Huyền và lão đầu, không nói gì.

Lúc này, một tên thanh niên đi tới, thanh niên nhìn Diệp Huyền cùng lão đầu đã đi xa, hỏi:

- Sư phó, bọn họ là?

Thợ rèn trầm giọng nói:

- Nhớ kỹ thiếu niên kia, hắn có thể sẽ là đối thủ lớn nhất của ngươi!

Nghe vậy, thanh niên ngây người, sau đó quay đầu nhìn về phía nơi xa. . .

Diệp Huyền đi theo lão đầu trở lại Kiếm tông.

Trên đỉnh núi, lão đầu ngồi đối diện Diệp Huyền, nói:

- Người vừa rồi tên là Trần Thiết Tượng, ở trong Thần Võ thành này, không đúng, phải nói là một trong những hình thức lưu đại sư đứng đầu tinh vực. Hắn chỉ đạt tới Luân Hồi cảnh, thế nhưng, tốc độ và lực lượng của hắn lại có thể vượt xa một ít cường giả Đạo cảnh. Cho dù là ta, ở phương diện lực lượng và tốc độ cũng kém xa hắn.

Nói đến đây, hắn nhìn Diệp Huyền, nói:

- Nếu như ngươi học hắn, khẳng định có thể đạt được ích lợi không nhỏ.

Diệp Huyền cười nói:

- Không sao, ta sẽ theo tiền bối học ý thức lưu!

Lão đầu gật đầu, nói:

- Ngươi lúc trước giao thủ với ta, cũng không có xuất toàn lực, đúng không?

Diệp Huyền gật đầu.

Lão đầu nói:

- Bảo lưu lại bao nhiêu?

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Năm thành!

Mặc kệ giao thủ với lão đầu hay Trần Thiết Tượng, hắn vẫn không xuất toàn lực. Phải biết, hắn còn có Thần Vương tọa và Trấn Hồn kiếm cùng Thần Vương kiếm chưa sử dụng tới.

Nếu như đại chiến sinh tử, hắn sẽ vận dụng ba kiện bảo vật này, kỳ thật vẫn có lực đánh một trận.

Lão đầu liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Huyền, nói:

- Tiểu tử ngươi không phải người bình thường, lão phu cũng không muốn đi điều tra lai lịch của ngươi, ngươi chỉ cần biết rằng, ngươi bây giờ là đệ tử Kiếm tông.

Diệp Huyền gật đầu, nói:

- Diệp Huyền ta không phải kẻ vô ơn, càng không phải người vong ân phụ nghĩa.

Lão đầu cười nói:

- Như vậy là đủ rồi.

Nói xong, hắn đứng lên, nói:

- Tốc độ và lực lượng của ngươi hiện tại, ta không có gì để dạy cho ngươi, hiện tại, ta dạy cho ngươi kiếm ý cùng ý cảnh! Chúng ta bắt đầu từ kiếm ý trước, đến, phóng thích kiếm ý của ngươi!

Diệp Huyền gật đầu, sau đó phóng xuất kiếm ý của mình, rất nhanh, Thiện Ác kiếm ý đã xuất hiện.

Nhìn thấy Thiện Ác kiếm ý, lão đầu cau mày, hỏi:

- Kiếm ý của ngươi là. . . Hai loại kiếm ý?

Diệp Huyền gật đầu.

Lão đầu nói khẽ:

- Đúng là hiếm thấy! Ngươi bình thường sử dụng kiếm ý này như thế nào?

Sử dụng kiếm ý này như thế nào?

Diệp Huyền sửng sốt.

Chính mình trước kia sử dụng thế nào? Dường như sử dụng giống như kiếm khí đơn thuần

Lão đầu nói:

- Kiếm đạo Kiếm đạo, kỳ thật kiếm ý và ý cảnh là vô cùng quan trọng, đặc biệt là kiếm ý này của ngươi, kiếm ý này đại biểu cho kiếm đạo của ngươi, nếu ngươi có thể khai phá tốt, uy lực của nó sẽ tăng lên vô cùng khủng khiếp.

Diệp Huyền vội hỏi:

- Khai phá thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận