Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 3694. Tỷ tỷ ruột! (2)



Chương 3694. Tỷ tỷ ruột! (2)




Lúc này, Tiêu Hiếu lại nói: “Cô nương, nếu như ta đoán không nhầm thì trong tay ngươi chỉ còn một đường kiếm quang thôi, đúng chứ?”
Dương Niệm Tuyết không lên tiếng.
Tiêu Hiếu tiếp tục nói: “Đường kiếm quang kia của ngươi rất mạnh, chúng ta không ngăn cản được, thế nhưng ngươi chỉ có thể giết một người, chẳng phải sao?”
Dương Niệm Tuyết nhếch miệng: “Vậy thì ta giết ngươi!”
Dứt lời, nàng bèn xòe tay ra, một đường kiếm quang đột nhiên bay lên.
Mục tiêu của đường kiếm quang này là Tiêu Hiếu!
Vẻ mặt Tiêu Hiếu lập tức thay đổi. Mà lúc này, hắn ta đã ngửi được mùi của cái chết! Nếu như bảo hắn ta chặn đường kiếm quang này thì hắn ta không thể!
Đương nhiên, hắn ta sẽ không tự ngăn chặn!
Một cỗ thi tướng xuất hiện trước mặt Tiêu Hiếu, sau đó đánh một quyền!
Đối đầu trực diện!
Vụt!
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, cỗ thi tướng kia lập tức bị diệt trừ. Mà lúc này, Tiêu Hiếu cũng bay ngược về phía sau cả vạn trượng!
Trông thấy thi tướng kinh khủng kia bị diệt trừ, ánh mắt Tiêu Hiếu lần đầu tiên xuất hiện sự hoảng sợ!
Hắn ta cực kì rõ mức độ đáng sợ của thi tướng, có thể nói kể cả hắn ta cũng chẳng làm gì được thi tướng. Bởi lẽ nhục thân của thi tướng rất mạnh, ngang với cả Bán Bộ Vô cảnh! Tuy nhiên, nhục thân kinh khủng là thế lại bị kiếm quang chém nát như băm đậu phụ!
Đường kiếm quang này kinh khủng vậy sao!
Tiêu Hiếu bỗng thấy sợ hãi, nhưng rất nhanh sau đó hắn ta kiềm chế lại!
Hiện giờ hắn ta không còn đường lui nữa!
Tiêu Hiếu ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, ngay sau đó hắn ta sững sờ!
Nữ tử kia đâu mất rồi!
Không chỉ Tiêu Hiếu, đến cả Diệp Huyền và Trung Sơn Vương cũng sững sờ!
Dương Niệm Tuyết ra đường kiếm quang kia xong đã chuồn rồi!
Nàng chạy rồi!
Diệp Huyền hoang mang, nàng là tỷ tỷ ruột của hắn đấy!
Vậy mà nàng lại chạy mất?
Máu mủ ruột thịt đâu!
Lúc này, Tiêu Hiếu nhìn Trung Sơn Vương, hắn ta gằn giọng nói: “Giết hắn ta trước!”
Dứt lời, ba cỗ thi tướng lao về phía Trung Sơn Vương.
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Trung Sơn Vương bèn thay đổi: “Mẹ kiếp, ngươi bị điên rồi hả?”
Tiêu Hiếu nhìn chằm chằm Trung Sơn Vương: “Lão tử ngứa mắt ngươi lâu lắm rồi!”
So với Diệp Huyền thì thực ra hắn ta hận Trung Sơn Vương hơn!
Diệp Huyền vô liêm sỉ, hắn ta thấy vậy còn thường chán. Dẫu sao thì thực lực của Diệp Huyền vẫn còn thấp, như một đứa con nít vậy, vô liêm sỉ một tí cũng không sao, nhưng Trung Sơn Vương là ai?
Hắn ta là Vô Đạo cảnh đấy!
Tuy nhiên hắn ta lại vô liêm sỉ thế kia, toàn nói mấy lời kì quái!
Khó chịu!
Tiêu Hiếu ra tay với Trung Sơn Vương trước!
Lúc này, Diệp Huyền thở phào một hơi, nhưng rất nhanh sau đó vẻ mặt hắn lại sầm xuống!
Bởi lẽ trước mặt hắn có hai cỗ thi tướng!
Không chỉ có vậy, Tông Thủ và Tiêu Hiếu còn đang nhìn chằm chằm hắn!
Mục tiêu chủ yếu của bọn họ vẫn là hắn!
Diệp Huyền liếc nhìn Ngôn Bán Sơn trong tiểu tháp, lúc này Ngôn Bán Sơn như một tăng nhân, không có động tĩnh gì cả!
Hoàn toàn không nhờ cậy nàng được gì rồi!
Tiêu Hiếu đột nhiên nói: “Giết!”
Dứt lời, hai cỗ thi tướng bên cạnh hắn ta cũng lao về phía Diệp Huyền!
Đôi mắt Diệp Huyền thoáng hiện vẻ dữ dằn, hắn xòe tay ra, Thanh Huyền Kiếm bèn bay đi.
Rầm!
Một đường kiếm quang chém vào thi tướng dẫn đầu. Thanh Huyền Kiếm bắn đi, nhưng trên người thi tướng kia cũng có một vết kiếm sâu hoắm!
Trông thấy cảnh tượng ấy, vẻ mặt Tiêu Hiếu bèn sầm xuống!
Thanh kiếm này gây tổn hại cho nhục thân của thi tướng luôn!
Lúc này, ba cỗ thi tướng xông đến trước mặt Diệp Huyền, Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, một cái khiên xuất hiện trước mặt hắn!
Rầm rầm rầm!
Khiên rung lên kịch liệt, còn hắn thì bay ngược về phía sau cả ngàn trượng. Khoảnh khắc hắn dừng lại, khiên của hắn đột nhiên hóa thành một đường kiếm quang và bay đi!
Uỳnh!
Cỗ thi tướng ở trước mặt hắn lập tức bị kiếm quang chặn đứng!
Mà lúc này, một nắm đấm đã xuất hiện ngay bên phải Diệp Huyền, nhắm thẳng vào đầu hắn, định nghiền nát đầu hắn!
Diệp Huyền nhón chân phải, hắn thi triển Kiếm Vực, một mảng kiếm quang bao trùm lấy hắn và cỗ thi tướng kia. Tuy nhiên, kiếm quang vừa mới xuất hiện thì đã vỡ tan!
Uỳnh!
Kiếm quang tan nát, Diệp Huyền cũng bay ngược về phía sau cả ngàn trượng. Khi hắn dừng lại, một luồng sức mạnh to lớn cuộn trào đến!
Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, hắn sử dụng tâm niệm, Thanh Huyền Kiếm lại hóa thành cái khiên và chắn trước mặt hắn!
Rầm!
Cái khiên rung lên, kiếm quang bùng nổ, Diệp Huyền bay ngược về phía sau. Trong lúc đó, một cỗ thi tướng lại xuất hiện trước mặt hắn, sau đó đánh một quyền vào đầu hắn.
Không có bất cứ thời không chi lực nào, chỉ đơn giản là sức mạnh bình thường!
Có thể loại sức mạnh này không uy hiếp gì quá lớn đối với người bình thường, dẫu sao thì đối phương cũng có thể nhờ thời không chi lực để đối kháng, thế nhưng loại sức mạnh này lại có uy hiếp cực lớn với Diệp Huyền!
Trong lúc quan trọng, Diệp Huyền lại ngửi thấy mùi của cái chết!
Cái chết!
Đã lâu rồi hắn không có cảm nhận được điều này!
Mà lúc này, Diệp Huyền đột nhiên bật cười!
Nụ cười của hắn xuất hiện cũng là lúc huyết dịch trong cơ thể hắn sôi trào. Chỉ trong chốc lát, Diệp Huyền đã biến thành một huyết nhân, ngay sau đó bầu trời cũng biến thành một màu máu đỏ như huyết hải, tanh nồng cực kì!
Huyết mạch chi lực!
Đã lâu rồi hắn mới lại sử dụng huyết mạch chi lực!
Sau khi thôi động huyết mạch chi lực, một luồng khí tức kinh khủng bắt đầu lan tràn…
Hết chương 3694.



Bạn cần đăng nhập để bình luận