Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3240: Quá kinh khủng

Diệp Huyền chợt cười ha ha, cầm kiếm đi về phía Nguyên Thanh, trong nháy mắt, một luồng kiếm thế vô cùng khủng bố càn quét ra xung quanh!

Ầm!

Trong nháy mắt, không gian xung quanh trực tiếp sục sôi như nước sôi!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của đám người có mặt ở đó đều thay đổi!

Kiếm thế thật mạnh quá!

Không chỉ như thế, trong luồng kiếm thế này của hắn còn hàm chứa một ý vị khác!

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Thật ra, điểm mấu chốt nhất trong Nhất Kiếm Định Sinh Tử của Thanh Nhi chính là một thế!

Diệp Huyền càng tự tin thì kiếm thế kia lại càng lớn mạnh, đến lúc này, rất nhiều cường giả Đăng Thiên cảnh có mặt ở đó đã không thể chịu được nổi kiếm thế này nữa, bọn họ đồng loạt lùi lại, mà cho dù là một vài cường giả Tuyệt Tràn cảnh cũng hơi khó chịu đựng được!

Lúc này, Nguyên Thanh ở đằng xa giống như một con thuyền lá trên đại dương bị gió mưa bão bùng vây quanh, vì sát thế của Diệp Huyền đang nhắm vào hắn ta!

Chỉ một nhát kiếm!

Một khắc này, sắc mặt của Nguyên Khâu đằng xa đã hoàn toàn nặng nề!

Đây là kiếm thế đặc biệt và cũng là sát thế trong Nhất Kiếm Định Sinh Tử của Thanh Nhi!

Ngay lúc Diệp Huyền định xuất kiếm thì một đạo tàn ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, người ra tay không phải ai khác mà chính là tộc trưởng của Tiêu tộc – Tiêu Lâm!

Một nhát kiếm này của ta vừa ra sẽ định sinh tử của ngươi!

Trên gương mặt của Nguyên Thanh đã không còn vẻ ung dung thản nhiên của trước đây nữa, mà trong mắt hắn ta đã hiện vẻ nặng nề.

Mà lúc này, Diệp Huyền nhìn về phía Nguyên Thanh, trong đầu chỉ có một suy nghĩ đó là giết trong một nhát kiếm!

Sát thế!

Thế nhưng, luồng kiếm thế này vẫn đang càng ngày càng lớn mạnh!

Diệp Huyền cười ha ha: "Được chứ, nhưng một nhát kiếm này của ta không thể trì hoãn được!"

Không thể nhiều hơn!

Vừa dứt lời, hắn rút mạnh kiếm ra chém một nhát.

Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền bước nhanh hơn, chỉ trong nháy mắt, luồng kiếm thế kia đột nhiên dội vào trong cơ thể hắn, mà thanh kiếm trong tay hắn cũng rung lên điên cuồng, một tiếng kiếm minh lao vút lên trời, nhập thẳng vào tầng mây.

Tiêu Lâm cười nói: "Tiểu hữu, cuộc thi đấu hôm nay có thể để lại sau không?"

Nhục thân sắp vỡ rồi!

Ầm ầm!

Trong mắt Nguyên Khâu kia cũng tràn đầy vẻ khó tin, uy lực trong một nhát kiếm này của Diệp Huyền vượt xa dự liệu của hắn ta!

Chỉ là Nhất Kiếm Định Sinh Tử bình thường chứ không thêm Bạt Kiếm Thuật!

Mà người kinh ngạc nhất vẫn là Tiêu Lâm ở đằng xa kia, nhục thân của hắn ta chưa biến mất bởi vì hắn ta đã cưỡng chế dùng bí pháp để giữ lại, nhưng hắn ta vẫn bị thương nặng.

Nhất Kiếm Định Sinh Tử!

Sở dĩ hắn ta ra mặt ngăn cản Diệp Huyền chủ yếu vẫn là vì đại cục!

Tuy rằng hắn ta có thể bảo vệ ý thức nhưng nếu thần hồn câu diệt vẫn tạo thành thương thế nặng nề cho hắn ta!

Một nhát kiếm vừa rồi đã suýt chút nữa khiến hắn ta thần hồn câu diệt!

Trong nháy mắt một nhát kiếm này vừa xuất ra, sắc mặt Tiêu Lâm lập tức thay đổi, hắn ta không kịp tránh mà chỉ có thể gắng gượng đỡ, trực tiếp tung ra một quyền!

Không chỉ Nguyên Khâu mà ngay cả đám người Gia Nguyên ở một bên cũng vô cùng kinh hãi trong lòng.

Một nhát kiếm vừa rồi của Diệp Huyền thật sự quá khủng khiếp!

Đây là nhát kiếm của một thiếu niên hai mươi tuổi sao?

Một mảnh kiếm quang bùng phát ngay trước mặt hai người, mà trong nháy mứt này, Tiêu Lâm kia trực tiếp bị chém bay về sau, một lần này bay tận nghìn trượng, mà hắn ta vừa mới dừng lại, nguyên cánh tay phải đã hoàn toàn biến mất, không chỉ thế, toàn bộ nhục thân cũng đang trở nên hư ảo.

Một trong tam đại cường giả siêu cấp của Nguyên Giới!

Đây chính là Tiêu Lâm đấy!

Nhìn thấy một màn này, đám người có mặt ở đó đều kinh hồn bạt vía!

Một trận chiến này, cho dù là Diệp Huyền thắng hay là Nguyên Thanh thắng thì Nguyên Giới vẫn tiêu đời!

Bây giờ mọi người đoàn kết là vì nguyên do gì?

Là để chống lại Thú Yêu tộc, mà tại sao phải chống lại Thú Yêu tộc? Là để bảo vệ Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền!

Cho dù là Nguyên tộc hay là Gia tộc thua thì liên minh này đều sẽ sụp đổ tan tành cả thôi.

Không có Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền thì còn bảo vệ cái mẹ gì nữa?

Hơn nữa, cho dù có thua thì chưa chắc đối phương đã thật sự giao Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền ra, lúc đó, mọi người lại có mâu thuẫn, rồi vẫn xong đời cả lũ!

Vì vậy, hắn ta không thể không ra mặt ngăn cản Diệp Huyền!

Thế nhưng, hắn ta thật sự không ngờ uy lực trong một nhát kiếm này của Diệp Huyền lại mạnh như thế, suýt chút nữa đã đánh chết hắn ta rồi!

Thật quá kinh khủng!

Lúc này, Diệp Huyền chớp mắt hỏi: "Tiền bối, ngươi không sao chứ?"

Tiêu Lâm liếc mắt nhìn hắn: "Tiểu hữu, đã đánh giá thấp ngươi rồi!"

Đánh giá thấp!

Đám người có mặt ở đó đều nhìn về phía Diệp Huyền, không chỉ Tiêu Lâm mà chính bọn họ cũng đã đánh giá thấp hắn!

Không đúng, có một người không đánh giá thấp!

Đó chính là Gia Hòa!

Ngay từ đầu Gia Hòa đã tin Diệp Huyền rồi, từ đầu nàng đã không hề lo lắng cho hắn một chút nào hết, ngược lại còn hy vọng hắn đừng dốc hết toàn bộ sức lực vì sợ nếu hắn dốc hết toàn bộ sức lực sẽ trực tiếp phá hủy toàn bộ Thiên Sơn trường thành này mất!

Cũng may mà hắn không dốc hết toàn sức!

Dường như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên Gia Hòa nhìn về phía Diệp Huyền, hỏi: "Diệp công tử, vừa rồi ngươi dùng mấy thành lực?"

Diệp Huyền cười đáp: "Năm thành!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận