Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2136: Nhân Vương Giáp

Chương 2136: Nhân Vương Giáp

Tiên Các Chung!

Đây chính là bảo vật của Tiên Các. Ở Đạo Giới, nó thuộc hàng đẳng cấp nhất.

Ở Đạo Giới có lưu truyền một câu nói, đó chính là tiếng chuông vang lên ắt sẽ chết người.

Mà lúc này, Tiên Đạo Chung lại được một cường giả Độn Nhất cảnh thôi động, thử hỏi uy lực của nó phải mạnh đến mức nào?

Đây không phải thứ mà Trương Văn Tú có thể chống đỡ được!

Diệp Huyền hiểu rất rõ điều này, thế nên hắn nghĩ cũng chẳng buồn nghĩ, lập tức thu kiếm về. Khoảnh khắc Diệp Huyền thu kiếm về, đường phật quang trên trời lập tức đánh bay kiếm quang của hắn.

Thu kiếm!

Trong tinh không, Mạc Đạo nhíu mày: "Sao có thể..."

Uy lực của nó đủ để miểu sát một cường giả Độn Nhất cảnh!

Mặc dù Diệp Huyền đã ngăn được phần lớn sức mạnh, thế nhưng vẫn còn một phần nhỏ ập lên người nàng.

Đây là Tiên Các Chung đấy!

Uỳnh!

Rằng Diệp Huyền có một áo giáp!

Thu kiếm lại tức là thu thế. Chỉ trong chớp mắt, khí thế của Diệp Huyền đã bị lão tăng và pho tượng màu vàng kim kia trấn áp, thế nhưng hắn không hề quan tâm đến chuyện này!

Vậy mà Diệp Huyền có thể ngăn chặn được!

Diệp Huyền và Trương Văn Tú đồng thời lùi về phía sau cả ngàn trượng. Sau khi hai người dừng lại, khóe miệng hắn có vệt máu tràn ra. Mà sắc mặt Trương Văn Tú phía sau hắn thì tái mét, không một chút huyết sắc.

Diệp Huyền quay người, kéo Trương Văn Tú ra phía sau. Đúng lúc ấy, một luồng sức mạnh thần bí đánh về phía hắn.

Dứt lời, đôi mắt hắn ta bèn toát lên vẻ khó tin.

Ở phía dưới, Diệp Huyền hít một hơi thật sâu. Lần này, nếu không có Nhân Vương Giáp thì chắc chắn hắn sẽ chết, bởi lẽ hắn nhận ra nhục thân của mình không thể chống đỡ được cái chuông này.

Dẫu chỉ là một phần nhỏ sức mạnh, song nàng cũng khó mà chặn được!

Dù Nhân Vương Giáp đã thay hắn chống đỡ được một phần lớn sức mạnh, thế nhưng nhục thân vẫn chịu ảnh hưởng khá rõ rệt.

Rất nhanh sau đó, hắn ta đã nhận ra!

Nhân Vương Giáp!

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt toát lên lệ khí: "Tụ!"

Diệp Huyền gào lên: "Thế thì ta cũng phải là người chết trước, trước khi ta chết thì ngươi không được chết, ngươi có hiểu không?"

Kim quang nhanh chóng tan nát, song đúng lúc đó, lão tăng kia lại xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, hắn ta đánh một quyền, không gian trước mặt Diệp Huyền lập tức lõm xuống. Cùng lúc đó, trận pháp xung quanh hắn cũng bắt đầu trở nên hư ảo!

Diệp Huyền quay người nhìn Trương Văn Tú: "Ta không muốn bất cứ ai phải chết vì ta nữa!"

Diệp Huyền đột nhiên gào lên, ba loại vực của hắn xuất hiện!

Mà lúc này, đường kim quang kia lại bay đến trên đỉnh đầu Diệp Huyền và Trương Văn Tú.

Dứt lời, trận pháp bèn rung chuyển, vô số sức mạnh lập tức quy tụ quanh người hắn. Ngay sau đó, hắn vung kiếm lên.

Đường kiếm này của hắn nhắm thẳng vào kim quang.

Kiếm Vực, Huyết Vực và Tử Vực!

Trương Văn Tú nhìn chằm chằm vào hắn: "Đã hứa là đồng sinh cộng tử rồi mà!"

Ở phía dưới, Lý lão nhìn chằm chằm cảnh tượng này bèn lẩm bẩm: "Vẫn chưa đủ... vẫn chưa đủ..."

Trong tinh không, Diệp Huyền không hề né tránh đòn tấn công của lão tăng, mà cũng chẳng tránh được. Đối mặt với đòn tấn công của lão tăng, hắn chỉ còn cách đỡ!

Diệp Huyền rút kiếm ra. Đường kiếm của hắn nhắm thẳng vào cổ họng lão tăng. Thế nhưng khi đâm kiếm, hắn lại bị một chưởng của lão tăng khống chế, kiếm không thể đâm tiếp được.

Trương Văn Tú nhìn hắn, nàng không lên tiếng.

Rầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận