Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3118: Như ngươi mong muốn

Dị Duy tộc!

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Giải quyết Dị Duy tộc trước, về phần Diệp tộc thì cứ từ từ."

Vừa nói, hắn vừa nhìn về phía Mục Thánh đao giả: "Ngươi có biết năm đó Diệp Thần còn có thuộc hạ cũ nào không?"

Mục Thánh đao giả lắc đầu: "Cho dù bọn họ không bị trừ khử thì chúng ta cũng không thể đi tìm bọn họ, bởi vì nếu chúng ta đi tìm bọn họ, rất có khả năng bọn họ sẽ bị Diệp tộc phát hiện!"

Diệp Huyền khẽ nói: "Xem ra chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình!"

Vừa nói, hắn vừa nhìn hồ nước ở phía xa, nơi đó có hơn bốn trăm sáu mươi ngụy Ý cảnh cường giả!

Nếu những người này trở thành Ý cảnh, vậy vẫn có sức chiến một trận với Dị Duy tộc!

Đúng lúc này, Thời Gian pháp tắc đột nhiên xuất hiện trong sân: "Dị Duy tộc đang phá phong ấn! Bọn họ muốn ra tay với chúng ta rồi!"

Đám người Đạo Nhất cũng biến mất tại chỗ!

Diệp Huyền nhìn vòng xoáy màu đen, đúng lúc này có một nữ tử bước ra ngoài, người đi ra chính Nguyệt Nha.

Diệp Huyền nói: "Nhất định phải kéo dài thời gian thêm nửa tháng nữa!"

Bên trong vòng xoáy màu đen kia có rất nhiều luồng khí tức cường đại không ngừng tuôn ra!

Diệp Huyền quay đầu nhìn những ngụy Ý cảnh cường giả ở bên hồ: "Bọn họ cần bao nhiêu thời gian nữa?"

Lông mày Đạo Nhất nhíu lại.

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Phong ấn có thể kéo dài bao nhiêu lâu nữa?"

Nguyệt Nha nhìn hắn, khẽ cười nói: "Diệp công tử, chúng ta lại gặp nhau rồi!"

Đạo Nhất liếc nhìn, sau đó nói: "Ít nhất là nửa tháng!"

Thời Gian pháp tắc nhìn hắn: "Có khả năng là sắp rồi!"

Một lát sau, đám người Diệp Huyền đã đến tinh không bị phong ấn, mà vào lúc này, những phù văn kỳ lạ xung quanh đã mờ đến mức gần như không còn gì!

Mà vào lúc này, toàn bộ cơ thể của A Cổ đã bị Chùy Hồn Đinh ghim vào.

Nói xong, hắn lập tức hóa thành luồng kiếm quang rồi biến mất ở cuối đường chân trời.

Sau khi nhìn thấy Đạo Nhất, A Cổ đột nhiên nói với giọng run rẩy: "Tỷ... cứu ta..."

Vừa nói, nàng vừa nhìn Đạo Nhất: "Đạo Nhất, chẳng lẽ ngươi không quan tâm muội muội của ngươi sống chết như nào hay sao?"

Nguyệt Nha búng ngón tay, một nữ tử được đưa vào trong sân, đó không ai khác chính là muội muội của Đạo Nhất, A Cổ!

Phụt!

A Cổ đột nhiên khóc: "Tỷ, cứu ta..."

Giết rồi!

Nguyệt Nha cười nói: "Đạo Nhất, ngươi là thiên tài của gia tộc chúng ta, gia tộc chúng ta tất nhiên sẽ không bỏ rơi ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý trở về gia tộc thì chúng ta không nhắc đến chuyện cũ nữa!"

Đạo Nhất khẽ lắc đầu: "Nàng ta đã không còn là muội muội mà ta quen biết nữa! Nàng ta bây giờ chỉ muốn ta chết!"

Đạo Nhất im lặng.

Đạo Nhất khẽ nói: "Ta cũng đã hiểu rồi! Ta không nợ nàng ta bất cứ cái gì! Lúc trước đã phản bội chủ nhân bởi vì nàng ta, bây giờ ta lại đột nhiên cảm thấy rằng chẳng đáng tý nào, thực sự không đáng..."

Quả thật là A Cổ kia từ đầu đến cuối chỉ muốn Đạo Nhất chết!

Diệp Huyền im lặng.

Đạo Nhất đột nhiên đi về phía A Cổ, nàng đi đến trước mặt đối phương, nhìn A Cổ mà trong mắt lóe lên một tia phức tạp: "A Cổ..."

Tất cả mọi người trong sân đều nhìn về phía Đạo Nhất.

Đạo Nhất đi tới trước mặt Diệp Huyền, khẽ cười nói: "Rất ngạc nhiên sao?"

Diệp Huyền gật đầu.

Lúc này, một con dao găm đột nhiên xuất hiện trong tay Đạo Nhất, A Cổ chưa kịp phản ứng thì nàng đã đâm dao găm vào cổ họng của A Cổ.

Bao gồm cả Diệp Huyền!

Mọi người trong sân đều sững sờ.

Máu bắn tung tóe ra ngoài từ cổ họng của nàng ta!

Vừa nói xong, trong mắt nàng chảy ra một dòng nước mắt.

Diệp Huyền thở dài trong lòng.

Hắn biết Đạo Nhất đã chết tâm!

Chết tâm với Dị Duy giới, chết tâm với muội muội!

Đặc biệt là đối với A Cổ này, nàng đã vì A Cổ mà bỏ ra rất nhiều, nhưng A Cổ lại chỉ muốn nàng chết!

Đau xót!

Nguyệt Nha ở bên cạnh nhìn Đạo Nhất không lên tiếng.

Nàng biết sau này Đạo Nhất sẽ không liên quan gì đến Dị Duy tộc này nữa rồi!

Đạo Nhất quay đầu nhìn Nguyệt Nha: "Nguyệt Nha quân sư, sau này đừng giở những thủ đoạn hèn hạ như vậy nữa! Bởi vì chuyện này thật sự không hay ho gì cả!"

Nguyệt Nha cười nói: "Được!"

Vừa nói, nàng vừa nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, ngươi chuẩn bị xong chưa?"

Hai con rồng đón gió to lên, lập tức quét sạch toàn bộ tinh không, rất nhiều cường giả của Dị Duy tộc đều bị chấn động đến mức phải lùi về sau.

Một vàng một đen!

Hai con cự long trên cánh tay hắn đột nhiên bay ra!

Ầm ầm!

Những phong ấn xung quanh đột nhiên dần dần biến mất, đồng thời, vòng xoáy màu đen kia cũng bắt đầu run rẩy một cách dữ dội, dần dần có rất nhiều hư ảnh xuất hiện trên tinh không xung quanh.

Cường giả của Dị Duy giới!

Nguyệt Nha nhìn Diệp Huyền: "Giết!"

Không có một lời nói vô nghĩa nào!

Lần này, mục đích của bọn họ rất rõ ràng, giết Diệp Huyền trước, sau đó mới nuốt chửng vũ trụ này!

Tất cả cường giả của Dị Duy tộc trong sân đều lao thẳng về phía Diệp Huyền!

Đương nhiên là không muốn cho hắn bất kỳ một cơ hội nào!

Hai mắt của Đào Nhất hơi nheo lại, đang chuẩn bị động thủ thì Diệp Huyền đột nhiên nói: "Để ta!"

Đạo Nhất nhìn hắn, Diệp Huyền tiến lên một bước, hai mắt từ từ nhắm lại, nhưng thân thể bắt đầu trở nên run rẩy!

Ầm ầm!

Vừa dứt lời, nàng búng ngón tay một cái.

Khóe miệng Nguyệt Nha khẽ nhếch lên: "Như ngươi mong muốn!"

Diệp Huyền cười nói: "Đến đi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận