Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1341: Sắp xảy ra chuyện rồi

Diệp Huyền duỗi tay nắm chặt Thiên Tru kiếm trước mặt, tự tin?

Tự tin của mình là cái gì?

Chỗ dựa sao?

Không thể không nói, có một thời gian sự tự tin của hắn đúng là xuất phát từ chỗ dựa.

Có nữ tử váy trắng, có A Liên, có Giới Ngục tháp, có Thiên Tru kiếm...

Nói một cách đơn giản, sự tự tin của hắn thật ra là được xây dựng từ ngoại vật và ngoại lực.

Tự tin như thế này là phù phiếm không thực tế.

Giống như Kiếm tông lần này, nữ tử váy trắng không có mặt, A Liên không có mặt, sau đó bản thân hắn không chỉ suýt chút nữa đã chết mà ngay cả Diệp Linh cũng suýt chút là chết!

Người phải dựa vào chính mình!

Bên cạnh, Liên Thiển nhìn thoáng qua hắn nhưng không nói gì.

Mà mình không chỉ không cảm thấy đó là hổ thẹn mà còn cảm thấy có chút tự hào!

Diệp Huyền chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Tự tin của hắn là sai.

Nhưng mà chuyện này hẳn không phải là chuyện xấu.

Không có ngoại vật và ngoại lực, mình còn có thể tự tin như vậy sao?

Từ khi Diệp Linh đi, nàng phát hiện Diệp Huyền có chút thay đổi.

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, trong suốt quá trình trưởng thành có rất nhiều người giúp mình!

Giờ này khắc này, Diệp Huyền có chút hiểu ra.

Dựa vào chính mình!

Thời gian kế tiếp, mỗi ngày hắn đều đang điên cuồng nghiên cứu Nhất Kiếm Định Sinh Tử.

Thử hỏi, không có nữ tử váy trắng, không có những người đứng sau giúp mình thì mình có thể sống tới bây giờ hay sao?

Đây là kiếm kỹ mà nữ tử váy trắng dạy cho hắn, hắn phải tu luyện tới mức cao nhất!

Về phần thay đổi chỗ nào thì nàng cũng không nói lên được!

Bởi vì nàng phát hiện, Diệp Huyền của bây giờ mới được tính là chân chính trưởng thành.

Lưỡng Giới Thiên đã đoán được Giới Ngục tháp đang nằm ở trong tay Diệp Huyền, nhưng mà bọn họ không có một ai dám động.

Mà Nhất Kiếm Định Sinh Tử này, uy lực cũng dần dần tăng mạnh.

Không có người thứ hai!

Diệp Huyền phát hiện, mặc dù thực lực của Liên Thiển không có mạnh cho lắm nhưng mà kiến thức của nàng thật sự rất rộng, có thể nói, ở Tứ Duy vũ trụ này, không có mấy người có kiến thức vượt qua nàng.

Phía dưới, trên đỉnh núi, Diệp Huyền lẳng lặng đứng đó, trong tay trái hắn là Thiên Tru kiếm!

Mà mỗi lần Liên Thiển đều sẽ ở bên cạnh chỉ đạo.

Liên Thiển nhìn về phía hắn: "Có nắm chắc không?"

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói khẽ: "Nên đi tính sổ rồi!"

Mà bên cạnh hắn chính là Liên Thiển, nàng vẫn mặc một bộ váy dài màu xanh biếc, điềm tĩnh thanh nhã.

Bởi vậy, dưới sự chỉ điểm của Liên Thiển, hắn có thể nói là đã cải thiện rất nhiều.

Bởi vậy, dù cho người trong Lưỡng Giới Thiên biết Giới Ngục tháp đang nằm ở trong tay hắn nhưng cũng không có ai dám tới tìm hắn.

Giới Ngục tháp mặc dù rất hấp dẫn nhưng mà mạng sống còn quan trọng hơn!

Ước chừng sau một tháng, ở bên trong sơn mạch vô tận này có một tiếng kiếm minh đột nhiên vang lên, ngay sau đó, một đạo kiếm quang đột nhiên phá không mà đi, những nơi đạo kiếm quang này đi qua, tầng tầng không gian bị xé rách, không đến một lúc, toàn bộ chân trời đã nứt ra một khe hở thật dài nhìn không thấy đầu.

Cùng với Kiếm tông bị hủy diệt, Tứ Duy vũ trụ đột nhiên trở nên bình yên hẳn.

Có thể nói, bây giờ Diệp Huyền là kẻ nguy hiểm nhất Tứ Duy vũ trụ!

Diệp Huyền tiến vào Kiếm Giới, sau đó Kiếm Giới không còn. Nhưng mà hắn vẫn còn sống sót đi ra.

Bây giờ ai dám động tới?

Diệp Huyền nói: "Có!"

Vừa nói dứt câu, hắn đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, trong chớp mắt đã biến mất ở cuối chân trời.

Liên Thiển cũng biến mất theo.

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền đã đi tới Lưỡng Giới Thiên, hắn mới vừa xuất hiện ở Lưỡng Giới Thiên, một lão giả đã hiện ra trước mặt hắn, người tới chính là Trần các lão!

Trần các lão mỉm cười: "Diệp tiểu hữu!"

Diệp Huyền gật đầu: "Có chuyện gì không?"

Trần các lão do dự một chút, sau đó nói: "Tiểu hữu, chúng ta muốn nghiên cứu thảo luận một chút về Ngũ Duy chí bảo với ngươi..."

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Được, nhưng mà phải chờ hôm khác!"

Nói xong, hắn trực tiếp biến mất ở cách đó không xa.

Giữa sân, vẻ mặt Trần các lão trở nên cứng ngắc, một lát sau, hắn ta thấp giọng thở dài, bây giờ Diệp Huyền chỉ có thể chơi mềm chứ hoàn toàn không thể chơi cứng!

Cho dù là Lưỡng Giới Thiên cũng không có can đảm cứng rắn với hắn!

Lúc này, Trần Thời Nhất xuất hiện trước mặt Trần các lão, hắn ta nhìn thoáng qua hướng Diệp Huyền biến mất nơi xa, nói khẽ: "Bây giờ càng ngày càng không nhìn thấu được hắn!"

Trần các lão gật đầu: "Thực lực của hắn đã mạnh hơn trước đó không ít, hơn nữa hẳn đang bước vào Địa Tiên cảnh, mặc dù chỉ là Địa Tiên cảnh nhưng thực lực này của hắn... sợ là ngay cả lão phu cũng không phải là đối thủ!"

Trần Thời Nhất nói khẽ: "Bây giờ sợ là chỉ có cường giả cấp bậc như Hi Hoàng mới có thể ép hắn một phen!"

Trần các lão khẽ gật đầu: "Cho dù là thế nào đi chăng nữa, hắn đã đồng ý đàm phán với chúng ta vậy thì chứng minh chúng ta còn có hy vọng, chờ sau khi hắn làm xong chuyện thì chúng ta lại đi tìm hắn, đến lúc đó chúng ta nói chuyện với hắn! Cũng không thể bỏ lỡ cơ hội để tới Ngũ Duy vũ trụ này!"

Nói đến đây, hình như hắn ta nghĩ đến chuyện gì đó mà nhíu mày nói: "Hắn vừa nói phải đi làm một chuyện, là chuyện gì?"

Nói xong, hắn ta nhìn về phía Trần Thời Nhất.

Trần Thời Nhất trầm mặc một lát, đột nhiên hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía nơi xa: "Ta biết, sắp xảy ra chuyện rồi!"

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận