Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3450. Nhân phẩm! (2)



Chương 3450. Nhân phẩm! (2)




Lúc này nàng ta đã hiểu được một đạo lí!
Xét về tổng thể thì nhân loại yếu hơn Thần Nhân tộc, thế nhưng nhân loại cũng có cường giả đẳng cấp, mà cường giả Thần Nhân tộc bình thường lại không thể sánh được với những cường giả đẳng cấp này!
Ngạn Tri nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử một lời không hợp là giết người luôn, có phải hơi quá đáng rồi không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ai là người ra tay trước?”
Ngạn Tri trầm mặc.
Diệp Huyền lại nói: “Ngạn Tri cô nương, chuyện vừa rồi là một hiểu lầm. Chúng ta làm quen lại từ đầu nhé, ta là Diệp Huyền, là tiên tổ chuyển thế của Thần Nhân tộc!”
Nghe vậy, Ngạn Tri và Thấm Thủy đứng bên cạnh nàng ta bèn đanh mặt lại.
Tiên tổ chuyển thế của Thần Nhân tộc?
Thấy vẻ mặt hai nữ tử thay đổi, sắc mặt Tĩnh Tri cũng sầm lại!
Hai nữ tử này thực sự là người của Thần Nhân tộc!
Sở dĩ Diệp Huyền nói câu đó không phải bởi hắn chán, mà bởi hắn muốn thăm dò hai người này. Thế nhưng hiện giờ xem ra hai nữ tử này là người của Thần Nhân tộc thật!
Nghĩ đến đây, nàng ta bèn liếc nhìn Diệp Huyền, nam nhân này đúng là có mắt nhìn!
Vẻ mặt Diệp Huyền thì chẳng thay đổi gì cả, hắn vẫn cười như thường.
Ngạn Tri nhìn hắn và mỉm cười: “Diệp công tử là tiên tổ chuyển thế của Thần Nhân tộc?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Ngạn Tri chớp chớp mắt: “Có bằng chứng gì không?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Không sao, nếu như cô nương không tin thì ta không phải vậy, dù sao thì ta tin thôi là được!”
Ngạn Tri: “…”
Thấm Thủy ở bên cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử, nghe nói Thần Nhân tộc muốn hủy diệt nhân loại, mà ngươi lại là tiên tổ chuyển thế của Thần Nhân tộc, ngươi thấy thế nào về vấn đề này?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi thở dài một hơi: “Không ngờ con cháu đời sau của ta lại làm mấy chuyện vô nhân đạo như vậy! Biết vậy ta đã vung đao tự thiến rồi!”
Ba nữ tử: “…”
Diệp Huyền đột nhiên nhìn Ngạn Tri, hắn mỉm cười: “Ngạn Tri cô nương, ngươi thấy thế nào về việc Thần Nhân tộc muốn hủy diệt nhân loại?”
Ngạn Tri chớp mắt, đoạn nói: “Ngươi thấy thế nào về việc nhân loại nuôi gia súc làm thức ăn?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Ngạn Tri mỉm cười, nói: “Ban nãy ngươi nói Thần Nhân tộc tiêu diệt nhân loại là vô nhân đạo, thế ta hỏi Diệp công tử, nhân loại nuôi gia súc làm thức ăn, nô dịch những sinh linh khác thì tính là gì?”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Ta là nhân loại!”
Ngạn Tri nhìn Diệp Huyền, nàng ta nhếch miệng: “Nói vậy tức là Diệp công tử tiêu chuẩn kép rồi! Nhân loại nuôi gia súc làm thức ăn, nô dịch những sinh linh khác thì Diệp công tử lại nói mình là nhân loại. Còn Thần Nhân tộc tiêu diệt nhân loại, Diệp công tử lại nói là vô nhân đạo!”
Nói đoạn, nàng bèn lắc đầu cười: “Diệp công tử, tiêu chuẩn kép là không được đâu!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Vấn đề thực lực thôi!”
Ngạn Tri mỉm cười: “Diệp công tử nói đúng trọng tâm rồi đấy! Thực ra chúng ta không cần phải bàn đến chuyện nhân nghĩa đạo đức gì hết, suy cho cùng vẫn là vấn đề thực lực mà thôi! Sở dĩ nhân loại có thể nuôi gia súc làm thức ăn, đồng thời nô dịch những sinh linh khác là bởi nhân loại mạnh! Mà Thần Nhân tộc muốn hủy diệt nhân loại, nguyên nhân là gì không quan trọng, quan trọng là Thần Nhân tộc mạnh hơn nhân loại! Ngươi nói xem?”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Đúng thật, lạc hậu thì sẽ bị đánh thôi! Hiện giờ nhân loại yếu, bị đánh, đó là chuyện thường. Ta không hề bảo thủ về vấn đề này!”
Ngạn Tri tỏ vẻ ngạc nhiên: “Ta còn tưởng Diệp công tử còn muốn lôi nhân nghĩa đạo đức các thứ ra để nói với ta cơ!”
Diệp Huyền cười ha ha: “Ngạn Tri cô nương, ta có một chuyện rất tò mò. Ngươi nói xem tại sao đột nhiên Thần Nhân tộc lại muốn hủy diệt nhân loại?”
Tĩnh Tri cũng nhìn Ngạn Tri.
Thực ra nàng ta cũng thấy thắc mắc!
Tại sao đột nhiên Thần Nhân tộc lại muốn hủy diệt nhân loại?
Chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó!
Ngạn Tri chớp mắt, nàng ta mỉm cười: “Diệp công tử hỏi vậy, ta cũng không phải người của Thần Nhân tộc thì sao ta biết vì sao bọn họ muốn hủy diệt nhân loại!”
Diệp Huyền cười nói: “Cũng phải!”
Ngạn Tri lại nhìn thanh kiếm trong tay hắn: “Diệp công tử, ta có thể xem thanh kiếm trong tay ngươi không? Chỉ xem thôi!”
Diệp Huyền đưa thanh kiếm cho Ngạn Tri, Ngạn Tri nhận lấy kiếm. Rất nhanh sau đó, nụ cười trên gương mặt nàng ta đã biến mất, thay vào đó là vẻ nghiêm nghị!
Một lát sau, Ngạn Tri nhìn hắn: “Ai là người tạo ra thanh kiếm này?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta tạo ra đấy!”
Ngạn Tri sững sờ, sau đó nói: “Diệp công tử, ngươi thấy ta giống kẻ ngốc lắm à?”
Diệp Huyền: “…”
Ngạn Tri lại nhìn Thanh Huyền Kiếm, một lát sau nàng ta trầm giọng nói: “Diệp công tử, người tạo ra thanh kiếm này không đơn giản đâu!”
Nói đoạn, nàng ta lại liếc nhìn hắn.
Khoảnh khắc ấy, trong lòng nàng ta cảm thấy bất an!
Bên trong thanh kiếm này ẩn chứa một vài kiến thức, là những kiến thức mà nàng ta chưa từng tiếp xúc đến!
Bởi lẽ nàng ta hoàn toàn không nhìn thấu được thanh kiếm này!
Nếu như thanh kiếm này thực sự do nhân loại tạo ra thì nhân loại cũng đáng sợ quá rồi!
Diệp Huyền đột nhiên cười nói: “Ta mang theo từ Thần Nhân tộc đấy!”
Ngạn Tri nhíu mày: “Thật à?”
Diệp Huyền gật đầu: “Thật sự do Thần Nhân tộc tạo ra!”
Ngạn Tri nhìn chằm chằm hắn, nàng ta trầm mặc.
Nếu như là do Thần Nhân tộc tạo ra thật thì cũng hợp lí!
Chỉ là nàng ta vẫn không tin cho lắm.
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ta có thể thề bằng nhân phẩm của mình, tuyệt đối không nói dối!”
Thề bằng nhân phẩm!
Ngạn Tri do dự một lát rồi nói: “Vậy thì nghiêm trọng quá! Ta tin lời Diệp công tử nói!”
Nàng ta đã từng nghiên cứu về nhân loại, biết nhân loại cực kì coi trọng nhân phẩm!
Nếu người này đã lấy nhân phẩm ra để thề thì có lẽ là thật rồi!
Hết chương 3450.



Bạn cần đăng nhập để bình luận