Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3462. Thần đạo văn minh! (4)



Chương 3462. Thần đạo văn minh! (4)




Ở Thần Nhân tộc, mặc dù thực lực của nàng ta không phải quá mạnh, tuy nhiên nàng ta cực kì hiểu biết về cảnh giới. Hiện giờ nàng ta lại thấy hơi nghi ngờ nữ tử váy trắng có thể không chỉ đơn giản là cường giả bậc chín!
Chẳng lẽ nàng đã đạt Thập đoạn như trong truyền thuyết?
Nàng ta không dám nghĩ quá nhiều!
Lúc này, Diệp Huyền lại nói: “Ngạn Tri cô nương, bắt đầu thôi!”
Ngạn Tri gật đầu: “Được!”
Nói đoạn, nàng ta lại tiếp tục dạy Diệp Huyền tu luyện.
Nàng ta không còn lựa chọn nào khác.
Trừ phi nàng ta muốn chết!
Nàng ta biết, chỉ cần mình không hợp tác là nhân loại này sẽ giết nàng ta ngay!
Nàng ta cũng không sợ chết mà chỉ sợ nhân loại kia làm nhục mình thôi!
Trong khoảng thời gian này, nàng ta đã hiểu được ít nhiều về tính cách của nhân loại này!
Hắn là một kẻ vô cùng háo sắc!
Nếu như nàng ta không hợp tác thì rất có thể hắn sẽ làm nhục nàng ta!
Đây là điều nàng ta không thể chịu được!
Nàng ta có thể chết, nhưng không thể để tên này làm nhục được!
Thực ra Diệp Huyền cũng thấy hơi bất ngờ với sự phối hợp của Ngạn Tri!
Hắn không ngờ nữ nhân này lại phối hợp với mình như vậy!
Đương nhiên, đây là một chuyện tốt!
Dưới sự hướng dẫn của Ngạn Tri, Diệp Huyền bắt đầu tu luyện Lục đoạn!
Hắn cũng bảo An Lan Tú và mấy người Tiểu An học cùng!
Dưới sự chỉ bảo của Ngạn Tri, tốc độ tiến bộ của mọi người rõ ràng vô cùng.
Trong đó, Tiểu An, Tĩnh Tri và bạch phát lão giả đã đạt đến Ngũ đoạn!
Một khi bắt đầu tu luyện là thời gian trôi qua vô cùng nhanh.
Chớp mắt đã mười ngày qua đi, đương nhiên ở trong tiểu tháp là cả trăm năm!
Nghe thì có vẻ nhiều, nhưng với mấy người Diệp Huyền mà nói thì chỉ như thoáng qua!
Mà trong quá trình tu luyện, Diệp Huyền cũng không gấp gáp muốn thành công luôn mà cứ đi từng bước, từng bước, chủ yếu muốn ổn định.
Trước kia hắn tu luyện toàn đi đường vòng, dù có tiến bộ nhưng vẫn xuất hiện tình trạng cảnh giới không ổn định, hơn nữa cũng không nghiền ngẫm mà xông lên một cảnh giới nào đó luôn!
Hiện giờ, hắn cũng không muốn phạm sai lầm đó nữa!
Phải ổn định!
Mà Ngạn Tri chỉ dẫn mọi người cũng đang ngạc nhiên!
Nàng ta không ngờ đám người này lại có thiên phú cao như vậy!
Nhất là Diệp Huyền!
Đừng thấy hắn hay làm màu mà lầm tưởng, hắn mà tu luyện là nghiêm túc và nỗ lực vô cùng!
Kể cả khi gặp đau đỡn, hắn cũng chẳng nhíu mày lấy một cái!
Nghị lực và tâm trí của hắn khiến nàng ta phải kinh ngạc!
Khoảnh khắc ấy, nàng ta không thể không thừa nhận, nhân loại cũng có người ưu tú!
Hiện giờ nàng ta chỉ muốn nghĩ cách rời khỏi tiểu tháp, trở về Thần Nhân tộc, bảo Thần Nhân tộc đừng có coi thường nhân loại!
Thế nhưng tiếc là dù nàng ta nói thế nào, Diệp Huyền cũng không thả nàng ta đi!
Nhân loại này không hề dễ bị gạt!
Bên cạnh tảng đá, Ngạn Tri liếc nhìn Diệp Huyền đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, nàng ta thở dài một hơi.
Hiện giờ nàng ta chỉ mong Thần Nhân tộc hãy mau chóng ra tay!
Càng sớm càng tốt!
Hơn nữa tốt nhất là phái cường giả Cửu đoạn đi, bởi vì cái tên này đã lên đến Lục đoạn rồi!
Mà hiện giờ cái tên này còn đang hướng đến Thất đoạn!
Nếu như không phải muốn làm quen với thời không chi đạo thì hắn đã lên Thất đoạn rồi!
Điều quan trọng nhất là thanh kiếm trong tay Diệp Huyền!
Thanh kiếm đó thực sự quá kinh khủng!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên mở mắt, hắn hít một hơi thật sâu, cả người run lên.
Thoải mái!
Đúng lúc đó, Ngạn Tri đột nhiên nói: “Thất đoạn?”
Diệp Huyền nhìn nàng ta và mỉm cười: “Đúng vậy!”
Vẻ mặt Ngạn Tri sầm xuống: “Ngươi thật biến thái!”
Diệp Huyền hỏi ngược lại: “Thần Nhân tộc các ngươi đều chậm rì vậy sao?”
Ngạn Tri nói: “Cũng có người nhanh, nhưng không nhanh bằng ngươi, rất ít, rất ít!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Thực ra ta còn có thể nhanh hơn nữa, có điều ta không muốn nhanh như thế! Làm nam nhân không thể nhanh quá!”
Ngạn Tri nhíu mày: “Làm nam nhân không thể nhanh quá? Ý ngươi là sao? Chẳng phải càng nhanh càng tốt hay sao?”
Diệp Huyền chớp mắt: “Ngươi không hiểu sao?”
Ngạn Tri lắc đầu: “Không hiểu! Ngươi nói rõ hơn được không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không!”
Ngạn Tri còn muốn nói gì đó thì Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: “Ngạn Tri cô nương, ta bận việc trước đây!”
Nói đoạn, hắn bèn rời khỏi tiểu tháp.
Ngạn Tri nhíu mày: “Là sao?”

Trong một tinh vực tĩnh mịch nào đó, Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại. Sau một hồi trầm mặc, hắn đột nhiên rút kiếm chém.
Vụt!
Một kiếm bay đi, cả tinh vực đã bị diệt trừ!
Bị diệt trừ ngay lập tức!
Diệp Huyền nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, hắn vừa thi triển Bạt Kiếm Định Sinh Tử và đã xếp chồng được một ngàn năm trăm chín mươi đường kiếm!
Một ngàn năm trăm chín mươi đường kiếm!
Uy lực trong đường kiếm này đã mạnh hơn cả trăm lần!
Nhất là hắn còn dùng Thanh Huyền Kiếm nữa.
Vô địch!
Khoảnh khắc ấy, Diệp Huyền có cảm giác mình đã vô địch!
Hắn nhìn Thanh Huyền Kiếm trong tay, vẻ mặt hắn dần nghiêm nghị!
Hiện giờ hắn rất mạnh!
Thế nhưng hắn vẫn không nhìn thấu được Thanh Huyền Kiếm!
Rốt cuộc Thanh Nhi đạt đến trình độ nào?
Hắn từng hỏi, thế nhưng Thanh Nhi vẫn không nói!
Cảm giác của hắn là vô địch!
Nhưng vô địch cũng có giới hạn nhỉ?
Nàng vẫn luôn vô địch sao?
Hắn rất muốn tin Thanh Nhi vẫn luôn vô địch, thế nhưng vũ trụ thật sự quá lớn!
Dù là Thần Nhân tộc lớn mạnh nhưng cũng chỉ thuộc văn minh cấp ba thôi!
Thanh Nhi sẽ có một ngày thất bại sao?
Hết chương 3462.



Bạn cần đăng nhập để bình luận