Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1260: Vây công

Ầm ầm!

Dưới ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người một làn sóng kiếm khí cường đại đột nhiên bộc phát ra từ giữa hai thanh kiếm.

Ầm ầm ầm ầm!

Toàn bộ chân trời bị chôn vùi từng tấc!

Phía dưới, vô số cường giả Bắc Cảnh vội vàng liên thủ ngăn cản luồng sức mạnh này, nếu để cho dư âm của luồng sức mạnh này rơi xuống Bắc Cảnh, toàn bộ Bắc Cảnh sợ là đều sẽ bị hủy đi!

Mà trên không trung, trận chiến giữa Diệp Huyền và Tri Tĩnh còn chưa kết thúc!

Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Thiên Tru kiếm trở lại trong tay hắn, mà chung quanh hắn, vô số kiếm khí không ngừng tàn phá bừa bãi, nhưng đều bị thiện ác kiếm ý ở trên người Diệp Huyền tỏa ra ngăn cản lại.

Nơi xa, xung quanh Tri Tĩnh, những kiếm khí đó cũng đều bị hắc khí quanh người hắn ngăn cản.

Ầm!

Trấn Hồn kiếm!

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Mà đúng lúc này, cách đó không xa, Diệp Huyền đột nhiên cầm kiếm cách không chỉ về Tri Tĩnh.

Vù!

Một luồng sức mạnh cường đại chấn động ra từ trước mặt hắn ta, mà bản thân hắn ta cũng lùi lại trăm trượng, nhưng hắn ta còn chưa dừng lại thì có một đạo kiếm quang đã tới trước mặt hắn ta!

Hai người cách không nhìn nhau!

Cả người Tri Tĩnh run lên kịch liệt, trong chớp nhoáng này, sắc mặt hắn ta thay đổi, tay trái đột nhiên vỗ xuống!

Một sợi kiếm quang từ giữa sân bắn ra!

Đột nhiên, Diệp Huyền động.

Hắc kiếm run lên kịch liệt, sau đó rạn nứt, cùng lúc đó, Tri Tĩnh lùi nhanh lại trăm trượng, mà khi hắn ta dừng lại, trong nháy mắt đó, hắc kiếm trong tay hắn ta cũng trực tiếp nổ bể ra!

Một kiếm này, lại là Nhất Kiếm Vô Lượng!

Nơi xa, Tri Tĩnh nhắm hai mắt lại, tay trái hắn ta đột nhiên siết chặt, trong nháy mắt những hắc khí xung quanh người hắn ta ngưng tụ thành một thanh hắc kiếm, trong nháy mắt, thanh hắc kiếm này đột nhiên bay ra, nhưng mà nó vừa bay ra, đã có một thanh kiếm trực tiếp đâm vào mũi kiếm của nó.

Đồng tử của Tri Tĩnh bỗng nhiên co rụt lại ——

Ầm!

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Phía dưới, sắc mặt tất cả mọi người trầm xuống.

Diệp Huyền nhìn Tri Tĩnh, mặt không biểu cảm.

Sau khi khôi phục cảnh giới, tay phải của Tri Tĩnh cũng lập tức mọc lại!

Một luồng khí tức mạnh mẽ đột nhiên từ trong cơ thể của Tri Tĩnh quét ra, luồng khí tức này trực tiếp chấn vỡ đạo kiếm quang của Diệp Huyền, không chỉ có như thế, Thiên Tru kiếm cũng bị chấn bay ra ngoài!

Chỉ dùng kỹ năng cơ bản!

Ầm!

Giờ phút này, hắc kiếm mạnh hơn so với trước đó không biết bao nhiêu lần!

Vừa nói dứt câu, hắn ta xòe lòng bàn tay ra, vô số hắc khí đột nhiên từ trong lòng bàn tay của hắn ta bay ra, những hắc khí này bay ra sau đó lập tức hóa thành từng đạo kiếm quang, vô số kiếm quang đánh thẳng tới Diệp Huyền.

Tri Tĩnh lại lắc đầu: “Ta không có hứng thú tiếp tục tốn thời gian với ngươi!"

Nơi xa, Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Thiên Tru kiếm bay trở về đến trong tay hắn.

Cường giả đến cấp bậc này của bọn họ rất khó bị giết chết!

Tri Tĩnh nhìn về phía Diệp Huyền: "Bảo vật của ngươi đúng là nhiều!"

Diệp Huyền cười nói: "Vậy chúng ta không cần trang bị, không cần huyền khí, thế nào?"

Thời khắc này Tri Tĩnh đã khôi phục cảnh giới của mình!

Từ đầu đến cuối, vẻ mặt của Tiểu Thất đều rất bình tĩnh!

Người tương đối bình tĩnh chính là Tiểu Thất!

An Lan Tú nhìn chằm chằm Tri Tĩnh, tay phải nắm thật chặt trường thương, Mạc Tà cũng chậm rãi nắm hai tay lại!

Bởi vì Tri Tĩnh đã khôi phục cảnh giới!

Nơi xa, Diệp Huyền nhìn vô số kiếm khí bao phủ đến, sắc mặt bình tĩnh, mà lúc này, Tiểu Thất và An Lan Tú còn có Mạc Tà đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.

Khóe miệng Diệp Huyền hơi nhếch lên: “Xuất thủ!"

Vừa dứt lời, Thiên Tru Kiếm đột nhiên bay ra từ trong Trảm Tiên Kiếm Hồ của hắn.

Vù!

Một tiếng kiếm minh đột nhiên vang vọng, ngay sau đó, một đạo kiếm quang phá không mà đi!

Mà bên cạnh Diệp Huyền, Tiểu Thất đột nhiên mở hai tay ra, trong lòng bàn tay nàng, hai đạo kiếm quang ngưng tụ lại, sau đó hai đạo kiếm quang này trực tiếp bay ra ngoài, những nơi kiếm quang đi qua đều bị xé rách hết thảy!

An Lan Tú thì tay cầm trường thương bỗng nhiên ném về nơi xa một cái, trường thương mang theo một luồng sức mạnh to lớn phá không mà đi, những nơi đi qua, không gian bị xé rách chôn vùi từng tấc, vô cùng đáng sợ!

Mạc Tà cũng không có rảnh rỗi, trong nháy mắt khi Diệp Huyền xuất thủ, hư ảnh lão giả phía sau hắn ta đột nhiên hóa thành một đạo hắc quang bay ra, đạo hắc quang này mang theo một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Giờ khắc này, bốn người Diệp Huyền đều không nương tay!

Cũng không dám nương tay!

Mà sau khi hắn ta nắm chặt Thiên Tru kiếm, trong chớp nhoáng này, Tiểu Thất đột nhiên xuất hiện sau lưng hắn ta, ngay sau đó, một đạo kiếm quang chém thẳng vào ót hắn ta!

Thiên Tru kiếm!

Hắn lại thi triển Nhất Kiếm Vô Lượng lần nữa, mà khi hắn thi triển Nhất Kiếm Vô Lượng, trong nháy mắt đó, cách đó không xa sắc mặt Tri Tĩnh bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi, tay trái hắn ta đột nhiên với về phía trước mặt mình, trực tiếp nắm chặt một thanh kiếm!

Nhất Kiếm Vô Lượng!

Một tiếng nổ kinh thiên đột nhiên vang lên, trong chớp mắt, toàn bộ bầu trời Thiên Giang thành biến thành một màu đen kịt.

Mà ở trong không gian đen kịt này, vô số luồng sức mạnh to lớn càn quét, từng tiếng nổ liên miên không dứt vang lên.

Trong thành, vô số người ngửa mặt nhìn về phía chân trời.

Sẽ thắng sao?

Ở trong không gian đen tối này, bốn người Diệp Huyền đã bắt đầu điên cuồng vây công Tri Tĩnh, nhưng mà Tri Tĩnh lấy một địch bốn không hề rơi vào thế hạ phong một chút nào!

Mà một bên khác, bốn hắc y nhân vẫn không xuất thủ!

Nhưng Kiều Thiên Nhi và Quan Quân vẫn luôn đề phòng bốn người này.

Chỉ cần bốn người này có dị động, bọn họ sẽ lập tức xuất thủ!

Đúng lúc này, cách đó không xa Diệp Huyền đột nhiên biến mất.

Ầm ầm!

Trên bầu trời Thiên Giang thành.

Bốn người cũng không dám chủ quan!

Bởi vì người bọn họ đối mặt có thể là một vị cường giả đạt tới Phá Mệnh cảnh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận