Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1075: Chắc chắn sẽ không chết không ngừng

Trong điện yên tĩnh hẳn!

Diệp Huyền nhìn về phía Huyền Hoàng chủ: “Hai người đó là ai?”

Huyền Hoàng chủ lắc đầu: “Chưa biết!”

Diệp Huyền hơi nhíu mày lại, đột nhiên Huyền Hoàng chủ hỏi: “Ngươi thật sự hiểu Huyền Hoàng Đại Thế Giới sao?”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi có ý gì?”

Huyền Hoàng chủ cười đáp: “Ngươi biết không? Huyền Hoàng Đại Thế Giới rất lớn, không chỉ lớn mà nước ở đây còn vô cùng sâu, cho dù là khi Huyền Hoàng giới ta ở thời kỳ đỉnh phong cũng chưa từng nhất thống toàn bộ Huyền Hoàng Đại Thế Giới một cách chân chính thật sự. Có vài thế lực ở ngoài sáng, mà có vài thế lực lại không muốn cho người biết, ngươi đã hiểu chưa?”

Diệp Huyền nhìn nàng: “Ngươi chắc hẳn biết bọn họ là ai.”

Huyền Hoàng chủ im lặng.

Đột nhiên Huyền Hoàng chủ nói: “Hắn lại trở nên mạnh hơn nữa rồi!”

Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài đại điện xa xa, nhẹ giọng bảo: “Thật đúng là yêu nghiệt!”

Bây giờ Diệp Huyền này quá đáng sợ!

Huyền Hoàng chủ lắc đầu: “Cụ thể chưa rõ.”

Chưa đến một lúc, Diệp Huyền đã biến mất khỏi bên ngoài đại điện.

Dương lão trầm giọng nói: “Rốt cuộc tiểu cô nương thần bí đó là ai…”

Diệp Huyền không hỏi nữa mà quay người rời đi.

Dương lão thấp giọng thở dài: “Lần này Hiên Viên gia có khả năng sẽ gặp tai ương!”

Thấy một màn này, lão giả bên cạnh Huyền Hoàng chủ đó lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Huyền Hoàng chủ nhìn hắn mà chẳng nói lời nào.

Dương lão nhìn về phía nàng: “Bây giờ hắn đã đến trình độ nào rồi?”

Dương lão hỏi: “Có thể tính ra được không?”

Còn đáng sợ hơn cả lúc trước!

Huyền Hoàng chủ nhẹ giọng đáp: “Ai tính thì kẻ ấy chết…”

Huyền Hoàng chủ cười nói: “Đừng coi thường Hiên Viên gia, cũng đừng coi thường Kiếm Vũ môn, đương nhiên, cũng đừng coi thường vị Diệp chủ này của chúng ta! Chỗ dựa của vị Dạ vương này đúng là người này mạnh hơn người kia…”

Huyền Hoàng chủ lắc đầu: “Người của chúng ta không tra ra được! Bao gồm cả nữ tử váy tím đó, những người này giống như đột nhiên xuất hiện vậy…”

Đôi mắt của Diệp Huyền hơi híp lại: “Kêu nàng ta ra đây!”

Sau nửa tiếng, Diệp Huyền tới Hiên Viên gia, hắn vừa xuất hiện, Hiên Viên Võ đã xuất hiện trước mặt hắn.

Thấy nàng, sắc mặt của Hiên Viên Võ thay đổi: “Ngươi… quay về ngay!”

Đột nhiên Huyền Hoàng chủ cười bảo: “Chúng ta hãy xem Diệp Huyền này và Hiên Viên gia, kẻ nào mạnh hơn!”

Cả người Hiên Viên Kỳ trực tiếp cứng ngắc tại chỗ.

Dương lão: “…”

Trong sân, hai mắt Hiên Viên Kỳ hơi dại ra.

Diệp Huyền quay người nhìn về phía Hiên Viên Kỳ, sắc mặt vô cùng dữ tợn: “Kẻ đả thương muội muội ta đều phải chết! Chết! Chết!”

Mà Hiên Viên Võ cũng ngây ra như phỗng.



Hiên Viên Kỳ lắc đầu, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Diệp Huyền, ta đã bắt cóc muội muội ngươi, ta…”

Đúng lúc này, Diệp Huyền chợt biến mất, ngay sau đó một thanh kiếm trực tiếp đâm thủng trán của Hiên Viên Kỳ.

Phụt!

Hiên Viên Võ nhìn Diệp Huyền nhưng không nói gì cả!

Hiên Viên Võ đang định nói thì đứng lúc này, một nữ tử xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, người tới chính là Hiên Viên Kỳ.

Diệp Huyền tức giận gầm lên: “Kêu nàng ta ra đây!”

Hiên Viên Võ cũng híp mắt lại: “Diệp Huyền, ngươi thật sự muốn cá chết lưới rách sao?”

Nàng không ngờ mình sẽ chết bằng một cách như vậy!

Lần này, kiếm của Diệp Huyền không đơn giản chỉ phá hỏng nhục thân của nàng mà còn hủy diệt linh hồn nàng!

Lúc này, linh hồn nàng đang chết đi với một tốc độ vô cùng nhanh!

Nàng biết mình chết chắc rồi.

Nghĩ lại những chuyện trong quá khứ, khóe môi Hiên Viên Kỳ hiện lên vẻ chua chát…

Cuối cùng, trong đôi mắt nàng đã không còn bất cứ ánh sáng nào nữa.

Hoàn toàn chết hẳn!

“Diệp Huyền!”

Cách không xa, Hiên Viên Võ chợt gầm lên giận dữ: “Khinh người quá đáng!”

Cách đó không xa, vẻ mặt của Diệp Huyền vẫn không thay đổi, bàn tay phải siết chặt thanh kiếm trong tay, một luồng kiếm thế to lớn đột nhiên tản ra từ trong cơ thể hắn.

Hiên Viên Võ nhìn Diệp Huyền, tay phải dần siết chặt lại, một luồng sức mạnh to lớn tập trung từ trong tay hắn ta, không gian xung quanh bắt đầu chấn động dữ dội.

Khi Hiên Viên gia động vào Diệp Linh, hắn và Hiên Viên gia đã không chết không ngừng rồi!

Chắc chắn sẽ không!

Mà Diệp Huyền sẽ bỏ qua cho Hiên Viên gia sao?

Tục ngữ nói sĩ tử thà chết chứ không chịu nhục, tốt xấu gì Hiên Viên gia cũng là thế gia cổ xưa, là nơi tuyệt đối không có khả năng cúi đầu nhận sai với Diệp Huyền!

Ầm ầm!

Hai người vừa va chạm đã tách ra, Diệp Huyền lùi lại chừng trăm trượng, mà Hiên Viên Võ thì lại lùi chưa đến ba mươi trượng!

Thế nhưng sắc mặt của hắn ta lại vô cùng nặng nề, nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: “Ngươi lại mạnh lên!

Lại mạnh lên!

Lúc này, thực lực của Diệp Huyền đã mạnh hơn trước kia không chỉ một chít ít thôi đâu, mà lần này mới được bao lâu thôi?

Trong lòng Hiên Viên Võ vô cùng kinh hãi, đương nhiên phần lớn vẫn là sát ý!

Hiên Viên Võ hiểu rất rõ Hiên Viên gia và Diệp Huyền hoàn toàn không có cách nào hòa giải!

Trừ phi Hiên Viên Gia chịu thua, hy sinh tôn nghiêm của bọn họ và nhận sai, e rằng cũng chỉ có như vậy mới có khả năng hòa giải được!

Nhưng Hiên Viên gia sẽ sao?

Một đường kiếm quang lập tức xé rách không gian trước mặt hắn.

Vút!

Cách đó không xa, Diệp Huyền rút kiếm chém một đường với vẻ mặt không thay đổi.

Một luồng sức mạnh giống như gió bão càn quét từ trong sân mà tới.

Ầm!

Vừa dứt lời, hắn ta đã lao thẳng ra ngoài.

Thấy một màn này, sắc mặt của Hiên Viên Võ thay đổi, lập tức lùi lại khoảng nghìn trượng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận