Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1676: Tổ tiên của Phù Đồ cổ tộc

Đạo bút phong bay tới.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, Hách Liên Chiến bạo lui về sau ngàn trượng, mà trong quá trình hắn lui, không gian nổ tung từng tấc, nhưng đạo bút phong vẫn chưa tan đi, nó xuyên qua các tầng không gian, lại tiếp tục chiến đấu với Hách Liên Chiến!

Hách Liên Chiến nhìn chằm chằm đạo bút phong, chân phải hắn ta đạp mạnh một cái, phi thân đánh một quyền xuống.

Ầm ầm!

Quyền thế bá đạo vô cùng, chấn động thiên địa!

Một quyền này đánh xuống làm cho đạo bút phong bị bức phải dừng, nhưng lại không biến mất!

Khóe miệng Hách Liên Chiến đột nhiên tràn ra chút máu, tay phải của hắn ta bắt đầu nứt ra, nhưng hắn ta không dám thu tay lại, vì đạo bút phong không biến mất, một khi thu tay, hắn ta chắc chắn sẽ chết!

Đây là giọt cuối cùng của hắn!

Hắn biết nếu Diệp Huyền tiếp tục ra tay, Hách Liên Chiến có thể sẽ chết dưới Thiên Đạo Bút. Nếu như vậy Phù Đồ cổ tộc sẽ tắm trong biển máu!

Lúc này tay trái Hách Liên Chiến đột nhiên đánh một quyền ra, một luồng sức mạnh cường đại đánh lên đạo bút phong, đạo bút phong run lên dữ dội nhưng vẫn không biến mất, ngược lại toàn thân Hách Liên Chiến nứt ra, nhục thân bị hủy!

Thấy cảnh này, sắc mặt Hách Liên Thiên cách đó không xa biến đổi, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Các hạ, Phù Đồ cổ tộc ta nhận thua!”

Thiên Đạo này cũng không phải là thiên đạo bình thường, đây là vị Thiên Đạo của Ngũ Duy vũ trụ lúc ban đầu.

Diệp Huyền mặt không đổi sắc, không nói lời nào.

Thiên Đạo Bút!

Bất luận ra sao, Hách Liên Chiến cũng không thể chết được!

Trong suốt dòng sông lịch sử Ngũ Duy, cây bút này luôn có thể xếp hàng thượng đầu!

Đây chính là cây bút mà Thiên Đạo đã từng dùng!

Sau khi uống giọt suối sinh mệnh siêu cấp, thân thể hắn bắt đầu dùng một tốc độ cực nhanh khôi phục.

Một chưởng này hạ xuống Mạc Thiên còn chưa kịp phản ứng đã hóa thành một đống máu thịt bầy nhầy!

Xa xa, Diệp Huyền vẫn chưa dừng lại, hắn lấy một giọt suối sinh mệnh siêu cấp ra uống vào.

Giữa sân, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Nhận thua?

Sắc mặt Hách Liên Thiên hơi âm trầm, một lát sau, hắn ta đột nhiên đánh ra một chưởng, một chưởng này không phải đánh Diệp Huyền mà là hướng về phía Mạc Thiên phía dưới.

Làm sao hắn có thể bỏ qua?

Bỏ qua?

Thấy nữ tử này, những cường giả khác âm thầm thở phào nhẹ nhõm!

Tống Thành bên cạnh nhìn thoáng qua Hách Liên Thiên: “Hách Liên Thiên ngược lại rất quyết đoán! Có điều hắn ta làm như vậy ngược lại có hơi ngu xuẩn, làm như vậy sẽ làm lạnh lòng rất nhiều người! Tất nhiên, nếu không làm vậy còn có thể mất nhiều hơn nữa! Nếu Hách Liên Chiến thật sự chết trận hoặc là trọng thương thì sợ là nhiều năm nữa Phù Đồ cổ tộc cũng không gượng dậy nổi!”

“Nhận thua?”

Hách Liên Thiên này lại xuống tay với tộc nhân của mình?

Đương nhiên bọn hắn cũng không ngờ, Tiểu Đạo lại đưa Thiên Đạo Bút cho Diệp Huyền!

Vẻ mặt Hách Liên Thiên phức tạp, sở dĩ lúc trước bọn họ không nể Diệp Huyền như vậy cũng là vì Tiểu Đạo có giao tình với tổ tiên của Phù Đồ cổ tộc bọn họ. Nhưng đúng như lời Tiểu Đạo nói, bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của Diệp Huyền!

Tiểu Đạo cười nói: “Khi các ngươi động đến người của hắn khẳng định đang suy nghĩ chắc chắn ta sẽ không vì hắn mà đối phó với Phù Đồ cổ tộc các ngươi. Dù sao ta cũng từng có chút giao tình với tổ tiên của Phù Đồ cổ tộc các ngươi. Ngươi nghĩ như vậy cũng không sai, ta sẽ không giúp hắn ra tay, chỉ là các ngươi đã ngu xuẩn đánh giá thấp thực lực của hắn.”

Trên không trung, Hách Liên Thiên nhìn Diệp Huyền: “Các hạ, người đả thương bằng hữu của ngươi đã chết, việc này có thể bỏ qua không?”

Nếu như tiếp tục đánh, Vô Biên Địa Hạ thành này nhất định sẽ gặp phải tai bay vạ gió.

Tiểu Đạo liếc nhìn Hách Liên Thiên: “Vì sao động tới người của hắn?”

Sắc mặt Hách Liên Thiên hơi khó coi: “Tiểu Đạo cô nương, việc này là Phù Đồ cổ tộc ta không đúng, Phù Đồ cổ tộc ta nhận thua!”

Vẻ mặt của Diệp Huyền dữ tợn!

Tiểu Đạo!

Ngay khi hắn định kích hoạt Thiên Đạo Bút lần nữa thì một nữ tử đột nhiên xuất hiện trên không trung.

Nếu đã kết thù, vậy dĩ nhiên phải đuổi cùng giết tận, không lưu lại bất kỳ hậu hoạn nào!

Nếu như không có Thiên Đạo Bút, Diệp Huyền căn bản không tạo ra uy hiếp gì với Phù Đồ cổ tộc.

Tiểu Đạo lạnh lùng liếc nhìn Hách Liên Thiên: “Ngu xuẩn!”

Nói xong nàng xoay người nhìn Diệp Huyền: “Việc này dừng lại ở đây có được không?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Không được!”

Nghe hắn nói, mọi người đều sững sờ.

Vẻ mặt của Tống Thành trở nên cổ quái, Diệp Huyền ngay cả mặt mũi của Tiểu Đạo cũng không nể, chuyện này hơi không bình thường nha!

Hách Liên Thiên cũng kinh ngạc.

Diệp Huyền này không nghe lời Tiểu Đạo?

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Người đả thương bằng hữu của ngươi đã chết rồi!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Vẫn chưa đủ!”

Tiểu Đạo nhìn hắn mà không nói lời nào.

Diệp Huyền nói: “Nếu ta tới trễ một chút thì mạng của nàng ta đã không còn! Nếu như vừa rồi ta không có mấy con át chủ bài thì mạng của ta cũng không còn! Bọn họ muốn giết bằng hữu của ta và muốn giết ta, tại sao ta phải dừng lại ở đây?”

Tiểu Đạo lắc đầu: “Ngươi không tiêu diệt được Phù Đồ cổ tộc!”

Diệp Huyền cười nói: “Ta biết sức của một mình ta không tiêu diệt được! Nhưng...”

Là tổ tiên của Phù Đồ cổ tộc, Hách Liên Viêm.

Nghe được những lời này, mọi người trong sân ngây ra như phỗng!

Rốt cuộc sao lại thế này?

Diệp Huyền này sao lại chống đối Tiểu Đạo?

Tiểu Đạo nhìn hắn: “Không có Thiên Đạo Bút, một mình ngươi cũng không giết được!”

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta trả lại cho ngươi!”

Nói xong tay phải hắn vung lên, Thiên Đạo Bút bay trở lại trước mặt Tiểu Đạo.

“Vậy sao?”

Lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên phía dưới, ngay sau đó, một thân ảnh màu trắng đột nhiên chậm rãi bay lên, trong thân ảnh màu trắng hiện ra một nam tử trung niên!

Thấy nam tử trung niên này, vô số cường giả Phù Đồ cổ tộc trong sân nhao nhao quỳ xuống: “Bái kiến tiên tổ!”

Nói đến đây hắn đột nhiên nhe răng nói: “Ta không chỉ có một mình! Hôm nay, ta muốn diệt Phù Đồ cổ tộc này, mặt mũi của ai ta cũng không nể!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận