Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 459: Tiểu Ám? Tiểu Bạc?

Nữ tử không chút biểu tình, tiếp tục gắp đồ ăn.

Diệp Huyền cũng không về Vân Kiếm phong, mà đi nghe ngóng tình huống hiện tại.

Hộ giới mình cùng Thương Kiếm tông vẫn đang đấu!

Dưới chân núi, mỗi ngày đều có quan tài mới, không chỉ thế, một vài sản nghiệp của Thương Kiếm tông, cũng vô thanh vô tức biến mất.

Mà đệ tử Thương Kiếm tông, cũng dồn dập trở về.

Chỉ có vị đại sư huynh kia, là vẫn chưa về.

Trừ đó ra, còn một việc nữa, chính là linh khí nhiều nơi ở Trung Thổ Thần Châu, cũng đang dần biến mất.

Mặc dù tốc độ rất thong thả, hơn nữa đều là những nơi vắng vẻ, nhưng vẫn bị người để ý phát hiện.

Có điều, hắn cũng biết, Thanh châu sẽ càng ngày càng khó để sinh tồn.

- Chiến sư thúc, ngài cứ tùy tiện bố trí trận pháp cho ta đi!

Còn đám người Mạc Vân Khởi, đang âm thầm khổ tu.

Chỉ một chốc, Diệp Huyền tới Đúc Khí phong, hắn tìm Chiến Thiết cười khổ:

Bởi Ma tông cùng Quỷ tông không xuất thủ với hai quốc gia này, không chỉ không ra tay, nhiều khi còn âm thầm bảo hộ.

Diệp Huyền nhún vai:

Rất nhiều thế lực, đã ngửi được mùi nguy cơ.

Chiến Thiết nhìn qua Diệp Huyền:

Mà tu sĩ Trung Thổ Thần Châu, cũng vì kiêng kỵ hắn, cũng không dám động thủ với Ninh quốc cùng Đại Vân đế quốc.

Còn Thanh châu, cục diện hiện tại của Thanh châu đã không thể tả được nữa, có điều còn may, bất kể là Đại Vân đế quốc hay Ninh quốc, còn bình yên vô sự.

Mà hắn, cũng đã có dự định.

Đúng lúc này, một nữ tử từ trong mật thất bước ra.

Với Diệp Huyền mà nói, chỉ cần những người này không sao, đã đủ.

Người tới, chính là Cố sư thúc!

- Hửm?

- Bất đắc dĩ, Cố sư thúc tương đối bận rộn, không thể tới giúp. Nàng…

Nói xong, nàng không dừng lại, trực tiếp rời đi.

Nói xong, nàng quay người nhìn qua Chiến Thiết:

- Ta, ta không hề nói gì hết!

Nữ tử tới trước mặt Diệp Huyền:

- Ta cũng không biết! Ta thực sự không biết!

Thấy nữ tử, Diệp Huyền lập tức ngây người.

Nói xong, hắn quay người rời đi.

- Tiểu Kỳ thực là, thu cái thứ gì không biết!

Chiến Thiết trừng mắt nhìn Diệp Huyền:

- Nếu sau này rảnh rỗi, tới chỗ ta nhiều một chút, ngươi hiểu!

Chiến Thiết cả giận:

- Ngươi không nói, sau nàng vừa tới đã trào phúng ta?

Diệp Huyền lộ vẻ vô tội:

- Đối với Trận đạo, ngươi hoàn toàn không biết gì hết!

Diệp Huyền vội lắc đầu nói:

- Ngươi nói gì với nàng!

Tại chỗ, Chiến Thiết nhìn qua Diệp Huyền:

Diệp Huyền: “…”

Thời gian kế tiếp, Diệp Huyền liền chờ!

Chờ Thiên giai Kiếm hạp xuất thế!

Thiên giai Kiếm hạp!

Nếu có Kiếm hạp này, phi kiếm của hắn sẽ lần nữa phát huy tác dụng! Thiên kiếm, lại thêm Thiên giai Kiếm hạp, hơn nữa còn là Thiên giai thượng phẩm, nghĩ thôi cũng thấy hưng phấn.

Diệp Huyền ngồi dưới đài, có chút nhàm chán, như nghĩ tới điều gì, đột nhiên thầm nói:

- Đại thần lầu ra, tới tâm sự chút!

Từ lần phát hiện đạo tắc là đạo tắc của tầng thứ ba, vị đại thần này không nói thêm nửa lời.

Không ai trả lời!

Lầu hai không đáp.

- Đại thần lầu hai, đã quen lâu như vậy, còn không biết xưng hô thế nào?

Như nghĩ tới điều gì, Diệp Huyền đột nhiên nói:

Kỳ thực, hắn còn muốn tới thôn phệ thêm! Trong kiếm trủng, có rất nhiều kiếm có phẩm chất cao!

Đương nhiên, cũng không thiếu công lao của kiếm trủng…

Hắn phát hiện, đạo tắc này, còn hữu dụng hơn Thiên giai linh khí. Đặc biệt là Không Gian đạo tắc, nếu không có Không Gian đạo tắc, hắn muốn đạt tới Ngự Pháp cảnh, chí ít cần hai tới ba năm! Có Không Gian đạo tắc, hắn có thể lĩnh ngộ không gian chi lực, như vậy mới có thể đạt tới Ngự Pháp cảnh trong thời gian ngắn như thế!

- Nếu không có nàng, ngươi đã chết sớm!

Nữ tử thần bí!

Diệp Huyền biết, người mà đại thần lầu hai nói, nhất định là nữ tử thần bí.

Hắn có chút nhớ nữ tử thần bí! Cho tới nay, nữ tử thần bí đã giúp hắn rất nhiều.

Lúc này, đại thần lầu hai đột nhiên nói:

- Tìm đạo tắc!

Tìm đạo tắc!

Diệp Huyền vội nói:

- Tìm tìm, ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ tìm đạo tắc của tầng hai.

Một hồi sau, từ lầu hai truyền ra một thanh âm:

- Đừng a! Có gì cũng có thể nói mà!

Đột nhiên, lầu hai rung lên, Diệp Huyền lập tức cảm thấy hoa mắt váng đầu, vội nói:

Ầm ầm!

- Đại thần, ngươi thử nói xem, có phải ngươi làm chuyện hư hỏng gì đó, nên mới bị giam trong này?

Diệp Huyền cũng không thèm để ý, lại nói:

Diệp Huyền lắc đầu, cái tên này, thực sự khó ở!

Không biết, tầng chín giam giữ cái gì!

Diệp Huyền có chút hiếu kỳ, hắn cảm ứng tầng chín một chút, nhưng lại không thể cảm ứng được bất cứ điều gì! Hiện tại, hắn nhiều nhất chỉ cảm ứng được tầng ba, tầng bốn trở lên đã không thể cảm ứng được!

Đúng lúc này, đại thần lầu hai đột nhiên nói:

- Nếu nàng không trở về, vậy ngươi chờ chết đi! Chờ chết! Chờ chết! Chờ chết! Chờ chết...

Một lần, nói tới mấy chục lần chờ chết!

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ sợ cái rắm, cùng lắm thì hắn tự sát, cùng lắm là đồng quy vu tận, tất cả cùng xong đời!

Đúng lúc này, Chiến Thiết đột nhiên nói:

- Tới đây!

Diệp Huyền vội đứng lên, sau đó cùng Chiến Thiết vào trong mật thất, vừa tới nơi, Diệp Huyền lập tức cảm nhận được một cỗ kiếm khí cường đại.

Nơi bắt nguồn, chính là Vạn Khí đỉnh kia!

Thành công!

Diệp Huyền có chút hưng phấn.

Chiến Thiết đột nhiên nói:

- Máu!

Diệp Huyền vội gật đầu, bấm tay điểm một cái, một giọt tinh huyết từ đầu ngón tay bay ra, cuối cùng vững vàng rơi vào trong Vạn Khí đỉnh.

Rất nhanh, Vạn Khí đỉnh rung lên kịch liệt, kim quang lóe ra.

Diệp Huyền càng hưng phấn, nhìn cảnh này, tuyệt đối là bảo bối tốt!

Qua hồi lâu, Chiến Thiết lại nói:

- Máu!

Diệp Huyền vội lấy thêm một giọt tinh huyết, cứ như vậy, chừng qua một hồi, Vạn Khí đỉnh rung lên, nhưng sau một khắc, lại khôi phục bình tĩnh.

Không có bất cứ động tĩnh!

Cách không xa, Chiến Thiết không chút biểu tình.

Diệp Huyền ngây người, nói:

- Có chuyện gì vậy?

Chiến Thiết lãnh đạm nói:

- Có chuyện gì, thất bại!

Thất bại!

Diệp Huyền nhảy dựng lên:

- Cái gì? Thất bại? Có lầm hay không?

Chiến Thiết khiêu khích nhìn Diệp Huyền:

- Không vui, tới đánh ra a!

Diệp Huyền: “…”

Nghe chiến chiết, Diệp Huyền thầm thở nhẹ.

Bởi hắn biết, rất có thể đã thành công!

Quả nhiên, Chiến Thiết tới trước Vạn Khí đỉnh, tay phải vung lên, nắp đỉnh bay ra, tiếp đó một kiện Kiếm hạp xuất hiện.

Kiếm hạp có chút rộng, toàn thân hiện ám kim sắc, quanh thân tản ra ánh sáng vàng nhạt.

Đơn giản, nhưng lại đại khí!

Diệp Huyền vừa thấy, lập tức nghĩ!

Thích!

Hắn vội tới trước Vạn Khí đỉnh, Chiến Thiết ở bên đột nhiên nói:

- Máu!

Diệp Huyền vội bấm tay điểm, một giọt tinh huyết bay vào trong Kiếm hạp, kiếp hạp khẽ rung lên, rất nhanh, giữa hắn và Kiếm hạp đã tạo thành liên hệ!

Kiếm hạp bay tới trước mắt Diệp Huyền, mà lúc này, một thanh kiếm từ trong Vạn Khí đỉnh bay ra.

Kiếm rộng chừng một ngón, dài bốn thước, không có chuôi, chỉ có thân kiếm. Trừ đó ra, thân kiếm cũng rất mỏng, thực sự là kiếm mỏng nhất mà Diệp Huyền từng thấy?

- Đây là?

Diệp Huyền nhìn Chiến Thiết.

Chiến Thiết lãnh đạm:

- Phi kiếm, cùng một bộ với Kiếm hạp, cũng là Thiên giai, có điều chỉ là Thiên giai hạ phẩm. Trong kiếm, cũng khắc trận pháp, hai bộ trận pháp cùng động, uy lực càng thêm lớn.

Diệp Huyền khẽ vẫy ray, phi kiếm lập tức bay tới trong tay, vừa chạm vào kiếm, Diệp Huyền lập tức tán thán!

Quá mỏng!

Mỏng tới mức như không có trọng lượng!

- Đặt tên đi!

Chiến Thiết đột nhiên nói.

Đặt tên!

Diệp Huyền vội gật đầu:

- Được!

Hắn vò đầu nửa ngày:

- Kiếm hạp này có màu ám kim, vậy gọi là Tiểu Ám, còn kiếm này mỏng như vậy, gọi là Tiểu Bạc!
Bạn cần đăng nhập để bình luận