Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1789: Lấy danh Vu Thần

Lúc này Diệp Huyền vẫn chưa hoàn toàn mất đi lý trí!

Bởi vì hắn vẫn chưa phẫn nộ quá mức, chỉ cần không phải là vô cùng phẫn nộ thì hắn sẽ không để cho mình mất đi lý trí.

Nhưng cũng chính là bởi vì như thế mà huyết mạch chi lực của hắn sẽ không thể nào phát huy đến mức cực hạn được.

Nhìn Thiên Long ở phía chân trời kia, sắc mặt của hắn trở nên nặng nề!

Tên này đã biến thân rồi!

Hơn nữa còn biến thành lớn như vậy!

Làm thế nào để đánh đây?

Phía chân trời, cự long kia nhìn xuống phía dưới, hắn ta điên cuồng gào thét, từng đạo long uy bao trùm phía chân trời.

Lúc này, A Mục lại nói: "Nhưng ta có thể giúp ngươi trở nên mạnh mẽ hơn!"

Trong nháy mắt, trên mặt Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện từng đạo phù văn màu đen thần bí, cùng lúc đó, từng luồng sức mạnh to lớn bộc phát ra như núi lửa từ trong cơ thể của hắn.

Ngươi không biết đánh nhau sao?

A Mục gật đầu, nàng đi tới trước mặt Diệp Huyền, hai mắt từ từ nhắm lại và đọc một đống câu thần chú trong miệng, một lát sau, nàng đột nhiên ấn vào giữa lông mày Diệp Huyền: "Lấy danh Vu Thần, ban cho Vu Thần chi thần!"

A Mục do dự một chút, sau đó nói: "Ta thật sự không biết đánh nhau! Bình thường đều là người khác đánh giúp ta!"

Hắn cảm thấy trong cơ thể mình có được sức mạnh vô cùng vô tận!

Sau khi những long uy này xuất hiện, toàn bộ chân trời lập tức trở nên hư ảo.

Sức mạnh!

Diệp Huyền cạn lời.

Diệp Huyền quay đầu nhìn A Mục bên cạnh: "Có thể giúp đỡ không?"

Diệp Huyền có chút bối rối: "Giúp ta trở nên mạnh mẽ?"

Lúc này, long uy ở chân trời đã tới.

Hắn gần như muốn chửi tục!

Diệp Huyền ngẩng đầu lên rồi lập tức đánh ra một quyền!

Giờ khắc này, Diệp Huyền lập tức có chút ngơ ngẩn!

Hắn chưa từng sở hữu loại sức mạnh vô cùng to lớn này!

Đúng lúc này, Thiên Long kia đột nhiên lại gầm thét, ngay sau đó, hắn ta lao xuống từ chân trời.

Gấp mười lần!

Phía chân trời, Diệp Huyền đánh một quyền về phía Thiên Long kia.

Cả chân trời run lên kịch liệt, rất nhiều long uy đã biến mất trong khoảnh khắc.

Hắn đã dốc hết toàn lực vào một quyền này!

Ầm ầm!

Sau khi lui về sau ước chừng ngàn trượng, Thiên Long kia ngừng lại, nhưng giờ phút này cả người đã đầy thương tích.

Đánh ra một quyền này, Thiên Long kia trực tiếp bị đánh lui, cùng lúc đó, những miếng vảy rồng trên người Thiên Long nổ tung, máu tươi bắn tung tóe, cảnh tượng cực kỳ hùng tráng!

Ầm ầm!

Diệp Huyền nhìn về phía tay phải của mình, lúc này có sức mạnh ít nhất phải gấp mười lần so với của trước đây!

Trực tiếp mạnh mẽ đối đầu!

Ở trước mặt Thiên Long này, hắn trông có vẻ nhỏ bé như một con kiến, nhưng trong nháy mắt một quyền này của hắn được đánh ra, Thiên Long kia lập tức phải dừng lại tại chỗ!

Thiên Long gầm gừ rống giận, đập mạnh móng vuốt về phía Diệp Huyền. Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên gầm lên giận dữ, lại đánh ra một quyền.

Đây là bí pháp nghịch thiên gì vậy?

Chỗ hắn giậm chân lập tức biến thành một hố sâu!

Ầm ầm!

Diệp Huyền thu hồi lại suy nghĩ, chân phải hắn giậm mạnh một cái.

Phía chân trời, Diệp Huyền nhìn nắm đấm của mình, chính bản thân cũng có chút ngẩn ngơ.

Luồng sức mạnh này cường đại đến mức không chân thật!

Ở phía xa, Thiên Long kia nhìn Diệp Huyền, trong mắt tràn ngập kiêng kỵ, dường như nghĩ đến cái gì đó, hắn ta đột nhiên nhìn về phía A Mục phía dưới, mí mắt của A Mục nhảy dựng lên, vội vàng nhìn về phía Diệp Huyền: "Cứu ta!"

Câu nói của nàng vừa dứt, Thiên Long kia đột nhiên quét đuôi về phía nàng!

Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt A Mục, hắn đang muốn ra tay nhưng lúc này, A Mục chỉ vào Thiên Tru Kiếm trong tay hắn: "Lấy danh Vu Thần, ban cho ta Thần Phong!"

Thiên Tru Kiếm đột nhiên run lên kịch liệt, trực tiếp biến từ màu đỏ như máu thành màu đen đậm, trên mũi kiếm lóe ra một tia hắc quang thần bí.

Diệp Huyền ngẩn người, sau đó tung người nhảy lên, chém một kiếm xuống.

Xuy!

Phía chân trời, đuôi rồng của Thiên Long bị một kiếm của Diệp Huyền chém đứt ngay lập tức, máu tươi phun trào, nhuộm đỏ cả chân trời.

Diệp Huyền ngơ hết cả người.

Thiên Tru Kiếm đã trở nên mạnh mẽ như vậy?

Hắn nhìn Thiên Tru Kiếm trong tay, cảm giác có chút không chân thật!

Đúng lúc này, A Mục đột nhiên nói: "Giết hắn ta!"

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Long kia, Thiên Long kia xoay người bỏ chạy, hiển nhiên là hắn ta đã sợ rồi!

A Mục: "..."

Lúc này, A Mục đột nhiên chỉ vào lưng Diệp Huyền: "Lấy danh Vu Thần, ban cho ta Thần Tốc!"

Ầm ầm!

Một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên tràn vào toàn thân Diệp Huyền.

Hắn ngây người, ngay sau đó, hắn lập tức biến mất ở phía chân trời, mà chỉ khoảng hai lần hít thở, hắn đã xuất hiện ở chân trời, trong tay đang kéo theo một con cự long thật dài.

Diệp Huyền dừng lại trước mặt A Mục, A Mục thì hưng phấn chạy đến trước mặt Thiên Long kia, nàng đá mạnh một cú vào đầu Thiên Long: "Ngươi đứng lên! Tiếp tục chiến đấu đi! Không phải ngươi rất kiêu ngạo sao?"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Hắn ta đã chết rồi!"

A Mục chớp mắt, sau đó nói: "Rút gân rồng của hắn ta ra, uống máu rồng của hắn ta, nhục thân của ngươi sẽ trở nên cường đại hơn!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Chuyện này không tốt lắm đâu?"

A Mục đang muốn nói chuyện thì hắn đã đi tới trước mặt Thiên Long kia bắt đầu lấy máu.

Tốc độ của Thiên Long rất nhanh, chớp mắt cái đã biến mất ở phía chân trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận