Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 1334: Phiền phức

Tiểu nữ hài cũng nhìn về phía đạo bạch quang đó, trong mắt nàng có một tia nghi hoặc, đột nhiên, đồng tử nàng hơi co lại, sau một khắc, nàng trực tiếp kéo Diệp Huyền ra phía sau, sau đó đánh thẳng một quyền lên trên!

Trong nháy mắt khi tiểu nữ hài đánh một quyền lên trên, trong đạo bạch quang đó bỗng nhiên có một mảnh ánh sáng nhỏ bé không thể nhận ra bay ra ngoài.

Ầm!

Tiểu nữ hài kéo theo Diệp Huyền trực tiếp lùi nhanh lại, không gian tại chỗ nàng và Diệp Huyền vừa mới lui lại trực tiếp bị chôn vùi, mà nàng và Diệp Huyền đã lui về sau mấy ngàn trượng!

Nhìn thấy cảnh này, chúng người đang có mặt ở đây đều kinh hãi, nhao nhao nhìn về phía đạo bạch quang đó, nhưng mà bọn họ cũng không nhìn thấy gì cả!

Cách đó không xa, tiểu gia hỏa màu trắng cũng nhìn về phía đạo bạch quang đó, trong mắt nàng lóe lên chút nghi hoặc.

Nơi xa, tiểu nữ hài ngừng lại, nàng nhìn quả đấm của mình một chút, nắm tay của nàng đã biến thành màu đỏ.

Một bên khác, Kiếm Mộc đó nhìn thấy cảnh này thì sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm.

Tiểu nữ hài hừ lạnh một tiếng, nàng cất xâu kẹo hồ lô trong tay đi, sau đó, hai tay nàng chậm rãi nắm chặt lại, mà đúng lúc này, đạo bạch quang ở chân trời đó đột nhiên rung lên, sau một khắc, tiểu nữ hài bỗng nhiên đưa hai tay đẩy về phía trước.

Cách đó không xa, Kiếm Mộc nhìn chằm chằm vào khu vực đó, đúng lúc này, một luồng sức mạnh to lớn đột nhiên từ khu vực đó bộc phát ra, những ngọn lửa màu đỏ rực đó bị chấn động bay ra bốn phía xung quanh, mà những nơi ngọn lửa này đi qua không gian đều trực tiếp bị thiêu đốt thành hư vô!

Một thế giới khác!

Không gian xung quanh tiểu nữ hài và Diệp Huyền trực tiếp sụp đổ, cùng lúc đó, một ngọn lửa màu đỏ rực trực tiếp bao phủ lấy tiểu nữ hài và Diệp Huyền vào trong!

Tiểu nữ hài chậm rãi nắm chặt tay phải: "Thứ này không phải do ca của ta để lại!"

Tiểu nữ hài này cũng không phải là bản thể!

Hắn ta hoàn toàn không ngờ được nhục thân của tiểu nữ hài này lại có thể mạnh mẽ tới mức độ đó.

Lúc này, tiểu nữ hài dẫn theo Diệp Huyền bước ra, nàng vẫn dùng một phần sức mạnh trấn áp huyết mạch của Diệp Huyền!

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Kiếm Mộc nơi xa: "Đây là sức mạnh của một thế giới khác!"

Tiểu nữ hài nhìn về phía đạo bạch quang ở trên không trung, bên trong bạch quang là một mảnh hư vô, không nhìn thấy cái gì cả!

Ầm!

Kiếm Mộc hoàn toàn không dám nghĩ tới!

Kiếm Mộc nhìn chằm chằm tiểu nữ hài: "Ngươi lại còn biết đến thế giới khác!"

Lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía phiến bạch quang đó, nàng bất chợt đánh mạnh một quyền lên trên đó.

Nhìn thấy tiểu nữ hài, sắc mặt Kiếm Mộc lập tức trở nên âm trầm hẳn, bởi vì hắn ta phát hiện ra ngọn lửa màu đỏ như máu đó hoàn toàn không thể tổn thương được tiểu nữ hài này!

Nếu như bản thể của nàng đích thân đến đây thì sẽ còn kinh khủng như thế nào nữa?

Cách đó không xa, Kiếm Mộc nhìn chằm chằm vào tiểu nữ hài, lên tiếng nói: "Ngươi không ngăn nổi!"

Ầm!

Nàng đã từng sợ ai chưa?

Mảnh bạch quang đó rung lên kịch liệt, một luồng sức mạnh vô hình từ giữa mảnh bạch quang tản ra, mà luồng sức mạnh này lại trực tiếp chấn vỡ sức mạnh của tiểu nữ hài, không chỉ như thế, luồng sức mạnh này còn đi thẳng tới trước mặt của tiểu nữ hài.

Vừa nói dứt câu, hắn ta lui qua một bên.

Ầm!

Bây giờ phần lớn sức mạnh của nàng đều đang dùng để trấn áp huyết mạch của Diệp Huyền!

Tiểu nữ hài nhìn về phía đạo bạch quang đó: “Bạch, có thể chữa trị cho gia hỏa này trước một chút được không! Bằng không, ta không thể nào ra tay toàn lực được!"

Mà lúc này, trên không trung, đạo bạch quang đó đột nhiên rung động.

Tiểu nữ hài lại đấm ra một quyền nữa!

Ngoại trừ ba người do chính nàng nói ra thì nàng đúng là chưa từng sợ ai!

Dù cho đạo bạch quang trước mắt này là sức mạnh thuộc về một thế giới khác!

Nghe được tiểu nữ hài nói như vậy, Kiếm Mộc cười dữ tợn một tiếng: “Được, vậy hôm nay ta muốn xem xem ngươi yêu nghiệt tới cỡ nào!"

Luồng sức mạnh đó trực tiếp vỡ vụn ra, mà đạo bạch quang ở chân trời đó thì khẽ rung lên một cái, cuối cùng lông tóc không tổn hao gì!

Tiểu nữ hài trầm mặc một lát, sau đó mới nói: "Ngoại trừ An tỷ của ta, ngoại trừ ca của ta... còn có nữ nhân đó ra... ta có từng sợ ai? Hả?"

Lúc này, cách đó không xa, tiểu gia hỏa màu trắng đột nhiên vung móng vuốt nhỏ một chút, giống như đang nói gì đó.

Tiểu nữ hài lạnh lùng nhìn thoáng qua Kiếm Mộc, lên tiếng đáp trả: "Ta đã từng sợ ai chưa?"

Nơi xa, Tiểu Bạch lại lắc đầu, bây giờ nàng không thể nào rời khỏi Diệp Linh.

Bởi vì giờ khắc này, trên người Diệp Linh xuất hiện rất nhiều khí tức thần bí, hơn nữa, Diệp Linh còn đang điên cuồng hấp thụ tử khí của nàng.

Nếu như nàng ngừng tử khí, rất có thể sẽ phí công nhọc sức!

Không thể rời khỏi vào lúc này được!

Cùng lúc đó, nàng bởi vì điên cuồng truyền thụ tử khí cho Diệp Linh mà thân thể đã bắt đầu dần dần hư ảo...

Xa xa tiểu nữ hài nhếch miệng: “Phiền phức!"

Lúc này, đạo bạch quang đó đột nhiên rung lên một cái, ngay sau đó, một đạo đao quang sáng như tuyết đột nhiên từ giữa bạch quang chém xuống.

Khi đạo đao quang sáng như tuyết này xuất hiện, trong nháy mắt đó, không gian giữa sân trực tiếp trở nên hư ảo!

Không đúng, là toàn bộ Kiếm Giới cũng trở nên hư ảo!

Không chịu nổi sức mạnh của đao quang này!

Phía dưới, tiểu nữ hài nhắm hai mắt lại: “Không để ý đến ngươi nữa!"

Vừa nói dứt câu, nàng đột nhiên hóa thành một đạo hắc quang phóng lên tận trời.

Nàng không ra quyền mà trực tiếp dùng đầu đụng thẳng vào đao quang đó!

Không lâu sau, ánh đao đó trực tiếp chém lên trên đôi sừng màu đen của nàng.

Ầm!

Trong nháy mắt đao quang nổ bể ra, nhưng mà tiểu nữ hài cũng bị luồng sức mạnh to lớn trong đó đánh bay về chỗ cũ.

Ầm!

Nơi tiểu nữ hài đặt chân đến, mặt đất trực tiếp nổ bể ra, cùng lúc đó, thân thể nàng cũng dần dần mờ đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận