Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3787. Dưới Táng Tỉnh!



Chương 3787. Dưới Táng Tỉnh!




Bích Tiêu cũng không tức giận, nàng lập tức mỉm cười: “Thiên Yếm, chú ý tố chất! Tốt xấu gì ngươi cũng là tộc trưởng đấy!”
Thiên Yếm nhìn nàng bằng ánh mắt lạnh lùng: “Hãy nhớ, ta không thân quen gì, hiểu chưa?”
Nói đoạn, nàng tabèn quay đầu nhìn Diệp Huyền: “Ngươi còn chuyện gì không? Không thì chúng ta phải đánh nhau đây!”
Diệp Huyền hỏi: “Táng Tỉnh ở đâu?”
Thiên Yếm búng tay, một đường bạch quang nhập vào trán Diệp Huyền.
Một lát sau, Diệp Huyền quay người rời đi.
Lúc này, Thiên Cơ đột nhiên nói: “Diệp công tử, ngươi định đi thật à?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy!”
Thiên Cơ do dự một lát rồi nói: “Diệp công tử, nơi đó rất nguy hiểm!”
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Thiên Yếm đột nhiên nói: “Nguy hiểm gì chứ? Người ta là chúa dựa dẫm đấy! Hắn mà đi thì biết đâu mấy tên khốn dưới kia lại chết thì sao!”
Mọi người: “…”
Diệp Huyền liếc nhìn Thiên Yếm, sau đó nhìn Bích Tiêu: “Bích Tiêu cô nương, nếu như ta chết ở đó thì hãy nhớ nói với muội muội của ta, cứ nói là do Thiên Yếm bảo ta đi!”
Bích Tiêu sững sờ, sau đó gật đầu: “Được!”
Thiên Yếm nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Ngươi bị điên à?”
Diệp Huyền mỉm cười, hắn không nói gì mà quay người ngự kiếm rời đi.
Vẻ mặt Thiên Yếm hơi khó coi.
Bích Tiêu đột nhiên nói: “Thiên Yếm tộc trưởng, còn đánh không?”
Thiên Yếm phẫn nộ: “Nữ nhân ngu xuẩn kia, ngươi có biết nếu như hắn chết ở đó thì nữ nhân đó chắc hủy diệt cả Trụ Nguyên Giới mất!”
Bích Tiêu nhíu mày: “Sẽ không đâu nhỉ?”
Vẻ mặt Thiên Yếm khó coi vô cùng: “Không á? Hắn mà chết ở đó thì chắc chắn nữ nhân kia sẽ cử một đường kiếm đến. Với thực lực của nàng ta, một khi nàng ta ra tay thì tất cả mọi người ở đây đều sẽ chết! Ngươi còn ở đó mà cười hi hi ha ha, ta thấy ngươi cứ như một tên thiểu năng ấy!”
Bích Tiêu trầm giọng nói: “Là ngươi bảo hắn đi!”
Thiên Yếm phẫn nộ nói: “Ta không biết hắn sẽ đi thật! Mẹ kiếp, chẳng lẽ cái tên này không thấy nguy hiểm chút nào à? Hắn có thực lực như thế nào trong lòng hắn không rõ hay sao? Ta đã nói với hắn rồi, hắn xuống đó sẽ rất nguy hiểm, thế mà hắn còn đi… Mẹ kiếp, những người có ô dù đều ngông cuồng vậy sao?”
Bích Tiêu: “…”
Vẻ mặt Thiên Yếm có hơi khó coi.
Nếu như Diệp Huyền chết ở đây thật thì nữ nhân kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Thiên Khí tộc, càng không bỏ qua cho cả Trụ Nguyên Giới!
Không chỉ Thiên Yếm, vẻ mặt Bích Tiêu cũng khó coi.
Nàng chưa từng tiếp xúc với nữ tử váy trắng, nhưng nhìn vẻ mặt của Thiên Yếm thì nàng biết, Thiên Yếm không nói dối!
Nếu như Diệp Huyền chết ở đó thì nữ tử thần bí kia có thể sẽ hủy diệt cả Trụ Nguyên Giới này thật!
Lúc này, Thiên Cơ đột nhiên nói: “Chúng ta đi xem sao!”
Đi xem sao!
Vẻ mặt hai bên bèn trở nên kì quái!
Không đánh nữa à?
Mặt Thiên Yếm xanh mét, không biết nàng đang nghĩ gì.
Nàng ta thực sự muốn Diệp Huyền chết quách ở đó đi cho xong, thế nhưng nếu như cái tên này chết ở đó thì nữ nhân kia nhất định sẽ không bỏ qua cho Thiên Khí tộc!
Nghĩ đến đây, Thiên Yếm nói: “Đi!”
Nói đoạn, nàng ta bèn biến mất.
Mấy người Thiên Cơ cũng lập tức đi theo!
Một cường giả vẽ vòng bên cạnh Bích Tiêu trầm giọng nói: “Hiện giờ chúng ta làm gì?”
Bích Tiêu nói: “Đi xem sao!”
Lão giả kia do dự một lát rồi nói: “Sống chết của thiếu niên kia quan trọng vậy sao?”
Bích Tiêu liếc nhìn lão giả: “Ngươi không thấy Thiên Yếm hoảng sợ đến mức độ kia à? Chuyện có thể khiến nữ nhân kia hoảng sợ ngươi thấy có thể là chuyện nhỏ sao?”
Nói đoạn, nàng bèn biến mất.
Lão giả bèn thở dài: “Chuyện gì nữa đây? Trận chiến sinh tử nói dừng là dừng!”
Cường giả ngũ tộc cạn lời vô cùng.

Thiên Khí tộc.
Năm xưa khi mấy người Bích Tiêu đuổi người Thiên Khí tộc đi, bọn họ không hề hủy diệt Thiên Khí tộc. Đương nhiên, không phải bởi bọn họ nhân từ mà là bởi Táng Tỉnh!
Hồi đầu bọn họ cũng kiêng dè nơi thần bí này lắm!
Lúc này địa bàn của Thiên Khí tộc cũng rất hoang vu, cỏ dại mọc đầy, trông hoang vu vô cùng!
Diệp Huyền tới Thiên Khí tộc xong, hắn liếc nhìn xung quanh. Không thể không nói, mặc dù nơi này hoang phế nhưng từ những kiến trúc sụp đổ kia có thể thấy được một Thiên Khí tộc đã từng huy hoàng.
Thiên Khí tộc vô địch!
Năm xưa tất cả mọi người ở Trụ Nguyên Giới phải liên thủ với nhau thì mới đuổi được chủng tộc này đi!
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, rất nhanh sau đó hắn nhìn về phía xa xa. Hắn đi về phía xa, không lâu sau đã trông thấy một cái giếng ở quảng trường. Cái giếng này không lớn lắm, xung quanh giếng trải rất nhiều phù văn màu máu. Không chỉ có vậy, miệng giếng cũng được khóa chặt bởi rất nhiều dây xích màu máu.
Diệp Huyền liếc nhìn miệng giếng, đoạn khẽ nói: “Dưới cái giếng này chắc lại phong ấn một đại lão tuyệt thế, hơn nữa còn là một nữ nhân nhỉ?”
Tiểu tháp: “…”
Diệp Huyền không nghĩ nhiều nữa mà đi đến miệng giếng. Mà khi càng đến gần miệng giếng, hắn lại càng thấy bất an!
Sau khi cảm giác bất an ấy dấy lên, Diệp Huyền bèn nhíu chặt mày!
Nơi này không đơn giản!
Hết chương 3787.



Bạn cần đăng nhập để bình luận