Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1694: Thực lực không cho phép

Dị Thú Kinh trầm mặc.

Lúc này Huyền Ngoa lại nói: “Thật ra, hắn là ngươi đã có quyết định!”

Dị thú nhìn xa xa, trầm mặc.

Diệp Huyền dẫn Trương Văn Tú trở lại cửa hàng thợ rèn, hắn đưa ba mảnh vảy Chúc Long và Thái A Tinh Thiết cho lão thợ rèn: “Tiền bối, vảy Chúc Long này đủ để chế tạo một bộ Chúc Long giáp không?”

Lão thợ rèn gật đầu: “Có thể!”

Diệp Huyền ôm quyền: “Vậy làm phiền!”

Lão thợ rèn cũng không nói thêm lời nào, thu hồi vảy Chúc Long và Thái A Tinh Thiết sau đó xoay người đi sang một bên chế tạo!

Diệp Huyền đi tới bên cạnh, hắn nhìn lão thợ rèn và hỏi: “Tiền bối, ngươi có biết Thượng Thần không?”

Lão thợ rèn lắc đầu: “Không biết!”

Trương Văn Tú nhìn thoáng qua hắn: “Kế tiếp tính sao?”

Lão thợ rèn trầm mặc một lát sau đó nói: “Đó là dị thú mạnh nhất kỷ Cambri, thực lực của nó còn ở trên Chúc Long.”

Diệp Huyền vội vàng gật đầu sau đó lui sang một bên.

Lão thợ rèn đột nhiên dừng lại, hắn nhìn Diệp Huyền: “Ai nói với ngươi?”

Mà vì thư ốc, khẳng định có rất nhiều người sẽ đánh chủ ý với hắn!

Thượng Thần!

Diệp Huyền trầm mặc một lát, nói: “Trở nên mạnh mẽ!”

Diệp Huyền nói: “Một vị tiền bối!”

Dị thú mạnh nhất kỷ Cambri, ngay cả chủ nhân của Dị Thú Kinh cũng không thể thu phục được.

Diệp Huyền đang định hỏi gì đó thì lão thợ rèn đột nhiên nói: “Đừng quấy rầy ta!”

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền đột nhiên lấy tòa thư ốc ra, nhìn thư ốc trong tay, hắn nhíu mày, rốt cuộc trong này có gì?

Diệp Huyền hỏi: “Nó còn sống không?”

Mở nó ra xem?

Sau khi tiếp xúc với Tiểu Đạo, hắn biết thế giới này còn lớn hơn tưởng tượng của hắn, cường giả còn nhiều hơn hắn tưởng tượng.

Thư ốc!

Diệp Huyền suy nghĩ một chút sau đó nói: “Sau khi việc này kết thúc, ta phải nghĩ cách đưa thư ốc này đến chỗ nữ tử váy trắng!”

Diệp Huyền: “...”

Hại chết nàng?

Diệp Huyền khó hiểu: “Vì sao?”

Dị Thú Kinh lạnh nhạt nói: “Vậy sao? Nàng ta mạnh như vậy, sao không dám đến Ngũ Duy?”

Trong đầu Diệp Huyền hiện lên chút suy nghĩ. Lúc này Dị Thú Kinh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Nàng nhìn hắn: “Đừng mở ra ở đây!”

Tầng thứ chín này đối với nữ tử váy trắng vừa sợ vừa kính!

Diệp Huyền không biết nói gì, xem như hắn đã phát hiện ra.

Tầng thứ chín giận dữ nói: “Ngươi muốn gợi đòn đúng không? Ngươi có tin ta ra ngoài giết ngươi không? Ta nói cho ngươi biết, ta không thể nhịn được nữa!”

Dị thú tức giận nói: “Ngươi mở ra ở chỗ này là muốn nơi này biến mất khỏi thế gian sao?”

Diệp Huyền ngây ngẩn cả người.

Lúc này Dị Thú Kinh lại nói: “Hộ Đạo giả cũng không phải thế lực bình thường, bọn họ đã tồn tại từ thời cổ đại. Ngươi có biết vì sao chủ nhân lúc trước của ta và Cùng Kỳ lại thua sớm như vậy không? Chính là vì bọn họ, bọn họ âm thầm quấy rối, mà lúc ấy chủ nhân của ta vì giải quyết bọn họ đã dẫn theo Chúc Long đánh với bọn họ gần mười mấy năm. Mà với thực lực của chủ nhân ta còn không làm gì được bọn họ. Nếu ngươi đưa vật này cho nữ tử váy trắng phía sau ngươi, nàng ta có thể không sống đến ngày hôm sau được, ngươi hiểu không?”

Lúc này tầng thứ chín đột nhiên nói: “Vị... Vị cô nương này, ta vốn không muốn nói gì, nhưng nghe đến đây, ta thật sự nghe không nổi nữa! Ta nói cho ngươi biết, ngươi không biết gì về sức mạnh của nàng ta hết! Nếu thế gian này có thần thì đó chính là nàng ta, không đúng, thần cũng không mạnh như nàng ta!”

Dị Thú Kinh lại nói: “Thứ đồ này của ngươi sẽ khiến cho rất nhiều người điên cuồng. Nếu bây giờ ngươi mở ra, rất nhiều người đang ẩn nấp sẽ không tiếc bất cứ giá nào cướp đoạt, ngươi hiểu không?”

Dị Thú Kinh lắc đầu: “Nhưng ngươi có nghĩ tới hay không, nếu đưa nữ tử váy trắng, có thể sẽ hại chết nàng ta!”

Diệp Huyền cười nói: “Không có cách nào, để ở chỗ này, người đánh chủ ý với ta thật sự quá nhiều.”

Nghe vậy, Dị Thú Kinh nhìn hắn chằm chằm: “Ngươi muốn gắp lửa bỏ tay người sao?”

Diệp Huyền mặt không đổi sắc, Dị Thú Kinh lạnh nhạt nói: “Có lẽ theo như ngươi nói nữ tử váy trắng rất mạnh, nhưng ta cũng không rõ, nàng ta đã mạnh như vậy, vì sao phải ở hạ giới? Là không thể đi lên hay là không dám đi lên?”

Tầng thứ chín cười ha ha: “Không dám đi lên? Nữ tử đó có thể phá hủy Ngũ Duy này chỉ trong một nhát kiếm! Ngươi nói nàng ta không dám lên sao?”

Dị Thú Kinh lắc đầu: “Không tranh cãi với ngươi nữa!”

Nói xong nàng xoay người rời đi.

Lúc này một khí tức cường đại đột nhiên từ trong cơ thể Diệp Huyền trào ra.

Ầm ầm!

Trong nháy mắt, không gian bốn phía lập tức biến hình.

Dị Thú Kinh dừng lại xoay người nhìn bụng Diệp Huyền. Lão thợ rèn cũng đột nhiên dừng lại nhìn hắn.

Lúc này, Diệp Huyền cũng hơi choáng váng!

Khí tức vừa rồi quá cường đại!

Mà khí tức này không phải do hắn phát ra mà là tầng thứ chín phát ra!

Thực lực tầng thứ chín còn mạnh hơn hắn tưởng tượng!

Lúc này tầng thứ chín đột nhiên nói: “Cái gì gọi là không tranh cãi? Hôm nay chúng ta phải tranh!”

Dị Thú Kinh trầm giọng nói: “Với thực lực của các hạ, hẳn là đã sớm có thể đi ra!”

Tầng chín giận dữ nói: “Ngươi cho rằng ta không muốn sao? Nếu ta đi ra sẽ vô tình giết tên này. Vậy phải làm sao? Ra ngoài dạo chơi một ngày sao?”

Dị Thú Kinh nhíu mày: “Các hạ sợ nữ nhân đó như vậy sao?”

Tầng thứ chín thấp giọng thở dài: “Ta cũng muốn cứng rắn một chút, đáng tiếc thực lực không cho phép!”

Dị Thú Kinh: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận