Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 493: Đạo Cường Giả!

Diệp Huyền không hề nghĩ ngợi đã trực tiếp lắc đầu.

Đang ở tình huống này, hắn không thể nào rời đi, Thương Kiếm tông đối đãi với hắn không tệ, nếu như hắn rời đi lúc này, vậy cũng quá bất nhân bất nghĩa.

Hơn nữa, ở Thanh Châu này, hắn còn có rất nhiều bằng hữu thân nhân. Nếu như hắn rời đi, đến lúc đó khó mà bảo đảm Hộ Giới minh sẽ không khai đao với những người này!

- Ngươi không muốn đi xem một chút?

Mộ Chiêu Lăng hỏi.

Diệp Huyền cười nói:

- Muốn, chắc chắn là muốn, có điều không phải hiện tại.

Mộ Chiêu Lăng trầm giọng nói:

- Huyền môn ta cũng đã nghe qua nữ tử thần bí phía sau ngươi, nữ tử thần bí kia cũng không đơn giản, thế nhưng, ta chỉ có thể nói với ngươi biết, Hộ Giới minh càng không đơn giản. Nếu như có thể mà nói, tốt nhất là ngươi nên thừa dịp hiện tại rời đi Thanh Thương giới cùng với chúng ta.

Mộ Chiêu Lăng trầm giọng nói:

- Hộ Giới minh này cũng không phải thế lực đơn giản như vậy, ngươi phải biết, nhân vật kinh diễm tài tuyệt như Thương Giới kiếm chủ năm đó cũng không thể diệt trừ bọn hắn, huống chi hiện tại? Mặc dù rất nhiều thế lực Trung Thổ Thần Châu đều nhìn Hộ Giới minh khó chịu, thế nhưng, Hộ Giới minh vẫn y nguyên là thế lực đệ nhất Thanh Thương giới.

- Hảo ý của Huyền môn, ta xin tâm lĩnh.

- Có phải các ngươi biết chút gì hay không?

- Muội muội là người thân nhất của ta, vì nàng, chuyện gì ta cũng nguyện ý làm. Thế nhưng, nếu ta rời đi lúc này, đó chính là trốn tránh, chính là hành vi hèn nhát. Đằng sau ta, còn có bằng hữu huynh đệ, còn có nữ nhân của ta. Ngươi hiểu không?

- Thứ cho ta nói thẳng, hiện tại không đi, có lẽ ngày sau ngươi muốn đi cũng đi không được.

- Ngươi không ngẫm lại vì muội muội ngươi sao? Nếu ngươi xảy ra chuyện gì, nàng sẽ phải thế nào?

Mộ Chiêu Lăng do dự một chút, sau đó nói:

Diệp Huyền nhăn mày lại:

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

- Vậy chúc ngươi may mắn!

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền:

Nói xong, nàng quay người rời đi.

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói:

Mộ Chiêu Lăng liếc mắt nhìn Diệp Huyền thật sâu:

Diệp Huyền khẽ thi lễ với hai người:

...

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Kỳ thật, con mẹ nó cũng muốn chạy lắm... Thế nhưng, người sống một đời, có một số việc, cho dù biết rõ có thể sẽ chết, nhưng cũng phải làm a!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng:

Bên cạnh thác nước, Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng:

- Ta biết, nhưng mà, có một chuyện trọng yếu hơn mà ngươi phải làm, đó chính là sống sót thật tốt.

Trần Bắc Hàn cười nói:

- Ta đã có thể đối kháng Chân Ngự Pháp cảnh!

Lúc này, hắn lấy ra truyền âm thạch, rất nhanh, bên trong truyền âm thạch vang lên một thanh âm, một lát sau, Diệp Huyền quay người ngự kiếm phóng lên tận trời, trong chớp mắt đã biến mất ở chân trời mịt mờ.

- Ta sẽ thông báo cho bọn hắn!

Trần Bắc Hàn lại nói:

- Nếu như đại loạn nổi lên, ngươi chớ có nhúng tay.

Diệp Huyền đi tới một chỗ bên rìa Hoang Nguyên sơn mạch, ở nơi đây, hắn gặp được Trần Bắc Hàn cùng với Thương Huyền.

- Bây giờ Thanh Châu này đã sắp đại loạn, ngươi hãy để những bằng hữu ở Thanh Châu của ngươi phải chú ý một chút!

Trần Bắc Hàn khẽ gật đầu:

- Gặp qua Tông chủ, gặp qua sư thúc!

Sống sót thật tốt?

Diệp Huyền có chút không hiểu, đang muốn hỏi, Trần Bắc Hàn đột nhiên nói:

- Ngoài mười dặm phía bên phải, sư tôn của ngươi đang chờ ngươi, đi thôi!

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó khẽ gật đầu, quay người rời đi.

Nhìn phương hướng Diệp Huyền rời đi, Trần Bắc Hàn nói khẽ:

- Thương Càng, Nam Cung, Diệp Huyền, có lẽ tương lai của Thương Kiếm tông đều phải dựa vào ba tên tiểu tử này.

Thương Huyền khẽ gật đầu:

- Còn tốt, quan hệ giữa ba tên tiểu tử này dường như cũng khá tốt, không đến mức ngày sau nội loạn!

Trần Bắc Hàn cười nói:

- Kiếm tâm sụp đổ?

- Đáng tiếc, kiếm tâm của hắn đã từng sụp đổ, bằng không, thành tựu của hắn xa xa không phải chỉ như bây giờ?

Việt Kỳ trầm mặc một lát, sau đó nói khẽ:

- Đáng tiếc cái gì?

Diệp Huyền lại vội hỏi:

Nói đến đây, nàng không tiếp tục nói.

- Ngồi xuống đi!

Diệp Huyền ngồi xuống bên cạnh Việt Kỳ, Việt Kỳ ngẩng đầu nhìn về phía chân trời nơi xa, nói khẽ:

- Biết thời đại Thương Kiếm tông ta huy hoàng nhất sao?

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Thời đại của Thương Giới kiếm chủ!

Việt Kỳ khẽ gật đầu:

- Năm đó, lúc tổ sư còn tại, toàn bộ Thanh Thương giới, ngay cả Hộ Giới minh cũng phải cúi đầu trước Thương Kiếm tông ta. Lúc đó, là thời điểm Thương Kiếm tông ta huy hoàng nhất. Đáng tiếc, tổ sư vừa đi, Thương Kiếm tông ta cũng không tiếp tục ra được một người như hắn.

Nói đến đây, dường như là nghĩ đến chuyện gì, nàng nói khẽ:

- Kỳ thật, Đại sư huynh là người có khả năng trở thành nhân vật như tổ sư nhất, đáng tiếc...

Việt Kỳ khẽ gật đầu:

- Gặp qua sư tôn.

Diệp Huyền đi đến sau lưng Việt Kỳ, khẽ thi lễ:

Một bên khác, Diệp Huyền đi tới một chỗ trên núi nhỏ, đỉnh núi, Việt Kỳ ngồi yên lặng.

Nói xong, hai người nhìn nhau cười một tiếng.

- Mặc dù tiểu tử này tính khí nóng nảy, nhưng nếu hắn đã xem một người như là người một nhà, sẽ là phi thường trọng nghĩa khí. Đáng tiếc, chính là tính tình này... Ai, thật sự là quá nóng nảy một chút! Giống y như Đại sư huynh năm đó!

Diệp Huyền nhăn mày lại:

- Làm sao lại sụp đổ?

Việt Kỳ lãnh đạm nói:

- Nữ nhân!

Nữ nhân!

Diệp Huyền: "..."

Việt Kỳ ngẩng đầu nhìn về phía cuối chân trời nơi xa, nói khẽ:

- Năm đó, đại sư huynh quá mức kinh diễm, kinh diễm đến mức ngay cả thế hệ tuổi trẻ của Huyền môn cũng không ép được hắn, việc này khiến cho Hộ Giới minh sợ hãi. Bọn hắn không muốn Thanh Thương giới xuất hiện tổ sư thứ hai, thế nhưng, bọn hắn lại không giết được Đại sư huynh. Thế là, dùng mỹ nhân kế.

Mỹ nhân kế!

Vẻ mặt Diệp Huyền cứng đờ, đây giời ạ thật là cẩu huyết!

Việt Kỳ lại nói:

- Hộ Giới minh có một nữ tử cố ý tiếp cận Đại sư huynh, ngay từ đầu Đại sư huynh cũng không thèm để ý, đáng tiếc, nữ tử kia cũng không phải nhân vật bình thường... Tóm lại, cuối cùng hai người cũng đi tới. Thế nhưng... Kết quả sau cùng chính là Đại sư huynh tự tay giết nàng!

Diệp Huyền nhăn mày lại:

- Cho dù nàng là người Hộ Giới minh, cũng không nên giết đối phương a! Hay là, đối phương làm ra chuyện gì?

Việt Kỳ nhìn thoáng qua Diệp Huyền, khẽ gật đầu:

- Nữ tử đối với Đại sư huynh cũng là thật tâm thật ý, dù như thế nào, cũng không chịu gia hại Đại sư huynh, Hộ Giới minh bất đắc dĩ, chỉ có thể thay đổi một phương thức khác, đó chính là lợi dụng nữ tử kia, lừa giết sư phụ... Cũng chính là Tông chủ tiền nhiệm của Thương Kiếm tông chúng ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận