Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3949. Đừng làm khó ta! (01)



Chương 3949. Đừng làm khó ta! (01)




Nghe được lời Đế Minh nói, Diệp Huyền đột nhiên hiểu ra!
Đối phương hoàn toàn không muốn đi tìm đại ca luận bàn, mục tiêu của đối phương thật ra chính là Diệp Huyền hắn!
Diệp Huyền thu hồi Thanh Huyền Kiếm, cười nói: "Ta có chút không hiểu, ngươi và ta hẳn là lần đầu tiên gặp mặt, vì sao ngươi phải nhằm vào ta chứ?"
Nói xong, hắn giơ Thanh Huyền Kiếm trong tay lên: "Là vì kiếm này sao?"
Đế Minh cười nói: "Chỉ là một trong số đó!"
Diệp Huyền cau mày: "Còn có cái gì?"
Đế Minh nhìn Diệp Huyền: "Còn có luồng kiếm khí ngươi vừa mới thu lại!"
Kiếm khí của đại ca!
Diệp Huyền giật mình, sau đó cười nói: "Thì ra là thế!"
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía Chu Tân: "Chu Tân cô nương, mục tiêu của bọn họ là ta, ngươi đi trước đi!"
Chu Tân suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu: "Luồng kiếm khí của ngươi không đủ để giết hắn, bởi vì hắn sẽ không tự mình chống cự luồng kiếm khí kia của ngươi."
Diệp Huyền cười nói: "Ta biết, nếu hắn dám nhằm vào ta, nhất định là có nắm chắc đối phó với luồng kiếm khí của đại ca ta! Chu Tân cô nương, ngươi đi đi!"
Chu Tân im lặng một lát, sau đó chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng nhìn thẳng vào hắn: "Chúng ta có tính là bằng hữu không?"
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Không tính?"
Chu Tân xoay người đi, không chút do dự!
Diệp Huyền vội vàng nói: "Tính! Trong lòng ta, Chu Tân cô nương sớm đã là bằng hữu!"
Chu Tân dừng bước, nàng xoay người nhìn về phía Diệp Huyền: "Ngươi biểu diễn trước đi, nếu không địch lại, ta sẽ ra tay dẫn ngươi đi."
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Chu Tân cô nương, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, đối phương có bốn mươi chín vị cường giả Mệnh Huyền Cảnh!"
Chu Tân suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Vậy ngươi đánh trước đi, ta xem tình huống rồi quyết định!"
Nghe xong, mặt Diệp Huyền đầy hắc tuyến, còn có thể chơi như vậy sao?
Lúc này, Đế Minh ở một bên đột nhiên nói: "Chúng ta đừng có lãng phí thời gian, được không?"
Diệp Huyền cười nói: "Được!"
Nói xong, lòng bàn tay hắn đột nhiên mở ra, một sợi kiếm khí đột nhiên bay ra!
Chính là luồng kiếm khí của đại ca!
Luồng kiếm khí này vừa ra, sắc mặt đám người Đế Minh giữa sân trong nháy mắt thay đổi!
Hiện tại bọn họ đã là chí cường giả trong mảnh thiên địa này. Theo lý mà nói, hẳn không có cái gì có thể làm cho bọn họ cảm thấy nguy hiểm mới đúng. Nhưng khi sợi kiếm khí này xuất hiện, sắc mặt của tất cả cường giả Mệnh Huyền Cảnh ở giữa sân đều thay đổi!
Bao gồm cả Đế Minh cầm đầu kia!
Giờ khắc này, sắc mặt của hắn vô cùng nghiêm túc!
Trong nháy mắt Diệp Huyền phóng xuất ra luồng kiếm khí, tay phải của Đế Minh đột nhiên mở ra, một người gỗ nhỏ đột nhiên xuất hiện ở trong tay hắn. Sau một khắc, người gỗ nhỏ kia đón gió biến đổi, trực tiếp hóa thành một vị chiến sĩ cao tới vài chục trượng, thân mang khôi giáp màu đen.
Chiến sĩ khôi giáp nắm trong tay một thanh cự nhận!
Chiến sĩ khôi giáp đột nhiên bước về phía trước một bước, một bước này rơi xuống, trực tiếp thiên băng địa liệt!
Toàn bộ Đế Mộ chi địa bắt đầu vỡ nát!
Lúc này, chiến sĩ khôi giáp hai tay cầm đao, sau đó chém xuống!
Một đao này hạ xuống, thiên địa trực tiếp vỡ ra. Trong nháy mắt, thời không trong phương viên mấy trăm vạn dặm biến thành một tấm lưới thật lớn!
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Diệp Huyền trở nên vô cùng ngưng trọng. Mẹ nó, đây là thứ đồ chơi gì? Tại sao cảm giác còn mạnh hơn cường giả Mệnh Huyền Cảnh!
Một đao kia rơi xuống, Diệp Huyền cũng cảm giác sợi kiếm khí này của đại ca sợ là sẽ bị chém vỡ!
Nhưng, khi đại đao kia vừa mới tiếp xúc với luồng kiếm khí, đại đao trong nháy mắt nứt ra. Sau một khắc, kiếm khí trực tiếp xuyên thủng ngực của người khổng lồ này!
Ầm!
Cơ thể người khổng lồ run lên kịch liệt, sau đó hóa thành vô số mảnh vỡ bộc phát ra!
Không còn nữa!
Mà luồng kiếm khí kia vẫn còn, tiến quân thần tốc, chém thẳng Đế Minh nơi xa.
Đế Minh hai mắt nheo lại: "Trận!"
Trận!
Thanh âm vừa dứt, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một cái ghế rồng. Ngay sau đó, một con cự long màu vàng từ trong ghế rồng kia quét ra, kim long rít gào, trực tiếp đụng tới luồng kiếm khí!
Khi tới gần luồng kiếm khí, con cự long màu vàng trực tiếp mở ra cái miệng lớn, sau đó mãnh liệt nuốt luồng kiếm khí kia vào!
Sau một khắc.
Ầm!
Cự long màu vàng run rẩy kịch liệt, sau đó một tiếng gào thét trực tiếp hóa thành vô số mảnh vỡ rơi lả tả.
Kiếm khí tiến quân thần tốc, đi thẳng tới trước mặt Đế Minh.
Đế Minh chập ngón tay điểm một cái, một chỉ này điểm vào phía trên kiếm khí.
Ầm!
Cơ thể Đế Minh chợt run lên, sau đó dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được biến mất!
Nhưng, luồng kiếm khí kia cũng theo đó biến mất.
Dù sao chỉ là một luồng kiếm khí tùy ý lưu lại, thuộc về vật phẩm tiêu hao. Nếu bản tôn cố ý lưu lại một luồng kiếm khí, tuyệt đối sẽ không biến mất.
Cơ thể Đế Minh càng ngày càng hư ảo, nhưng biểu hiện lại rất bình tĩnh.
Diệp Huyền nhìn Đế Minh, cau mày, cảm giác có chút không đúng!
Rất nhanh, Đế Minh hoàn toàn biến mất!
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên từ một bên truyền đến: "Không ngờ, luồng kiếm khí hắn lưu lại lại mạnh như thế... Thật sự làm cho người ta bất ngờ!"
Diệp Huyền quay đầu nhìn lại, cách đó không xa, một nam tử chậm rãi đi tới!
Người tới chính là Đế Minh!
Diệp Huyền nheo hai mắt lại: "Phân thân!"
Đế Minh khẽ gật đầu:"Vừa rồi là phân thân của ta!"
Phân thân!
Đế Minh nhìn về phía Diệp Huyền: "Một con át chủ bài duy nhất của ngươi, hết rồi!"
Lúc này, lòng bàn tay của Diệp Huyền đội nhiên mở ra, trong lòng bàn tay lại xuất hiện một sợi kiếm khí.
Chính là kiếm khí của nam tử áo xanh!
Hết chương 3949.



Bạn cần đăng nhập để bình luận