Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 775: Cả Hai Người!

Một sự kiện lớn nhất trong đó chính là Vị Ương Tinh Vực và Ma Kha tộc hoà giải, Ma Kha tộc chính thức gia nhập Vị Ương Tinh Vực.

Đối với việc này, Vị Ương Tinh Vực cũng không có người phản đối, cũng không dám phản đối, bởi vì Họa Sư và Vị Ương Thiên đều đã đồng ý.

Bởi vậy, hiện tại Ma Kha tộc cũng là một thành viên của Vị Ương Tinh Vực.

Một ngày này, Họa Sư và Vị Ương Thiên đi tới trong rừng rậm, Diệp Huyền đang tu luyện thì đứng dậy, hắn đi đến trước mặt hai nữ, Họa Sư liếc mắt đánh giá Diệp Huyền:

- Tu luyện?

Diệp Huyền gật đầu, cười nói:

- Hai vị tiền bối tìm ta, không biết có chuyện gì?

Họa Sư gật đầu:

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền, nghiêm mặt nói:

- Ta sẽ cẩn thận!

Họa Sư cười nói:

Diệp Huyền gật đầu:

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

Diệp Huyền cười nói:

- Chúng ta muốn rời đi!

Họa Sư đột nhiên cười nói:

- Đi nơi nào?

Rời đi?

- Ngươi thân mang chí bảo, nhất định sẽ có rất nhiều người không bỏ qua cho ngươi, bởi vì dụ hoặc quá lớn! Cho nên, ngươi phải tự cẩn thận.

Họa Sư nhìn về phía Vị Ương Thiên:

- Tạm thời chưa biết!

- Đi vào chung không?

- Ngươi còn đáp ứng ta một sự kiện, hẳn là không quên a?

- Tự nhiên! Hiện tại tiền bối muốn đi vào sao?

Đối với món chí bảo này, từ trước tới giờ hai người đều phi thường tò mò, mà bây giờ sau khi thấy được, trong lòng hai người vẫn còn có chút rung động!

Hai nữ tò mò nhìn qua bốn phía, trong mắt hai người đều tràn ngập tò mò.

- Bảo vật này của ngươi, không phải tục vật.

Cứ như vậy, hai nữ tiến vào Giới Ngục tháp.

- Tốt nhất ngươi nên bảo trọng.

Vị Ương Thiên do dự một chút, sau đó gật đầu.

- Đây là gì?

Diệp Huyền có chút không hiểu:

Nói xong, nàng bấm tay một cái, một sợi bạch quang chui vào giữa chân mày Diệp Huyền.

Trong tháp.

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta biết.

Họa Sư nói khẽ:

Chí bảo!

Một lát sau, hai người rời khỏi Giới Ngục tháp, hai người liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Họa Sư nhìn về phía Diệp Huyền, trầm giọng nói:

Hai người đứng trước tháp, cảm nhận được một cảm giác áp bách vô hình, phảng phất như muốn nghẹt thở.

Cảm giác áp bách!

Họa Sư nói:

- Thần trí của chúng ta, ngươi có thể liên hệ với chúng ta thông qua vật này, ngày sau nếu có việc cần trợ giúp, có thể trực tiếp liên hệ với chúng ta!

Diệp Huyền ấm áp trong lòng, khẽ thi lễ:

- Đa tạ!

Họa Sư cười nói:

- Sau này còn gặp lại!

Nói xong, nàng quay người biến mất ở cuối chân trời.

Vị Ương Thiên nhìn về phía Diệp Huyền:

- Mạng là trọng yếu nhất.

Diệp Huyền lắc đầu:

- Nàng đã trưởng thành! Nàng nói, nàng phải học tập để bản thân độc lập, không thể luôn dựa vào ca ca ngươi.

Diệp Huyền có chút không hiểu, Liên Vạn Lý đột nhiên nói:

- Nàng chủ động đề nghị đi chung với chúng ta!

Liên Vạn Lý cười nói:

- Sợ là Linh Nhi muốn đi cùng với ta!

Diệp Huyền gật đầu:

- Đúng! Các ngươi đi cùng không?

Liên Vạn Lý lắc đầu:

- Lần này đến đây, là muốn thông báo cho ngươi, chúng ta muốn đi Thần Võ Thành trước. Không chỉ chúng ta, còn có Linh Nhi và mẫu thân ngươi.

Diệp Huyền nhíu mày:

- Vì sao?

An Lan Tú nói:

- Huyền môn sẽ hộ tống chúng ta đi!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói:

- Ta nghe Linh Nhi nói, ngươi muốn đi Thần tộc gì kia một chuyến?

Lúc này, An Lan Tú và Liên Vạn Lý đột nhiên đi tới, hai nữ đi đến trước mặt Diệp Huyền, Liên Vạn Lý nói:

- Các ngươi cũng phải sống sót thật tốt a!

Diệp Huyền nhìn về phần cuối chân trời, nói khẽ:

Đi!

Nói xong, nàng quay người biến mất không thấy gì nữa.

- Nha đầu này.

Liên Vạn Lý cười nói:

- Nàng có thể nghĩ như vậy, hẳn là ngươi nên cao hứng mới phải! Dù sao, nàng có thiên phú dị bẩm, nếu tu luyện thật tốt, ngày sau chưa chắc đã kém ngươi!

Diệp Huyền cười nói:

- Cũng phải!

Liên Vạn Lý nói:

- Bây giờ chúng ta phải đi!

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người, sau đó nói:

- Vội vàng như vậy?

Liên Vạn Lý gật đầu:

- Lần này đi Thần Võ Thành tương đối xa, lên đường càng sớm càng tốt!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Vậy ta đi tạm biệt với Linh Nhi!

Nói xong, hắn quay người muốn đi, Liên Vạn Lý đột nhiên nói:

- Không cần đâu!

Diệp Huyền nhìn về phía Liên Vạn Lý, Liên Vạn Lý lắc đầu:

- Nha đầu kia sợ gặp ngươi rồi lại không muốn đi! Cho nên, hiện tại nàng không muốn gặp ngươi, nàng nói nàng sẽ chờ ngươi ở Thần Võ Thành!

Diệp Huyền: "..."

Liên Vạn Lý cười nói:

- Thần Võ Thành gặp lại!

Nói xong, nàng và An Lan Tú quay người rời đi.

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện ở trước mặt các nàng, Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Vấn đề an toàn!

An Lan Tú nói khẽ:

- Yên tâm, môn chủ và Họa Sư cùng với Vị Ương Thiên tiền bối sẽ đích thân hộ tống chúng ta đến nơi, không có nguy hiểm.

Nghe vậy, Diệp Huyền khẽ buông lỏng trong lòng, Họa Sư và Vị Ương Thiên, còn có môn chủ gì kia hộ tống, trừ phi bản thể Tinh Chủ đích thân đến, bằng không, hẳn là đám người An Lan Tú không có nguy hiểm gì.

Bởi vì mấy người kia đi cùng một chỗ còn lợi hại hơn Diệp Huyền hắn rất nhiều!

Đi theo ba người này, dù sao cũng an toàn hơn là đi theo hắn!

Liên Vạn Lý nhìn Diệp Huyền, trầm giọng nói:

- Ngược lại là ngươi, ngươi ngàn vạn phải cẩn thận.

Diệp Huyền gật đầu:

- Ta biết.

Liên Vạn Lý khẽ gật đầu:

- Thần Võ Thành gặp lại!

Nói xong, hai nữ quay người biến mất ở cuối chân trời.

Trong rừng rậm, Diệp Huyền nói khẽ:

- Đế Khuyển, đi Thần tộc.

Đế Khuyển nói:

- Đi ngay bây giờ luôn a?

Diệp Huyền cả giận nói:

- Nói nhảm, nữ nhân và muội muội của ta đều đã đi tới Thần Võ Thành, ta còn ở lại chỗ này lãng phí thời gian làm gì hả? Mau đi Thần tộc, sau đó đi Thần Võ Thành!

- Nữ nhân? Hai nữ tử kia ai là nữ nhân của ngươi?

- Cả hai người!

Diệp Huyền cũng không quay đầu lại.

Đế Khuyển: "..."

...

Diệp Huyền đến chỗ tên Trọc và Chiến Quân, cáo biệt xong xuôi, lập tức rời đi Vị Ương Tinh Vực, đi vào trong tinh không mịt mờ.

Bên trong tinh không, Diệp Huyền lẳng lặng đứng đó, trong tay hắn, là chiếc Đế Tinh Hạm kia.

Diệp Huyền suy nghĩ nửa ngày sau, mới biết được làm thế nào để thôi động Đế Tinh Hạm này.

Diệp Huyền nâng Đế Tinh Hạm, đọc thầm vài câu, rất nhanh, Đế Tinh Hạm trong tay hắn rung động, sau một khắc, Đế Tinh Hạm kia đột nhiên hóa thành một tia sáng trắng xuất hiện ở cách đó không xa.

Thời khắc này, Đế Tinh Hạm dài trọn vẹn gần ngàn trượng, quanh thân tràn ngập một đạo lưu quang.

Khí phái!

Đây là cảm giác đầu tiên của Diệp Huyền!

Diệp Huyền đứng trên Đế Tinh Hạm, không thể không nói, Đế Tinh Hạm này rất là khí phái, hoàn toàn khác biệt với loại vân hạm kia, cả hai căn bản không cùng một đẳng cấp. Không chỉ như thế, trên Đế Tinh Hạm này, còn có đủ loại trận pháp, có phòng ngự, cũng có công kích, chỉ cần đầy đủ Tử Nguyên tinh, là hắn có thể thôi động được hết những trận pháp này.

Lúc này, Đế Khuyển xuất hiện ở bên cạnh Diệp Huyền.

Diệp Huyền nhìn về phía Đế Khuyển, Đế Khuyển nói khẽ:

- Đi thôi!

Diệp Huyền nói:

- Ngươi điều khiển đi!

Đế Khuyển khẽ gật đầu, rất nhanh, Đế Tinh Hạm khởi động, bay về phía sâu trong tinh không.

Ban đầu còn rất chậm!

Diệp Huyền quay đầu nhìn qua phía dưới, từ vị trí này nhìn xuống, vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy Táng Thiên Trường Thành, nhưng mà, Táng Thiên Trường Thành này càng ngày càng nhỏ, bởi vì tốc độ của Đế Tinh Hạm càng lúc càng nhanh.

Rất nhanh, Diệp Huyền đã hoàn toàn không còn nhìn thấy Táng Thiên Trường Thành.

Thời khắc này, tốc độ của Đế Tinh Hạm đã đạt đến đỉnh phong, tốc độ nhanh chóng của nó, làm cho Diệp Huyền cũng phải khiếp sợ.

Bởi vì giờ khắc này, tốc độ của Đế Tinh Hạm này, đã siêu việt tốc độ phi kiếm của hắn!

Tốc độ thật khủng khiếp!

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền và Đế Khuyển đã trực tiếp biến mất ở chỗ sâu tinh không mịt mờ.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận