Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1388: Đòi giá cao

Diệp Huyền trầm mặc.

Hạ Hầu Cẩn khẽ mỉm cười: “Diệp công tử, ngươi cứ nghĩ mà xem, nếu ta đã dám đi theo ngươi thì sẽ sợ ngươi giết ta ư? Đương nhiên, ta phải nói rõ với ngươi một tiếng, ta không có liên quan gì đến Vạn Duy học viện hết, hơn nữa ta cũng không phải kẻ địch của Diệp công tử!”

Diệp Huyền khẽ nói: “Sao các hạ biết được thân phận của ta?”

Đây là chuyện mà hắn tò mò nhất.

Hạ Hầu Cẩn mỉm cười: “Ta cũng biết một chút về Lý Vân Khởi của Lý gia. Trong lớp trẻ của Lý gia, hắn ta cũng là một người vô cùng nổi bật. Có điều, theo ta thì hắn ta vẫn chưa có năng lực để lấy được Ngũ Duy chí bảo đâu! Nhưng hắn ta lại lấy được nó, hơn nữa còn lấy được một cách dễ dàng. Vậy thì chỉ có một khả năng duy nhất là Diệp công tử cố ý đưa cho hắn!”

Diệp Huyền nói: “Tại sao ngươi dám khẳng định như vậy?”

Hạ Hầu Cẩn mỉm cười: “Bởi vì ta đã từng điều tra về Diệp công tử! Diệp công tử bắt đầu từ thân phận đệ tử của một gia tộc nhỏ, cho đến hiện tại ngươi đã trở thành một người không hề tầm thường! Hơn nữa, theo những gì ta biết thì thực lực của Diệp công tử chắc cũng vượt xa mấy người Lý Vân Khởi! Ngoài ra, Diệp công tử cũng không phải hạng người tham sống sợ chết. Do vậy, ngươi chủ động giao món đồ này ra, mục đích rất rõ ràng, đó là để chuyển dời sự mâu thuẫn. Diệp công tử muốn bảo vệ mình, cũng muốn bảo vệ cả Tứ Duy vũ trụ!”

Diệp Huyền trầm mặc.

Hạ Hầu Cẩn nói: “Kế hoạch của ngươi rất tuyệt vời, cũng đã đạt được thành công. Thế nhưng chắc chắn mấy đại lão chân chính kia sẽ biết được và phá vỡ kế hoạch của ngươi! Hơn nữa bọn họ, bao gồm cả Vạn Duy học viện chắc chắn đã nghĩ đến chuyện ngươi chính là kẻ đứng sau tất cả rồi!”

Diệp Huyền liếc nhìn Hạ Hầu Cẩn mà không lên tiếng.

Hạ Hầu Cẩn lại bật cười: “Diệp công tử, ta cho ngươi một lời nhắc nhở, ngươi có muốn nghe không?”

Hạ Hầu Cẩn đang định nói gì đó thì bỗng nhiên, nàng nhớ tới một điều, bèn liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Đó không phải là âm mưu của ngươi mà phải là dương mưu mới đúng! Chỉ cần bọn họ muốn có được món bảo vật này, chỉ cần bọn họ sinh lòng tham là bọn họ sẽ sập bẫy của ngươi!”

Hắn không phải một người nhân từ!

Hạ Hầu Cẩn mỉm cười: “Đúng vậy!”

Hạ Hầu Cẩn lại nói: “Tới giờ, Diệp công tử đã đùa giỡn Vạn Duy học viện thông qua món đồ ấy. Không thể không nói, ngươi đúng là lợi hại thật đấy! Nếu như ta đoán không sai thì Ngũ Duy chí bảo đã nhận Diệp công tử làm chủ, bởi lẽ nếu không có sự phối hợp của nó thì Diệp công tử không thể lợi dụng nó được.”

Hạ Hầu Cẩn nhìn hắn và nói: “Diệp công tử, ngươi đúng là đang đùa với lửa!”

Nếu như phải giết người thì hắn tuyệt đối sẽ không nương tay!

Diệp Huyền vẫn không lên tiếng, có điều lòng bàn tay hắn đang xuất hiện một đường kiếm quang.

Diệp Huyền mỉm cười: “Sau đó thì sao?”

Hạ Hầu Cẩn khẽ mỉm cười, nàng nói: “Diệp công tử, ta muốn thực hiện một cuộc giao dịch với ngươi!”

Diệp Huyền nói: “Nói!”

Diệp Huyền gật đầu: “Nói ra nghe xem!”

Diệp Huyền khẽ nói: “Hạ Hầu cô nương, nếu như ta đoán không sai thì ngươi và ta không hề gặp nhau một cách tình cờ đâu nhỉ, ngươi cố ý đến tìm ta, đúng không?”

Diệp Huyền nói: “Nếu Hạ Hầu cô nương có chuyện thì cứ nói thẳng! Ngươi cũng biết đấy, hiện giờ ta đang hơi bận!”

Diệp Huyền nói: “Ta có thể nhận lại điều gì?”

Diệp Huyền nói: “Các ngươi muốn mượn Phong Ấn Đạo tắc?”

Hắn không tin đối phương. Có một vài người có thể cùng nhau hưởng thụ phú quý, thế nhưng không thể cùng nhau vượt qua khó khăn! Hơn nữa, hắn hoàn toàn tin rằng nữ tử trước mắt này và người phía sau nàng sẽ không vì hắn mà đối đầu với Vạn Duy học viện.

Phong Ấn Đạo tắc!

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Liên Thiển bỗng lên tiếng: “Đòi nàng ta một lá phù lục màu cam!”

Hạ Hầu Cẩn liếc nhìn Diệp Huyền rồi nói: “Chúng ta muốn mượn Phong Ấn Đạo tắc trong tháp của ngươi!”

Diệp Huyền quay người đi luôn.

Hạ Hầu Cẩn lắc đầu: “Diệp công tử, chúng ta chỉ mượn Phong Ấn Đạo tắc của ngươi thôi chứ không phải lấy luôn của ngươi! Ngươi không cần phải đòi một cái giá cao như vậy!”

Diệp Huyền nhìn Hạ Hầu Cẩn và nói: “Ta muốn một lá phù lục màu cam!”

Liên Thiển!

Thế nên hắn muốn một lợi ích nào đó thiết thực hơn!

Hạ Hầu Cẩn mỉm cười: “Như này nhé, hai lá phù lục màu tím.”

Phù lục màu tím!

Hạ Hầu Cẩn gật đầu: “Đúng vậy!”

Đồng minh?

Diệp Huyền lắc đầu: “Thứ gì thực tế hơn đi!”

Hạ Hầu Cẩn mỉm cười: “Một đồng minh!”

Lúc này, Hạ Hầu Cẩn đột nhiên nói: “Diệp công tử, ta nghĩ chắc chắn Vạn Duy học viện rất muốn biết ngươi đang ở đâu đấy!”

Diệp Huyền bỗng biến mất, cả người hắn cứ như bốc hơi vậy!

Hạ Hầu Cẩn chau mày, nàng liếc mắt nhìn xung quanh, tuy nhiên lại không phát hiện ra Diệp Huyền.

Hắn đã biến mất?

Hạ Hầu Cẩn lại dùng thần thức kiểm tra khắp xung quanh nhưng vẫn không tìm thấy Diệp Huyền đâu.

Đúng lúc đó, một đường kiếm quang bỗng nhiên xuất hiện ngay phía sau Hạ Hầu Cẩn. Nàng híp hai mắt lại, nghiêng người tránh sang phía bên phải hơn chục trượng. Có điều, một cánh tay của Hạ Hầu Cẩn đã bay ra ngoài! Tuy nhiên, không gian mà nàng đang ở lại bắt đầu nứt vỡ, một luồng sức mạnh to lớn ép nàng phải lùi mạnh về phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận