Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1248: Ta có thể đại diện cho Thần Điện

Thần Khư chi địa!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn qua, cách đó không xa có một sơn mạch mênh mông vô bờ, sơn mạch nối tiếp nhau, không nhìn thấy tận cùng đâu.

Mà trên sơn mạch này, Diệp Huyền mơ hồ thấy được một vài bóng người.

Hắn nhìn về phía Tru Tà Nhi, người kia nói khẽ: "Đó chính là Thần Khư chi địa, một trong số mấy thế lực mạnh mẽ nhất Tứ Duy vũ trụ bây giờ."

Diệp Huyền gật đầu: “Tru cô nương, nội bộ Thần Điện các ngươi như thế nào?"

Tru Tà Nhi cười nói: "Ngươi muốn hỏi nếu chúng ta đã có người chủ hòa, vậy có phải cũng có người chủ chiến không, đúng không?"

Diệp Huyền cười nói: "Đúng thế."

Tru Tà Nhi nói: "Có người chủ chiến."

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó hỏi: “Ngươi xác định đảm bảo được?"

Diệp Huyền nhìn thoáng qua Tru Tà Nhi, Tru Tà Nhi này hẳn là có thân phận cực kì không đơn giản trong Thần Điện!

Diệp Huyền hơi kinh ngạc: “Tru cô nương, ngươi nghiêm túc?"

Trong lời nói tràn đầy sự tự tin mạnh mẽ!

Diệp Huyền nghĩ ngợi, sau đó nói: "Ta cảm thấy ta đi vào, sợ là rất khó ra!"

Diệp Huyền nhún vai, cũng đi theo qua đó!

Nghe vậy, Diệp Huyền xoay người rời đi.

Tru Tà Nhi nói: "Chúng ta đi thôi!"

Tru Tà Nhi nhìn Diệp Huyền: “Ta bảo lãnh ngươi ra ngoài!"

Lúc này, Tru Tà Nhi ngăn trước mặt Diệp Huyền, nàng liếc Diệp Huyền một cái: “Ngươi sợ cái gì? Không phải đã nói với ngươi là cũng có phái chủ hòa hay sao?"

Tru Tà Nhi cười nói: "Được!"

Thần Khư thành!

Tru Tà Nhi gật đầu: “Ngươi yên tâm, cho dù là kẻ địch thì ta cũng sẽ không dùng thủ đoạn ti tiện như thế để đối phó ngươi, nếu như đàm phán bất thành, ta sẽ bảo đảm ngươi có thể ra khỏi Thần Khư chi địa."

Diệp Huyền nhìn về phía Tru Tà Nhi: “Tru cô nương, Thần Điện ngươi có phải cũng có tổ sư gì đó không?"

Nói xong, nàng đi đến nơi xa.

Chỉ chốc lát, hai người tới trên một đỉnh núi, trên đỉnh núi này có một tòa cổ thành lơ lửng, thành cũng không lớn nhưng lại tràn đầy khí tức cổ xưa, niên đại tồn tại đã lâu.

Tru Tà Nhi cười nói: "Rất bất ngờ đúng không?"

Nói xong, nàng dẫn Diệp Huyền đi vào thành.

Tru Tà Nhi cười nói: "Trước đây, chúng ta đúng là có mâu thuẫn rất lớn với nhân tộc trong Huyền Hoàng Đại Thế Giới nhưng sau này chúng ta đã khinh thường việc trở thành kẻ địch với bọn họ. Ngươi có biết tại sao không?"

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền trầm mặc.

Tru Tà Nhi cười nói: "Có, nhưng mà tổ sư chúng ta chắc chắn không biết ngươi, ngươi cũng không cần ôm mộng hão huyền gì đâu."

Diệp Huyền nhìn đi, trước mặt hắn không xa là một mảnh rừng trúc, trước rừng trúc có một lão giả đang ngồi, lão giả mặc một bộ áo bào bằng vải gai, tóc buộc cao, đang câu cá.

Nói xong, nàng nhìn về phía nơi xa: “Đến rồi."

Tru Tà Nhi cười nói: "Đừng suy nghĩ nhiều, ân oán giữa Thần tộc và nhân tộc giống như hai thế lực đấu tranh, đó là ân oán trước đây, không liên quan gì đến ngươi, bây giờ, chúng ta cũng sẽ không nhắm vào Huyền Hoàng Đại Thế Giới ngươi."

Tru Tà Nhi nói: "Đi thôi!"

Diệp Huyền lắc đầu.

Tru Tà Nhi nói khẽ: "Bởi vì chúng ta rời khỏi Huyền Hoàng Đại Thế Giới, phát hiện ra vũ trụ rộng lớn hơn! Phát hiện ra sự đa nguyên hóa của vũ trụ! Mảnh vũ trụ này không chỉ có nhân tộc, mà còn có Yêu tộc và một số dị tộc, nói chung là rất nhiều.”

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Huyền: “Bất kỳ chỗ nào cũng đều có tranh đấu. Năm đó, nếu như chúng ta không đủ mạnh, vậy người bị hủy diệt chính là chúng ta. Hơn nữa, sở dĩ nhân tộc ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới bị hủy diệt cũng không hoàn toàn là do chúng ta mà còn do nội bộ nhân tộc tranh đấu, năm đó là nội bộ nhân tộc tranh đấu trước, chúng ta mới có cơ hội để lợi dụng."

Vào thành, Diệp Huyền phát hiện, trong thành này lại có không ít nhân loại.

Diệp Huyền gật đầu.

Tru Tà Nhi cười cười: “Nhân Vương nói với ngươi?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Không phải các ngươi muốn diệt tuyệt nhân loại sao?"

Diệp Huyền hỏi: “Lão đại của các ngươi?"

Tru Tà Nhi gật đầu: “Đúng! Đi thôi!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Nếu như hắn ta xuất thủ, ta có mấy xác suất bao nhiêu phần trăm trốn thoát?”

Tru Tà Nhi cười nói: "Ngươi đoán xem!"

Diệp Huyền nhún vai, sau đó đi tới.

Lúc này, lão giả nhìn về phía hắn: “Ngồi!"

Diệp Huyền trực tiếp ngồi xuống bên cạnh lão giả, lão giả lại nói: "Cùng câu."

Vừa dứt lời, một cây cần câu đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.

Diệp Huyền nói: "Ta không biết câu!"

Lão giả cười nói: "Mới đầu, ta cho là ngươi tài năng lộ rõ, huyết khí phương cương, nhưng bây giờ khi nhìn thấy ngươi lại khiến ta rất kinh ngạc, bởi vì bây giờ ngươi vẫn còn sự sắc bén, huyết tính cũng còn, nhưng lại ẩn đi... Minh cảnh đỉnh phong... hiếm có đấy!"

Diệp Huyền cười nói: "Vẫn không phải là đối thủ của tiền bối!"

Lão giả lắc đầu: “Tại sao phải so với ta? Nếu như so, cũng là so với ta khi bằng tuổi ngươi, mà ở tuổi ngươi, ta hẳn là không bằng ngươi."

Diệp Huyền mỉm cười: “Tiền bối, thật ra thì ta cũng có chút bất ngờ, bởi vì ta không ngờ mình và Thần Điện sẽ ngồi ở chỗ này nói chuyện như thế."

Lão giả nói khẽ: "Người sau lưng ngươi có thực lực khiến cho chúng ta không thể không đàm phán với ngươi thế này, nếu như ngươi là một người cô độc, ngươi hoàn toàn không có cơ hội tới đây nói chuyện với ta."

Diệp Huyền cười nói: "Tiền bối rất thẳng thắn!"

Lão giả nhìn thoáng qua Diệp Huyền: “Ngươi là một người thông minh, thẳng thắn với ngươi tốt hơn nhiều."

Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Tiền bối có thể đại diện cho Thần Điện sao?"

Lão giả gật đầu: “Có thể!"

Diệp Huyền cười nói: "Tru cô nương nói Thần Điện muốn hợp tác với ta, hợp tác như thế nào đây? Tiền bối nói thẳng đi!"

Lão giả nhìn về phía Diệp Huyền: “Ta có thể quan sát tháp này không?"

Diệp Huyền gật đầu: “Không thành vấn đề!"

Nói xong, hắn xòe lòng bàn tay ra, Giới Ngục tháp xuất hiện trong tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận