Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 2140: Hoá điên

Chương 2140: Hoá điên

Đôi mắt Diệp Huyền ánh lên vẻ ác độc, hắn bỗng nhiên gào lên. Huyết Vực xuất hiện, kích phát huyết mạch chi lực khiến nó trở nên mạnh hơn bao giờ hết!

Diệp Huyền tiếp tục vung kiếm!

Đường kiếm này là nhất kiếm nhất niệm!

Xé gió bay đi!

Rầm!

Đao khi trước mặt Diệp Huyền bị đẩy lùi, thế nhưng lại có một luồng đao khí khác ập đến. Diệp Huyền quét ngang kiếm, huyết sắc kiếm quang lập tức bay đi.

Uỳnh!

Diệp Huyền giơ kiếm chống trọi, đầu kiếm của hắn lấp lánh huyết sắc kiếm quang.

Luân hồi chi lực!

Hiện giờ bọn họ bắt buộc phải diệt trừ yêu nghiệt như hắn, bằng không sau này đúng là đại họa.

Chỉ trong chớp mắt, biển huyết quang bùng nổ. Diệp Huyền lại lùi về phía sau cả ngàn trượng. Khi hắn còn chưa dừng lại thì lão tăng lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Lão tăng nhẩm đọc câu kinh văn nào đó, sau đó vung đao xuống. Đường đao của hắn ta xuất hiện, trên lưỡi đao là sức mạnh quỷ dị.

Mạc Đạo lại ra tay!

Huyết quang xung quanh người hắn tản ra, cả người hắn điên cuồng lùi về phía sau. Trong quá trình lùi, lão tăng kia lại xuất hiện trước mặt hắn, hắn ta tiếp tục vung đao về phía Diệp Huyền!

Chỉ trong nháy mắt, cả người hắn đã lùi về phía sau hàng ngàn trượng. Khi hắn vừa mới dừng lại, một tiếng chuông đột nhiên vang lên trên đỉnh đầu hắn!

Diệp Huyền quét ngang kiếm!

Diệp Huyền thi triển thực lực khiến hai người họ rất hoảng sợ!

Tiên Đạo chung!

Rầm!

Ba loại vực của hắn đột nhiên xuất hiện giữa không trung. Khoảnh khắc ba loại vực xuất hiện, lão tăng cũng bị trấn áp. Diệp Huyền nhân cơ hội chém kiếm, lần này thì kiếm của hắn còn nhanh hơn cả đao của lão tăng!

Khoảnh khắc tiếng chuông vang lên, không gian trên đỉnh đầu Diệp Huyền nứt ra. Một luồng sức mạnh quỷ dị xông tới đâm thẳng về phía hắn.

Kiếm của hắn chĩa thẳng vào yết hầu của đối phương, còn đao của đối phương thì chỉ vào đầu của Diệp Huyền.

Keng!

Đúng lúc đó, Diệp Huyền nhón chân phải bật lên.

Diệp Huyền vừa dừng lại thì cơ thể hắn bỗng phát ra tiếng răng rắc!

Rầm!

Thế mà Nhân Vương Giáp lại không chống đỡ được luân hồi chi lực!

Lão tăng không hề thu đao lại, mà Diệp Huyền cũng không thu kiếm lại!

Có thể nói, khi đã cầm Giới Đao, ít ai có thể là đối thủ của hắn ta!

Cục diện cả hai bên đều bại!

Mà thứ khiến hắn ta ngạc nhiên cũng chính là huyết mạch của hắn!

Hắn ta biết, đó là nhờ huyết mạch của Diệp Huyền!

Thế nhưng cái tên Diệp Huyền này vừa nãy lại có thể chiến một cách ngang tài ngang sức với hắn ta!

Rầm!

Ở phía xa xa, trên người lão tăng kia không biết từ lúc nào đã xuất hiện một lớp áo cà sa màu vàng kim. Ban nãy chính lớp kim sắc cà sa này đã đối chọi với kiếm của Diệp Huyền!

Lão tăng nhìn Diệp Huyền ở phía xa xa, chắp hai tay lại, rồi nói: "Diệp công tử, ngươi thực sự khiến lão nạp phải ngạc nhiên lắm đấy!"

Hắn ta thực sự không ngờ Diệp Huyền lại có thể dựa vào sức mạnh của mình để chiến đấu với hắn ta cho đến tận lúc này. Phải biết rằng, hắn ta cao hơn Diệp Huyền những mấy cảnh giới! Mà điều quan trọng là ban nãy hắn ta còn sử dụng Giới Đao!

Hai tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, lão tăng và Diệp Huyền đồng loạt lùi về phía sau cả ngàn trượng.

Luân hồi chi lực!

Nhân Vương Giáp mà thiết tượng lão đầu mới làm lại cho hắn đã bi nứt! Không những thế, một luồng sức mạnh thần bí còn đang ăn mòn Nhân Vương Giáp, Nhân Vương Giáp đã biến mất với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Là Nhân Vương Giáp!

Huyết mạch của hắn là huyết mạch gì vậy?

Tại sao nó có thể mạnh đến thế?

Không nghĩ ngợi nhiều nữa, lão tăng đột nhiên cầm đao bước về phía Diệp Huyền. Hắn ta đi rất nhanh, kèm theo đó là một luồng khí tức đang cuồn cuộn dâng lên!

Lần này, Diệp Huyền đã không còn thứ gì có thể ngăn cản Giới Đao của hắn ta nữa rồi!

Một đao này, hắn chắc chắn sẽ chết!

Rất nhanh sau đó, đao thế như đợt hồng thủy, cuộn trào khắp bốn phía, cả tinh không như sụp đổ...

Rất rõ ràng, lão tăng muốn kết liễu Diệp Huyền chỉ bằng một đao!

Thực lực mà Diệp Huyền thể hiện ra thực sự quá kinh khủng!

Dẫu là hắn ta cũng phải kiêng dè!

Tuy nhiên lúc này, Giới Đao đột nhiên không thể tịnh hóa sát khí và lệ khí trên kiếm khí của Diệp Huyền nữa!

Thứ này có thể tịnh hóa sát khí và lệ khí!

Sức mạnh phật pháp!

Đường huyết sắc kiếm quang ấy còn chưa tan, nó hãy còn vương vấn bên Giới Đao. Mà lúc này, bên trên Giới Đao đột nhiên xuất hiện một luồng sức mạnh thần bí.

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, lão tăng lập tức lùi về phía sau cả ngàn trượng!

Keng!

Uỳnh!

Chỉ trong chớp mắt, chút lí trí cuối cùng trong mắt hắn lập tức biến mất.

Hắn đã điên thật rồi!

Uỳnh!

Một luồng huyết mạch khí tức như muốn thiêu đốt cả bầu trời trỗi dậy!

Nửa điên và hoàn toàn điên khác nhau một trời một vực!

Sau khi hoàn toàn bước vào trạng thái điên cuồng, khí tức và thực lực của Diệp Huyền lập tức gia tăng nhanh chóng. Một luồng lệ khí lớn mạnh và sát ý cuộn trào lên khắp bốn phía. Chỉ trong chốc lát, cả tinh không này đã bị sát ý và lệ khí bao trùm.

Lúc này, Diệp Huyền chém kiếm xuống.

Đường kiếm này chém thẳng lên đao của lão tăng!

Kiếm linh đột nhiên hóa thành một đường kiếm quang rồi nhập vào giữa trán của Diệp Huyền.

Kiếm linh!

Thanh kiếm mà thanh sam nam tử để lại!

Đúng lúc ấy, Thiên Tru Kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng nhiên biến thành một thanh huyết kiếm!

Với đường đao này, lão tăng rất có tự tin!

Trước đó, Diệp Huyền có thể chống đỡ được đường đao kia của hắn ta là bởi trên người của hắn có bảo giáp. Thế nhưng bây giờ, hắn đã không còn bảo giáp nữa rồi!

Bởi lệ khí và sát khí này là đến từ huyết mạch của hắn!

Lão tăng cầm đao bằng cả hai tay và chém mạnh lên kiếm khí của Diệp Huyền. Diệp Huyền đang định ra tay thì đúng lúc ấy, trên bầu trời phía xa xa bỗng có tiếng chuông vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận