Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 871: Ca Ca Ta Đâu?

Nói xong, nàng lập tức quay người chạy đến phía bên trong Thần Võ thành...

Cửa thành, Vũ Vấn quay đầu nhìn thoáng qua nơi nào đó, sau đó hắn quay người rời đi.

Bên ngoài Thần Võ thành.

Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện, hắn nhìn bên trong Thần Võ thành, vẻ mặt bình tĩnh, thế nhưng trên gương mặt, lại có hai hàng nước mắt.

Một lát sau, Diệp Huyền nói khẽ:

- Nha đầu, ca sẽ sống sót thật tốt!

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền đi đến một chỗ bên trong dãy núi.

Nhìn thấy tòa tiểu tháp hư ảo này, Đường Đại tiểu thư lập tức nheo lại hai mắt.

Nói xong, hắn trực tiếp biến mất không thấy gì nữa!

- Chuyện gì?

- Là muốn nói cho Đường Đại tiểu thư biết, món bảo vật kia ở trong tay ta, mà hiện tại, ta muốn đến Trật Tự thành, Đường Đại tiểu thư, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại!

- Đường Đại tiểu thư, ta tới đây là vì muốn nói cho ngươi biết một chuyện.

Vẻ mặt Đường Đại tiểu thư cực kỳ âm lãnh.

Một chỗ trước đầm nước, Đại tiểu thư Đường gia ngồi xếp bằng dưới đất đột nhiên mở hai mắt ra, nàng nhìn về phía đối diện không xa, nơi đó, chẳng biết lúc nào đã có một người đang đứng.

Không có người động thủ, bởi vì người tới cũng không bản thể của Diệp Huyền, chỉ là một sợi phân thân!

Đường Đại tiểu thư cười nói:

Hết thảy Cường giả Đường tộc giữa sân dồn dập nhìn về phía Diệp Huyền, Diệp Huyền mỉm cười:

Diệp Huyền cười nói:

Ở bên cạnh hắn, một lão giả trầm giọng nói:

Diệp Huyền mỉm cười, giữa chân mày hắn, một tòa tiểu tháp hư ảo đột nhiên ngưng hiện.

- Hắn muốn dẫn chúng ta đi!

Trật Tự thành!

Trật Tự thành này, chính là địa bàn của Trật Tự Minh!

Một sát thủ kiếm tu có thể miểu sát cường giả cấp bậc Đạo cảnh, nàng không thể không kiêng kị!

Đặc biệt là Diệp Huyền, nếu hiện tại nàng tiến đánh Võ viện, Diệp Huyền nhất định sẽ xuất thủ tương trợ.

Dù sao, Trật Tự Minh cũng không phải Diệp Huyền và Thần Võ thành có thể so sánh.

Thế nhưng, tất cả mọi người giữa sân đều cảm nhận được lửa giận của vị Đại tiểu thư này.

Đường Đại tiểu thư lắc đầu:

Đường Đại tiểu thư nhìn về phía Thần Võ thành, nàng cứ nhìn như vậy, thần sắc bình tĩnh.

- Đại tiểu thư, món chí bảo kia trọng yếu như vậy, vì sao gia chủ không tự mình đến đây?

Lão giả trầm giọng nói:

- Nếu chúng ta làm như thế, sẽ khiến hắn giao món chí bảo kia cho Trật Tự Minh, khi đó, chúng ta muốn thu hoạch được món bảo vật kia, thật sự quá khó khăn.

Muốn lưu lại Diệp Huyền, biện pháp tốt nhất chính là tiến đánh Võ viện, mà bây giờ, Võ viện và Kiếm tông hợp sức, nàng muốn ăn, vô cùng khó khăn!

Chuyến đi này Diệp Huyền, một lần nữa phá vỡ hết thảy kế hoạch của nàng!

Bên cạnh Đường Đại tiểu thư, lão giả kia lại nói:

- Không bằng thông báo gia tộc, để gia tộc phái cường giả tới... Vì món chí bảo kia, gia tộc nhất định sẽ nguyện ý!

Diệp Huyền hiiện tại, ngay cả nàng cũng không dám khinh thường.

Hoặc là nói, đại giới cần bỏ ra so với hiện tại phải cao hơn ít nhất không chỉ gấp trăm lần!

Một khi món chí bảo này rơi vào trong tay Trật Tự Minh, khi đó, Đường tộc muốn cầm về lại, thật đúng là khó như lên trời!

Hơn nữa, hiện tại Diệp Huyền muốn đi Trật Tự thành, nếu như nàng tiến đánh Võ viện, khó đảm bảo Diệp Huyền sẽ không giao món chí bảo kia cho Trật Tự Minh!

Đường Đại tiểu thư lắc đầu:

- Tuyệt không thể động! Nếu như hắn động, chắc chắn người Trật Tự Minh kia, còn có vị Yêu tộc kia cũng sẽ động.

Lão giả hiểu rõ.

Kiềm chế!

Nếu chí cường giả Đường tộc động thủ, Trật Tự Minh và Yêu tộc tuyệt đối sẽ không ngồi yên không để ý đến. Bởi vì, dù là ai cũng không muốn thấy cục diện một nhà độc đại. Tương tự, Tinh chủ Trật Tự Minh cũng không có cách nào tự mình động thủ, bởi vì nếu hắn động thủ, Đường tộc và Yêu tộc cũng sẽ ra tay ngăn cản.

Đường Đại tiểu thư đột nhiên nói:

- Tất cả mọi người chia thành tốp nhỏ, đi tới Trật Tự thành!

Nói đến đây, vẻ mặt nàng lạnh dần, trong mắt lập lòe sát ý.

Theo cường giả Đường tộc rời đi, vùng trời Thần Võ thành, Vũ Vấn và Việt Vô Trần liếc mắt nhìn nhau, trong lòng hai người đều khẽ buông lỏng.

- Kỳ thật, ta tò mò nhất vẫn là người sau lưng Diệp Huyền kia. Đến bây giờ, vị kia vẫn chưa từng xuất hiện, đối phương đang lo lắng chuyện gì sao?

Vũ Vấn nhìn về phía cuối chân trời nơi xa, nói khẽ:

- Hi vọng hai nhà chúng ta có thể vượt qua được sóng gió lần này!

Việt Vô Trần gật đầu:

- Sự yên bình của Hỗn Độn Vũ Trụ này, sợ là sẽ bị phá vỡ theo món bảo vật trên thân Diệp Huyền kia.

Vũ Vấn nói khẽ:

Giết Đạo cảnh như giết gà a! Hơn nữa, theo phương thức tổ sư Kiếm tông ra tay mà xem, ngay cả cường giả cấp bậc siêu phàm Kiếm Thánh cũng sợ là chỉ có phần bị miểu sát!

Mà có hai phân thân này, trừ phi Đường tộc dốc hết lực lượng cả tộc, bằng không, căn bản không làm gì được Kiếm tông và Võ viện!

Nhưng mà, Kiếm tông và Võ viện lại đi tranh chấp nội bộ, gọi hai phân thân tiên tổ ra đánh nhau... Mà đáng nói hơn, là quan hệ giữa hai vị tiên tổ này không hề tầm thường...

Ngu!

Ngu xuẩn!

Mặc kệ là Võ viện hay Kiếm tông, chuyện lần này không thể không nói là quá mức ngu xuẩn.

Đặc biệt là Kiếm tông, ban đầu là Kiếm tông muốn gọi tiên tổ rồi nuốt chửng Võ viện, thống nhất Thần Võ thành, nhưng không nghĩ tới, sau khi tổ sư của bọn hắn xuất hiện, lại trực tiếp chém giết đồng minh của Kiếm tông!

Gọi át chủ bài lớn nhất của mình đi ra đánh chính bản thân...

Mỗi lần Việt Vô Trần nghĩ đến đây, đều khó mà tiêu tan.

Tự nhiên là rất mạnh!

Phân thân tiên tổ có mạnh hay không?

Mặc kệ là Vũ Vấn hay Việt Vô Trần, trong lòng đều có chút đắng chát.

Phân thân tiên tổ!

- Vẫn là không thể chủ quan! Từ sự tình lần này mà xem, rõ ràng là Đường tộc này và Trật Tự Minh đều càng có mưu tính lớn hơn, mà chúng ta, không có phân thân tiên tổ, chẳng khác nào mất đi lực chấn nhiếp...

Lúc này, Vũ Vấn đột nhiên nói:

Việt Vô Trần nhìn về phía Vũ Vấn:

- Vũ Vấn huynh, ngươi cảm thấy người sau lưng Diệp Huyền có thực lực thế nào?

Vũ Vấn lắc đầu:

- Không biết! Nhưng mà, người sau lưng hắn nhất định là không đơn giản. Hơn nữa, Diệp Huyền này cũng cho ta một loại cảm giác thần bí... Món bảo vật kia rơi vào trong tay Kiếm tông ngươi, nhưng cuối cùng lại trở về trong tay hắn, chỉ có một lời giải thích, đó chính là món chí bảo kia đã nhận hắn làm chủ!

Nghe vậy, Việt Vô Trần biến sắc:

- Chuyện này...

Vũ Vấn nhìn về phía cuối chân trời, nói khẽ:

- Ta sợ Đường tộc và Trật Tự Minh không làm gì được hắn, đến lúc đó lại tới nhằm vào muội muội của hắn...

Việt Vô Trần muốn nói lại thôi.

Vũ Vấn cũng không hỏi thêm, bởi vì hắn biết Việt Vô Trần muốn nói gì.

Thế nhưng, Võ viện sẽ không vứt bỏ đám người An Lan Tú cùng với Diệp Linh kia.

Bởi vì An Lan Tú đã thu hoạch được truyền thừa của tổ sư Võ viện, Diệp Linh cũng được tổ sư Kiếm tông giải khai phong ấn trong thân thể, hai người này, chờ thêm một thời gian, nhất định sẽ chấn nhiếp chư thiên vạn giới!

Việt Vô Trần thấp giọng thở dài:

- Đường tộc, Yêu tộc, Trật Tự Minh... Bọn hắn đều đã bắt đầu nhìn chằm chằm Diệp Huyền, tình cảnh của Diệp Huyền...

Vũ Vấn nói khẽ:

- Xem tạo hóa của bản thân hắn.

...
Bạn cần đăng nhập để bình luận