Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3123: Kẻ địch khôn hơn rồi

Cút!

Tiểu tháp trực tiếp ngẩn người!

Vậy mà kêu mình cút sao?

Chuyện này làm sao có thể nhịn được chứ?

Tiểu tháp đâm thẳng vào Kiếm Chủ Lệnh.

Ầm!

Rất nhanh, một tháp một lệnh đã đánh nhau túi bụi!

Diệp Huyền liếc mắt nhìn Kiếm Chủ Lệnh đằng xa kia, trong lòng lại thấy hơi ngạc nhiên, hắn không ngờ Kiếm Chủ Lệnh này còn biết nói chuyện nữa đấy.

Diệp Huyền nhìn Kiếm Chủ Lệnh mà không nói gì cả.

Diệp Huyền nhìn Kiếm Chủ Lệnh trong tay mà rơi vào trầm tư.

Diệp Huyền: "..."

Rất dễ nhận thấy, đây là thừa nhận thân phận của Diệp Huyền rồi!

Diệp Huyền cười bảo: "Thì ngươi cũng có thể đánh nó mà!"

Trong lòng hắn vẫn hơi nghi ngờ, kiếm đạo liên minh mà cha mình đã sáng tạo ra có đánh lại được Diệp tộc gì đó này hay không?

Nói cách khác là thứ này có linh.

Kiếm Minh!

Tiểu tháp hơi chần chừ, sau đó nói: "Hình như ta không đánh lại được nó!"

Lúc này, đột nhiên tiểu tháp bay về trước mặt Diệp Huyền, nó run rẩy nói: "Tiểu chủ, nó đánh ta!"

Lúc này, Kiếm Chủ Lệnh hơi rung lên sau đó vững vàng rơi xuống lòng bàn tay của Diệp Huyền.

Đương nhiên, hắn vẫn vô cùng có lòng tin về cha mình.

Lúc này, Kiếm Chủ Lệnh kia bay xuống trước mặt Diệp Huyền, nó bay quanh hắn một vòng như đang quan sát hắn.

Nhưng người dưới tay cha chưa chắc đã rất mạnh!

Một kiếm đạo liên minh!

Thật ra trong lòng hắn chẳng có tự tin gì cả!

Diệp Huyền gật đầu.

Thế này có còn cho người sống nữa không?

Diệp Huyền cười ha ha: "Ta cũng không sợ chết, nhưng ta không muốn chết."

Lúc này trong lòng hắn khá bất đắc dĩ.

Xử lý Diệp tộc?

Hắn thấp giọng thở dài sau đó cất Kiếm Chủ Lệnh đi, đi đến bên hồ.

Ở Diệp tộc thật sự không tính là gì đâu!

Cường giả Ý cảnh?

Thật ra, nàng rất muốn nói chuyện Diệp Huyền muốn nhờ vào ngoại lực để xử lý Diệp tộc thật sự chẳng khác gì nằm mơ giữa ban ngày!

Mình càng cố gắng thì kẻ địch cũng càng mạnh!

Đạo Nhất liếc mắt nhìn Diệp Huyền, cười nói: "Vậy thì xử lý Diệp tộc thôi!"

Diệp Huyền cười to: "Xử lý Diệp tộc!"

Mục Thánh ở đằng sau hắn thấp giọng thở dài.

Đột nhiên Đạo Nhất đi đến bên cạnh hắn, nàng quay đầu nhìn hắn rồi cười bảo: "Có phải cảm thấy rất khó không?"

Đạo Nhất chớp mắt: "Ngươi thấy ta giống sợ chết lắm sao?"

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía nàng, cười nói: "Có khả năng sẽ chết đấy!"

Đạo Nhất nắm lấy tay hắn: "Không sao, ta ở bên ngươi!"

Năm ấy nàng cũng là Ý cảnh nhưng vẫn chưa có tư cách tiến vào được nội bộ Diệp tộc!

Ai có thể xử lý được Diệp tộc chứ?

Sợ rằng cũng chỉ có gia tộc mạnh nhất – Ma Kha Thần Tộc mới có thực lực ấy thôi, nhưng Ma Kha Thần Tộc đã diệt vong rồi!

Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền hỏi: "Ách Nạn, đã tìm được đám người Niệm tỷ chưa?"

Ách Nạn pháp tắc ở bên cạnh lắc đầu: "Vẫn chưa!"

Diệp Huyền hơi nhíu mày: "Biến mất rồi?"

Ách Nạn pháp tắc trầm giọng bảo: "Có khả năng bọn họ đã không còn ở vũ trụ này nữa rồi!"

Diệp Huyền nhìn về phía nàng: "Không còn ở vũ trụ này nữa?"

Ách Nạn pháp tắc gật đầu: "Nếu ở vũ trụ này vậy muốn tìm được bọn họ vẫn rất đơn giản, mà cho đến bây giờ ta vẫn không có cách nào tìm được họ, vậy chỉ có thể có một cách giải thích, đó là bọn họ cách vũ trụ này rất xa!"

Diệp Huyền vội vàng nói: "Đừng mà! Chúng ta đánh tiếp đi chứ!"

Nói rồi, cơ thể hắn ta dần dần trở nên hư ảo.

Nói rồi, hắn ta liếc mắt nhìn xung quanh rồi nhẹ giọng bảo: "Vũ trụ này có linh khí rất dồi dào... đáng tiếc, tạm thời lại vô duyên với Dị Duy tộc ta! Diệp công tử, chuẩn bị chào đón kẻ địch mới của ngươi đi!"

Lý Thị Tín nhìn xuống Diệp Huyền: "Diệp công tử, chúng ta đã đánh giá thấp người đứng sau ngươi rồi."

Người tới chính là tộc trưởng của Dị Duy tộc – Lý Thị Tín!

Lúc này, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện ở phía chân trời.

Hơn nữa, phụ thân còn rất kính trọng Đồ.

Đúng lúc này, một nữ tử đột nhiên xuất hiện ở đó.

Thời Gian pháp tắc!

Thời Gian pháp tắc nhìn đám người Diệp Huyền: "Dị Duy tộc đang mở lại thông đạo không gian truyền tống!"

Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "Bọn họ định tiếp tục phái cường giả qua đây sao?"

Đạo Nhất vội nói: "Cũng có khả năng là rút lui!"

Mọi người đều nhìn nàng, Đạo Nhất lại ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không: "Nếu chọn rút lui vậy đồng nghĩa với việc bọn họ sẽ thông báo cho Diệp tộc!"

Nói rồi, nàng lại nhìn Diệp Huyền: "Bây giờ chúng ta có thể lên kế hoạch cho trường hợp xấu nhất rồi."

Diệp Huyền gật nhẹ đầu: "Ta hiểu rồi."

Hắn cũng biết phụ thân và Đồ quen biết nhau!

Diệp Huyền nhẹ giong bảo: "Ngược lại cũng có khả năng đấy chứ!"

Đạo Nhất đáp: "Không phải phụ thân ngươi có một thế lực tên là Kiếm Minh sao? Hai người bọn họ đều là kiếm tu, liệu có phải đã được phụ thân ngươi dẫn đi gia nhập Kiếm Minh rồi không? Đương nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của ta!"

Diệp Huyền liếc mắt nhìn nàng: "Sao lại nói vậy?"

Đột nhiên Đạo Nhất lên tiếng: "Liệu có phải bọn họ đã được phụ thân ngươi dẫn đi rồi không?"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Nếu Niệm tỷ và Đồ đến chỗ khác không có khả năng không tới nói với ta một tiếng, trừ phi bọn họ đi rất vội..."

Lý Thị Tín chỉ nhìn hắn mà không trả lời.

Diệp Huyền có hơi cạn lời.

Mẹ nó chứ!

Sao kẻ địch lần này lại đột nhiên trở nên thông minh như vậy?

Không chịu đánh nữa!

Thế này làm hắn thấy hơi lạ nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận