Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1434: Tự tìm đường chết

Thư giáo tôn nhìn về phía Trần Thiên đã là linh hồn thể cách đó không xa, lên tiếng hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra?"

Trần Thiên trầm giọng nói: "Chúng ta đang truy nã muội muội của Diệp Huyền, chỉ là không ngờ Diệp Linh đó giống y như Nữ Đế!"

Thư giáo tôn nhíu mày nói: "Truy nã muội muội của Diệp Huyền? Tại sao?"

Trần Thiên trầm mặc.

Lúc này, cách đó không xa, Diệp Linh đột nhiên nói: "Tất nhiên là muốn lợi dụng muội muội của hắn để uy hiếp hắn, đúng không?"

Nói đến đây, vẻ mặt nàng đột nhiên dữ tợn.

Bởi vì giờ khắc này, nàng nghĩ đến rất nhiều chuyện, ở hạ giới, nàng không chỉ một lần bị người ta dùng để uy hiếp thiếu niên đó, mà thiếu niên đó cũng đã vì nàng mà nhiều lần suýt chết!

Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Linh đột nhiên dâng lên một ngọn lửa vô danh, sau một khắc, nàng đột nhiên lật tay tung một chưởng.

Ầm!

Đây là muốn diệt Vạn Duy thư viện!

Nơi xa, Diệp Linh lạnh lùng nhìn thoáng qua bốn phía, cuối cùng, ánh mắt nàng nhìn thẳng vào người Trần Thiên: "Vạn Duy thư viện, người trong đây đều có thể coi là nhân kiệt, mà ngươi lại làm ra chuyện bỉ ổi như vậy, có thể nói là làm nhục tiền bối ở Vạn Duy thư viện."

Nhìn thấy một màn này, tất cả cường giả Vạn Duy thư viện đang có mặt ở đây đều hoảng hốt trong lòng!

Nhìn thấy một màn này, cách đó không xa, sắc mặt Lâm Tiếu Thư và Trần Thiên lập tức trầm xuống, nếu như Tu La Nữ Đế này không bỏ qua thì chính là tai họa của Vạn Duy thư viện!

Đúng lúc này, nơi xa, một giọng nói đột nhiên truyền đến, rất nhanh, một nam tử đã xuất hiện trước mặt cách Diệp Linh không xa, nam tử mặc một bộ trường bào màu lam, tóc dài xõa bên vai, trong tay cầm một ống sáo màu đen.

Ầm!

Gương mặt Trần Thiên tràn đầy vẻ hoảng sợ, rốt cuộc mình đã làm gì? Không phải là tìm Diệp Linh sao? Sao lại tìm tới một sát thần!

Hiện nay, trong Vạn Duy thư viện, người có thể chính diện đối kháng với vị Nữ Đế này cũng chỉ có nữ phu tử, nhưng mà nữ phu tử hoàn toàn không biết đang ở nơi nào!

Bốn phía, mấy chục toà thư viện trực tiếp biến thành tro tàn!

Trong chớp mắt, một luồng sức mạnh to lớn tập trung lại đây, cùng lúc đó, khoảng không trên Vạn Duy học phủ đột nhiên tối sầm, vô số tầng mây màu đen tụ tập lại, trong tầng mây màu đen đó có vô số ác hồn đang gào thét.

Giữa sân, một số cường giả Vạn Duy thư viện nhận ra thân phận của người đến!

Nói xong, tay phải nàng đột nhiên nắm chặt.

Người này đã từng là một trong số lục đại giáo tôn của Vạn Duy thư viện!

"Xin Nữ Đế thủ hạ lưu tình!"

"Liễu Sĩ Địch!"

Liễu Sĩ Địch lại nói: "Nữ Đế, lão sư sáng lập ra Vạn Duy thư viện là vì Ngũ Duy, là vì thiên hạ, mặc dù bây giờ không bằng năm đó, nhưng cũng không nên hủy diệt như vậy, xin Nữ Đế nể mặt lão sư mà thủ hạ lưu tình!"

Tiên tri!

Đương nhiên, Vạn Duy thư viện cũng không phải một chút sức phản kháng cũng không có, chỉ là bọn họ không muốn cá chết lưới rách mà thôi!

Diệp Linh nhìn Liễu Sĩ Địch mà không nói gì, mà bốn phía, luồng sức mạnh đó càng ngày càng mạnh mẽ.

Tu La Nữ Đế này thật là đáng sợ!

Liễu Sĩ Địch nhìn Diệp Linh đang nổi giận trước mặt, vội vàng ôm quyền: "Nữ Đế, chuyện này là Vạn Duy thư viện ta sai, xin Nữ Đế giơ cao đánh khẽ!"

Liễu Sĩ Địch lắc đầu: "Ta không có cảm nhận được khí tức của nàng ta!"

Bên cạnh, Lâm Tiếu Thư nói: "Là nàng ta sao?"

Liễu Sĩ Địch ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nói khẽ: "Có người xuất thủ!"

Liễu Sĩ Địch trầm giọng nói: "Nữ Đế, xin hãy nể mặt lão sư!"

Bởi vì một khi đến mức độ đó, dù cho Vạn Duy thư viện có chặn được Nữ Đế này thì cũng nguyên khí đại thương.

Đúng lúc này, cách đó không xa, Diệp Linh đột nhiên ngẩng đầu, trên tầng mây, không gian nơi đó đột nhiên khẽ rung chuyển, nàng hơi nhíu mày, sau đó, cả người trực tiếp biến mất không thấy đâu nữa.

Nhìn thấy Nữ Đế biến mất, tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều thở dài một hơi nhẹ nhõm!

Diệp Linh hơi nhăn mày lại, nàng không xuất thủ nhưng những luồng sức mạnh xung quanh cũng chưa biến mất.

Bọn họ biết, tha hay là không tha cho Vạn Duy thư viện đều nằm trong một ý nghĩ của Diệp Linh!

Mấy người Liễu Sĩ Địch cũng trầm mặc.

Diệp Linh trầm mặc.

Lâm Tiếu Thư trầm mặc.

Lúc này, Liễu Sĩ Địch đột nhiên nhìn thoáng qua bốn phía, nói khẽ: "Hôm nay đúng là sự sỉ nhục đối với Vạn Duy thư viện!"

Sỉ nhục!

Nghe vậy, tất cả mọi người đang có mặt ở đây trầm mặc.

Hôm nay, Vạn Duy thư viện suýt chút nữa bị một mình Tu La Nữ Đế hủy diệt, có thể nói đây là một chuyện cực kỳ nhục nhã!

Phải biết, năm đó khi tiên tri còn, ai dám tới Vạn Duy thư viện làm càn?

Ai dám?

Dù cho không có tiên tri nhưng khi có mấy người nữ phu tử, khi đó Vạn Duy thư viện đâu có ai dám bắt nạt?

Lúc này, Lâm Tiếu Thư đột nhiên nhìn về phía Trần Thiên đã là linh hồn thể cách đó không xa: "Tại sao muốn tìm Diệp Linh đó?"

Trần Thiên trầm mặc.

Bên cạnh, Liễu Sĩ Địch đột nhiên nói: "Mặc dù hành động lần này có chút bỉ ổi nhưng không phải đều là do hắn ta sai. Diệp Huyền, người này ta đã điều tra rồi, hắn không phải người bình thường, đặc biệt là vị kiếm tu thần bí phía sau hắn, thực lực tuyệt của nàng ta đối không kém gì chúng ta, thậm chí còn trên bọn ta. Mà điểm yếu lớn nhất của Diệp Huyền chính là Diệp Linh, nếu chúng ta tìm được Diệp Linh, đương nhiên có thể dùng cái giá cực nhỏ để hàng phục Diệp Huyền. Đáng tiếc, không ngờ Diệp Linh lại giống y như Tu La Nữ Đế, khiến cho chúng ta vô duyên vô cớ chọc vào Nữ Đế..."

Nói đến đây, hắn ta lắc đầu.

Không thể không nói, lần này Vạn Duy thư viện đã làm ra một chuyện vô cùng ngu xuẩn.

Có thể nói, người ngoài cũng sẽ không đồng tình với Vạn Duy thư viện, cũng sẽ không cảm thấy Tu La Nữ Đế ỷ thế hiếp người, sẽ chỉ cười Vạn Duy thư viện tìm đường chết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận