Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 951: Trời Làm Đao Ta!

Mà trong nháy mắt lúc nữ tử biến mất đó, Diệp Huyền cũng biến mất theo. Rất nhanh, hai người càng ngày càng gần, ngay tại thời điểm hai người cách nhau nửa trượng, trong tay nữ tử chẳng biết từ khi nào đột nhiên xuất hiện một thanh đao, mà cơ hồ là cùng một thời điểm, trong tay Diệp Huyền cũng nhiều thêm một thanh kiếm!

Hai người đồng thời ra tay!

Oanh!

Một tiếng nổ lớn đột nhiên vang lên, hai người trong nháy mắt nhanh chóng dội lui về sau cả trăm trượng!

Nữ tử nhìn thoáng qua đao trong tay mình, giờ phút này, chuôi đao cũng đã vỡ vụn.

Nữ tử nhìn về phía Diệp Huyền, nàng thu thanh đao lại, sau đó nói:

- Lần này tới thật!

Diệp Huyền gật đầu:

Uy lực của Thiên Tru Kiếm, khủng bố cỡ nào?

- Sát Na Vĩnh Hằng!

Thế nhưng dần dần, từ bốn phía xung quanh nữ tử xuất hiện từng thanh phi kiếm. Những phi kiếm này lẳng lặng xuất hiện. Theo sự xuất hiện của chúng, tốc độ tấn công của nữ tử cũng chậm lại!

Ở trước mặt Diệp Huyền, lúc nữ tử kia cảm nhận được một kiếm này của hắn, sắc mặt nàng lập tức tái đi, hai tay đột nhiên hợp lại:

Xuy xuy xuy xuy xuy!

Giữa sân, một tiếng nổ kinh thiên động địa đột nhiên vang lên, mà nương theo tiếng nổ đó, Diệp Huyền và nữ tử cũng liên tục lùi lại. Hai người này vừa lui liền lui đến mấy trăm trượng!

- Tốt!

Thanh âm vừa dứt, một đạo ánh đao đột nhiên từ trong lòng bàn tay nàng chém bay ra ngoài.

Từng đợt tiếng cắt chém khiến da đầu người ta phải tê dại không ngừng vang lên. Mỗi một tiếng cắt chém vang lên, Diệp Huyền đều sẽ nhanh chóng lùi lại về phía sau. Mà nữ tử một đường cuồng chém, một đao tiếp lấy một đao, không cho Diệp Huyền chút cơ hội thở dốc nào!

Thanh âm vừa dứt, nữ tử đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, tốc độ nhanh chóng, làm cho vẻ mặt Diệp Huyền bỗng nhiên thay đổi. Tiếp, vô số đao khí trực tiếp bao phủ lấy Diệp Huyền.

Một kiếm này của Diệp Huyền trực tiếp dễ dàng chém vỡ không gian trước mặt hắn!

Khắp người hắn có không dưới ba mươi vết đao!

Đúng lúc đó, Diệp Huyền đột nhiên xông nhanh về trước, chém xuống một kiếm!

Mà cách đó không xa, khắp toàn thân nữ tử từ trên xuống dưới cũng phải có tới mấy chục vết kiếm, quần áo của nàng cũng đã bị máu tươi nhiễm đỏ!

Oanh!

Sau khi Diệp Huyền dừng lại, y phục trên người hắn trực tiếp rách toát, máu tươi bắn tung tóe!

- Vậy sao?

- Nếu không phải ngươi có thanh kiếm kia, ngươi đã chết từ sớm!

Nhưng ngay lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện ở trước mặt nàng, đâm ra một kiếm!

Thực lực nữ nhân này thật mạnh!

Ầm!

Vẻ mặt Diệp Huyền có chút ngưng trọng. Ban nãy nếu như không phải hắn dùng Thiên Tru Kiếm thì chắc đã bị thiệt lớn rồi!

Giữa sân, từng đợt tiếng nổ không ngừng vang lên, mà trong quá trình này, nữ tử không ngừng lùi lại, cuối cùng, nàng lui trọn vẹn gần ngàn trượng xa!

Ầm ầm!

Hai người vừa chạm vào liền tách ra. Nhưng vừa tách ra, hai thanh phi kiếm đột nhiên xông về phía nữ tử, cùng lúc đó, Diệp Huyền cũng đột nhiên biến mất. . .

Nữ tử nhìn xem Diệp Huyền:

Lần này, kiếm trong tay Diệp Huyền chẳng qua là một thanh kiếm bình thường!

Nữ tử dùng hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy thanh kiếm của hắn. Nhưng ngay trong nháy mắt đó, Diệp Huyền đột nhiên buông tay ra, lên gối!

Nữ tử phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt Diệp Huyền nhấc đầu gối đó, nàng cũng nâng đầu gối lên húc về phía trước.

Diệp Huyền cười nói:

Hai thanh kiếm kia trực tiếp bị chém bay!

Oanh!

Thanh âm hạ xuống, hắn thu hồi Thiên Tru Kiếm, ngay sau đó, bốn phía quanh nữ tử đột nhiên xuất hiện hai thanh phi kiếm. Phản ứng của nữ tử cực nhanh, ra đao trảm liền.

Diệp Huyền dừng lại, lúc này đây trên mặt nữ tử, nhiều thêm ba đạo vết kiếm. Máu tươi không ngừng tràn ra!

Diệp Huyền nhìn nữ tử nhếch miệng cười một tiếng:

- Lợi hại không?

Nữ tử lau máu tươi trên mặt, sau đó nói:

- Kiếm tu vô sỉ, ngươi thành công chọc giận ta rồi!

Dứt lời, nàng đột nhiên ngửa đầu gầm thét:

- Trời làm đao ta!

Nói xong, từ chân trời, một thanh đao lặng yên ngưng tụ. Trong nháy mắt thanh đao xuất hiện, một cỗ uy áp ngập trời đột nhiên xuất hiện ở chân trời, mà cỗ uy áp này trực tiếp khóa chặt lấy Diệp Huyền!

Tiếp, nữ tử phẫn nộ chỉ Diệp Huyền:

Nói đến đây, nàng hơi dừng, sau đó nói:

-Kiếm tu vô sỉ, ngươi chắc chắn lại vận dụng bảo vật gì đó!

Nữ tử mặt không biểu tình:

- Muội tử, ta là thấy ngươi đáng yêu, không muốn thật sự ra tay với ngươi, bằng không thì ngươi đã sớm chết từ lâu rồi. Hiểu chưa?

Diệp Huyền nhìn nữ tử:

- Sao ngươi làm được?

Giờ phút này, vẻ mặt Diệp Huyền rất ngưng trọng!

Bởi vì một đao kia cường đại vô cùng!

Diệp Huyền không dùng kiếm, lòng bàn tay hắn mở ra, sau đó nhẹ nhàng nắm lại, trong chốc lát, không gian trên đỉnh đầu hắn bắt đầu duỗi ra lại co vào một cách đầy quỷ dị. Tốc độ thanh đao của nữ tử kia đột nhiên chậm lại, hơn nữa càng ngày càng chậm, đến khi chạm tới đỉnh đầu Diệp Huyền, đao đã dừng lại!

Nhưng lực lượng của thanh đao vẫn còn, bởi vì không gian trên đỉnh đầu Diệp Huyền rung động một cách kịch liệt, thế nhưng dần dần, thanh đao kia yên tĩnh trở lại, sau đó chậm rãi biến mất.

Cách đó không xa, nữ tử nọ trừng mắt nhìn, có chút ngơ ngác.

Cứ vậy thôi?

Diệp Huyền phẩy phẩy tay, vẻ mặt chẳng hề quan tâm, nhưng thật ra nội tâm vẫn vô cùng ngưng trọng.

Mặc dù hắn dùng Không Gian đạo tắc hút sạch thanh đao kia, nhưng lực lượng ẩn giấu bên trong thanh đao đó quả thật vô cùng mạnh mẽ, bởi vậy, hắn cũng không nhẹ nhàng như vẻ ngoài!

Ở đằng kia, nữ tử đột nhiên nói:

Một đao hạ xuống, khí thế như muốn chém cả bầu trời, doạ người vô cùng!

Xùy!

Thanh âm nữ tử vừa chấm dứt, thanh đao trên đỉnh đầu Diệp Huyền kia đột nhiên tàn nhẫn chém xuống.

“...”

Diệp Huyền:

- Chém chết hắn cho ta!

-Có thể cho ta nhìn một chút chứ?

Diệp Huyền:

“...”

Thấy Diệp Huyền không nói lời nào, nữ tử lạnh lùng hừ một tiếng:

-Kiếm tu, ta cho ngươi một lời khuyên, có muốn nghe không?

Diệp Huyền nói:

-Ngươi nói thử xem!

Nữ tử chân thành nói:

-Nếu khăng khăng dùng ngoại vật, ngươi nhất định sẽ đánh mất chính mình, điều này đối với việc tu hành kiếm đạo của ngươi cũng không tốt. . . Không bằng ngươi đem những bảo vật kia đều cho ta hết đi, ta không sợ bị mê hoặc, thật sự!

Diệp Huyền nghe xong trợn mắt hốc mồm, nữ nhân này sao lại cường đại như vậy?

Nữ tử lại hỏi:

-Thế nào? Ta cũng chỉ là vì muốn tốt cho ngươi thôi

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói:

-Cho ngươi. . . Cũng không phải là không thể được, bất quá, ta có một yêu cầu nho nhỏ.

Nữ tử trừng mắt nhìn,

-Còn có yêu cầu nữa!

Diệp Huyền gật đầu:

-Chỉ là một yêu cầu nho nhỏ, nếu như ngươi nguyện ý giúp ta, ta lập tức đem tất cả bảo vật đều cho ngươi.

Nữ tử suy nghĩ một chút, sau đó nói:

-Yêu cầu gì? Đầu tiên, ta phải nói trước ta sẽ không phản bội Thần Quốc!

Diệp Huyền nghiêm mặt nói:

-Không phải ta muốn ngươi phản bội Thần Quốc, yêu cầu của ta rất đơn giản. . . Ngươi nhìn ta đi, vẻ ngoài của ta cũng được tính là đẹp trai đấy chứ?

Nữ tử trừng mắt nhìn:

“...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận