Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3451. Ngươi gọi người đi!



Chương 3451. Ngươi gọi người đi!




Do Thần Nhân tộc tạo ra?
Ngạn Tri rơi vào trầm tư.
Nếu như là do Thần Nhân tộc tạo ra thì tức là có người của Thần Nhân tộc xuống giúp đỡ nhân loại!
Hơn nữa còn không phải người bình thường!
Là ai đây?
Nhất thời vô số cường giả Thần Nhân tộc xuất hiện trong đầu Ngạn Tri.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xoè tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn cười, nói: “Ngạn Tri cô nương, ta còn có việc, cáo từ!”
Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.
Ngạn Tri liếc nhìn Diệp Huyền rời đi phía xa xa, nàng ta trầm mặc!
Lúc này, Thấm Thuỷ ở bên cạnh nàng ta đột nhiên nói: “Đạo sư, ngươi thực sự tin thanh kiếm đó là do Thần Nhân tộc chúng ta tạo ra ư?”
Ngạn Tri trầm giọng nói: “Thanh kiếm này huyền bí vô cùng, trong nó ẩn chứa thời không chi đạo vượt xa cả vũ trụ này. Không những thế, nó còn có một vài điểm đến cả ta cũng không thể nhìn thấu. Thanh kiếm này chắc không phải do nhân loại tạo ra đâu!”
Thấm Thuỷ nhíu mày: “Thế thì là do ai tạo ra?”
Ngạn Tri khẽ nói: “Không biết nữa! Có điều, chắc chắn không phải thần nhân bình thường! Thế nhưng đối phương có ý đồ gì đây? Giúp đỡ nhân loại sao?”
Nói đoạn, nàng ta bèn nhíu mày.
Thấm Thuỷ đột nhiên hỏi: “Đạo sư, hay là cái tên Diệp Huyền kia lừa bịp?”
Ngạn Tri nói: “Chắc là không đâu! Người này còn lấy cả nhân phẩm ra để thề rồi mà! Hơn nữa, nhân loại chắc chắn không thể tạo ra được thanh kiếm như thế!”
Thấm Thuỷ trầm giọng nói: “Thế giờ chúng ta phải làm sao?”
Ngạn Tri nói: “Ngươi về Thần Nhân tộc trước đi đã, nói chuyện này cho tộc trưởng, ta ở lại đây quan sát!”
Thấm Thuỷ gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người và biến mất nơi cuối chân trời.
Ngạn Tri liếc nhìn phía xa xa, sau đó cũng biến mất.

Ở một bên khác, Tĩnh Tri nhìn Diệp Huyền: “Bọn họ là người của Thần Nhân tộc!”
Diệp Huyền gật đầu.
Tĩnh Tri trầm giọng nói: “Tại sao không giết bọn họ?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Giết bọn họ có tác dụng gì sao?”
Tĩnh Tri đáp: “Cũng phải!”
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, đoạn nói: “Bất giác Diệp Huyền ta lại trở thành người tiên phong cho Nhân tộc…”
Nói đoạn, hắn lắc đầu cười: “Cứ như nằm mơ vậy!”
Tĩnh Tri mỉm cười: “Hối hận không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Như lời ngươi nói, thể nào chúng ta cũng phải chiến với Thần Nhân tộc, chẳng phải sao?”
Tĩnh Tri ngẩng đầu nhìn tinh không xa xôi: “Ngươi biết không? Ngày xưa chúng ta luôn muốn rời khỏi vũ trụ hiện có, muốn ra ngoài vũ trụ thăm thú! Tuy nhiên, khi thực sự rời khỏi nơi này chúng ta lại phát hiện thế giới bên ngoài lại tràn ngập ác ý với chúng ta!”
Tò mò!
Nhiều khi sự tò mò của nhân loại có thể hại chết nhân loại!
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, trên đỉnh đầu hai người bỗng có một cánh cửa đá to lớn xuất hiện!
Thần Môn!
Cánh cửa chầm chậm mở ra, một luồng uy áp khủng bố cuộn trào. Ngay sau đó, một lão giả bước ra!
Chương lão!
Sau khi Chương lão xuất hiện, hắn ta nhìn Diệp Huyền: “Ngươi không bảo vệ được nhân loại đâu!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Hình như ngươi cũng là nhân loại!”
Chương lão nói: “Ta khác so với các ngươi!”
Diệp Huyền có hơi không hiểu: “Khác chỗ nào chứ?”
Chương lão nói: “Ta có thể trở thành thần nhân! Sau khi tiêu diệt nhân loại, người trong Thần Môn chúng ta đều sẽ tới Thần Vực. Ở đó chúng ta có thể tiếp xúc với thần đạo văn minh! Đó là văn minh vượt xa văn minh của nhân loại!”
Thần Vực!
Diệp Huyền nhíu mày.
Lúc này, Chương lão đột nhiên nói: “Ban đầu ta còn muốn cho nhân loại một cái chết yên bình, nhưng nếu ngươi đã như vậy thì đừng trách chúng ta không nhân từ!”
Hắn ta vừa dứt lời thì không gian xung quanh đột nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, không gian bắt đầu nứt vỡ và bốc cháy!
Phải nói là cả vũ trụ này đều đang bùng cháy!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền trầm giọng nói: “Có lẽ có trận pháp bao phủ vũ trụ của chúng ta, bằng không bọn họ không thể huỷ diệt vũ trụ dễ dàng như vậy!”
Tĩnh Tri gật đầu: “Chắc là vậy!”
Diệp Huyền nhìn cánh cửa kia: “Phía sau cánh cửa đó!”
Tĩnh Tri đang định lên tiếng thì Diệp Huyền bỗng rút kiếm chém!
Vụt!
Một đường kiếm quang xông lên trời và chém thẳng vào Chương lão trước cánh cửa!
Thấy kiếm của Diệp Huyền bay tới, Chương lão đè tay xuống, một chưởng ấn to lớn giáng xuống.
Uỳnh uỳnh!
Thời không trên đỉnh đầu Diệp Huyền lập tức trở nên hư ảo!
Hắn đột nhiên gào lên: “Chém!”
Uỳnh!
Kiếm quang lập tức chém lên chưởng ấn. Chỉ trong chốc lát, chưởng ấn kia vỡ tan và hoá thành vô số lưu quang bắn ra. Cùng lúc đó, Diệp Huyền cầm kiếm xông đến trước mặt Chương lão, hắn chém kiếm xuống!
Chương lão đang định ra tay thì đúng lúc ấy, sắc mặt hắn ta bỗng tái mét. Bởi lẽ một luồng sức mạnh thần bí đã bao vây lấy hắn ta!
Kiếm Vực!
Phương Thốn Kiếm Vực!
Khoảnh khắc kiếm của Diệp Huyền hạ xuống, một mảng kiếm quang nhấn chìm hắn và Chương lão!
Phương Thốn Chi Gian, huỷ diệt tất cả!
Uỳnh!
Cùng với một tiếng nổ vang lên, một linh hồn thể đột nhiên bay ra từ mảng kiếm quang kia!
Đó là Chương lão!
Khoảnh khắc vừa ròi, nhục thân của hắn ta đã tan tành. Không chỉ nhục thân, mặc đù linh hồn của hắn ta đã thoát được nhưng cũng dần trở nên trong suốt!
Một đường kiếm suýt chút nữa đã diệt trừ hắn ta!
Chương lão nhìn Diệp Huyền với vẻ khó tin: “Ngươi…”
Lúc này, thanh kiếm trong tay Diệp Huyền đột nhiên bay đi.
Chương lão còn chưa kịp phản ứng thì Trấn Hồn Kiếm đã cắm thẳng vào trán hắn ta!
Uỳnh!
Linh hồn của Chương lão lập tức bị hấp thụ!
Sau khi hấp thụ linh hồn của hắn ta, Thanh Huyền Kiếm khẽ rung lên!
Diệp Huyền xoè tay ra, Thanh Huyền Kiếm quay về trên tay hắn. Lúc này, sắc mặt Diệp Huyền hơi tái nhợt.
Thi triển Phương Thốn Kiếm Vực thực sự tốn sức vô cùng!
Thực ra, hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm vững Phương Thốn Kiếm Vực, cùng lắm mới chỉ nắm được tám phần, bởi Diệp Huyền toàn tự tìm hiểu về phương diện Kiếm Vực!
Nếu không nhờ có Thanh Huyền Kiếm thì dù hắn thi triển Phương Thốn Kiếm Vực cũng khó mà giết được Chương lão!
Thực lực của đối phương kinh khủng vô cùng!
Hết chương 3451.



Bạn cần đăng nhập để bình luận